Chương 737:
Chương 737:Chương 737:
"Ngày mai mời các vị đến phủ thành chủ một chuyến."
"Ồ? Chú Thu? Chú làm gì vậy?" Công chúa Hồng Anh bên cạnh thò người ra hỏi.
"Á? Công chúa, sao cô lại ở đây?"
Tư Mã Thu cũng giật mình: "Cô không phải đang đi chơi ở tiệm xà phòng sao?"
Tiếp đó, tầm mắt anh ta dừng lại ở bàn tay đang nắm lấy nhau của công chúa và ông chủ Lưu, mắt anh ta như muốn rớt ra ngoài: "Công chúa..."
Ờ...
Bầu không khí có chút ngượng ngùng.
Cuối cùng, Mã Văn Tài vẫn là người phá vỡ sự im lặng: "Ngày mai, chúng ta đều đi chứ?"
"Đi, tất nhiên là đi rồi, vậy tôi vê trước, ngày mai tôi đợi mọi người ở nhà." Công chúa Hồng Anh kéo Tư Mã Thu cùng rời đi.
Ý nghĩ của cô ta rất đơn giản, cô ta đã nhận định ông chủ Lưu làm đối tượng kết hôn, hơn nữa nhìn bộ dạng của Thẩm Quả Quả thì có vẻ như cô đã giúp đỡ cha cô ta rất nhiều, đương nhiên là phải nhân cơ hội này để cha cô ta gặp mặt ông chủ Lưu.
Đêm đó, Mã Văn Tài cuối cùng cũng có thể ngủ một giấc ngon.
Còn ông chủ Lưu thì trằn trọc không ngủ được, Thẩm Nhị Hoa bôi thuốc lên cánh tay, đau đến mức cũng không ngủ được, dứt khoát dậy trò chuyện đêm khuya với WALL-E, người không cần ngủ.
Thẩm Quả Quả đêm đó ngủ rất ngon, hoàn thành xong những chuyện này có nghĩa là mọi người có thể về nhà rồi.
Cô nhớ thành Phong Thổ Thành nhỏ bé của mình, nhớ cha mẹ, nhớ tiệm đồ ăn, tiệm xà phòng và trang trại của mình.......
Ngày hôm sau, Thẩm Nhị Hoa kinh ngạc nhìn cánh tay phải của mình. "Quả Quả, thứ ngưu hoàng này đúng là đồ tốt! Vết sưng trên tay anh đã tiêu rồi."
"Đương nhiên rồi, ngưu hoàng là bảo vật vô giá, vốn đã có tác dụng tiêu viêm kháng khuẩn." Huống hồ đây còn là ngưu hoàng do Ô Khuyển biến dị sản xuất ra.
Thẩm Quả Quả nhận lấy chiếc áo khoác từ tay WALL-E, tự tay mặc vào cho anh hai.
Che đi cánh tay máy của anh ấy.
"Chú Lưu, sau khi rời khỏi phủ thành chủ, nhóm chúng ta sẽ lên đường trở vê Phong Thổ Thành."
"Con sẽ mang theo A Bạch và bà chủ Hồng Nguyệt Lâu, còn ngôi nhà này con để lại cho chú, tất nhiên, chú cũng có thể mua một ngôi nhà tốt hơn nếu muốn."
"Con cũng sẽ để lại cho chú mười con rô bốt nữa."
Ông chủ Lưu gật đầu: "Yên tâm đi Quả Quả, chú sẽ không hồ đồ, cũng sẽ tự chăm sóc tốt cho bản thân."
"Ừm, mười con rô bốt đó đều biết đường ngầm của căn cứ Liên Bang, nếu như... con nói là nếu, đến lúc đó có chuyện gì xảy ra, chú hãy đưa công chúa Hồng Anh trốn khỏi thành phố bằng đường cống ngầm."
"Con sẽ để Mã Tam phát triển tốt ở căn cứ Hồng Động."
Thẩm Quả Quả đã sắp xếp và chuẩn bị mọi thứ ổn thỏa, sau khi hoàn thành chuyện này sẽ lập tức lên đường trở về.
Tư Mã Thu đúng giờ đến đón mọi người, để tỏ lòng tôn trọng.
Cả nhóm đi theo Tư Mã Thu đến phủ thành chủ.
Dọc đường đi có vẻ như vẫn bình thường nhưng lại có cảm giác gì đó khác lạ, nhà họ Ngạo đã sụp đổ, không ít cửa hàng do nhà họ Ngạo kiểm soát đều đang được chuyển nhượng.
Ông chủ Lưu thầm nghĩ nên nhân cơ hội này mua lại một số.
Đi ngang qua Hồng Nguyệt Lâu, thấy tấm biển ngừng hoạt động và phá dỡ đột ngột được treo lên, mọi người đứng trước cửa nhìn nhau.
"Hồng Nguyệt Lâu này vẫn kinh doanh tốt mà, sao lại đột ngột đóng cửa vậy?"
"Đúng vậy, bao nhiêu năm nay, kiếm được nhiều tiền như vậy, nói đóng là đóng."
"Các người không phát hiện ra sao, rất nhiều cửa hàng của nhà họ Ngạo cũng đóng cửa rồi à?"
"Aida, chẳng lẽ nhà họ Ngạo xảy ra chuyện gì rồi?"
"Suyt†, tôi nghe nói, cha con nhà họ Ngạo, chính là Ngạo đại nhân đã phạm tội rồi bỏ trốn."
"Cái gì mà bỏ trốn, tôi nghe nói là bị người bắt cóc."
"Anh nói thật buồn cười, Ngạo Hổ đại nhân là người lợi hại như vậy, ai có khả năng thần không biết quỷ không hay bắt cóc đi được..."
"Thôi chết, lần này căn cứ sắp loạn rồi!"
"Liên quan gì đến dân thường chúng ta?"
Thẩm Quả Quả có hơi trầm ngâm.