Chương 769:
Chương 769:Chương 769:
Thẩm Quả Quả và những người khác đều không nói gì, chỉ có tiếng xe lặng lẽ tiến về phía trước.
Dường như dị thú ở đây chưa từng thấy ô tô, cũng không sợ con người.
Chúng vây quanh ô tô, thậm chí còn có con to gan nhảy lên nắp ca-pô, nghiêng đầu nhìn Mã Văn Tài.
"Đừng sợ, lái xe đi "
Thẩm Quả Quả nhỏ giọng nói.
Đồng thời đánh dấu khu rừng này trên bản đồ, theo lý mà nói, đây hẳn là đồng bằng Hoa Bắc.
Ai mà ngờ được, mấy trăm năm sau, nơi này lại biến thành như vậy.
Dị thú cũng rất tò mò về Đại Hoàng, chúng thử dò xét đến gần nó.
Phát hiện Đại Hoàng không tấn công, thậm chí có mấy con dị thú nhỏ biến dị nhảy lên lưng Đại Hoàng.
Đại Hoàng:...
Ô tô tiến vào rừng rất khó khăn, Thẩm Quả Quả động não, kéo Hồng Nguyệt lại: "Cô Hồng, cô biết la bàn không?"
Hả?
Nhìn thấy ánh mắt mơ hồ của Hồng Nguyệt, cô giải thích tác dụng của la bàn.
Hai người càng nói càng phấn khích, thậm chí còn nói đến bản đồ vòng tay.
Hồng Nguyệt lập tức tháo mũ áo bảo hộ, mắt sáng rực, nắm tay Thẩm Quả Quả, giọng điệu phấn khích: "Quả Quả, đợi chúng ta về, chúng ta sẽ làm chức năng trò chuyện nhóm vòng tay, còn có bản đồ vòng tay này nữa."
"Tôi biết là rất khó nhưng tôi muốn làm thử."
Quỷ Phục bắt chéo chân: "Muốn làm thì làm, anh trai bà là lão đại Liên bang, chồng bà là người mạnh nhất Liên bang, Quả Quả là người thông minh nhất Liên bang."
"Bà muốn làm gì cũng được."
Mọi người đều đồng ý, trừ câu thứ hai.
Thứ này thuộc về cơ sở hạ tầng vĩ mô, hơn nữa còn vượt xa phạm vi kiến thức của Thẩm Quả Quả, đến giờ cô vẫn không biết tín hiệu của thế giới phế tích được tạo ra như thế nào.
Càng đừng nói đến việc tạo ra bản đồ vòng tay.
Nhưng mà, mọi chuyện đều bắt đầu từ ý tưởng, chỉ cần bắt đầu làm, sẽ có một ngày ý tưởng được hiện thực hóa.
"Được, cô Hồng, đợi chúng ta về Phong Thổ Thành, chúng ta sẽ bắt tay vào làm."
"Quả Quả, phía trước không ổn."
Mã Văn Tài đạp phanh, dừng xe lại.
Thẩm Quả Quả ngẩng đầu nhìn, không biết từ lúc nào Đại Hoàng đã chạy đến trước xe, ba con tỉnh tinh biến dị đang vây quanh nó.
Đại Hoàng dứt khoát cuộn tròn lại, đầu áp vào xe.
Không khí trong xe lập tức căng thẳng.
Hoắc Đào, Quỷ Phục và Ngạo Bạch đều chuẩn bị chiến đấu.
[Ting, chị, phải chiến đấu không?]
Thẩm Quả Quả giơ tay ra hiệu cho mọi người, bình tĩnh.
Cô nhẹ nhàng hạ một ô cửa sổ xuống, khẽ gọi: 'Đại Hoàng."
Cá Vảy Đá lăn về phía sau mấy vòng, đến bên cửa sổ.
Ba con tỉnh tinh đứng lên cao hơn cả ô tô, thử dung tay kéo Đại Hoàng.
Thẩm Quả Quả hạ cửa sổ xuống thêm một chút, cái đầu nhọn của Đại Hoàng thò vào, chọc chọc vào tay Thẩm Quả Quả.
Ánh mắt lướt qua ba con vượn, không cảm nhận được ác ý trên người chúng. "Chuyện gì xảy ra vậy?"
Cá Vảy Đá giơ móng trước ngắn ngủn lên, xoa xoa bụng mình.
"Đói bụng à?"
Hồng Nguyệt lấy ra một túi thịt nướng nhỏ, đưa cho Đại Hoàng nhưng Đại Hoàng không ăn, tiếp tục dùng móng vuốt nhỏ xoa bụng mình.
"Có người bị thương à? Ồ, không phải, có dị thú bị thương à?"
Nghe cô hỏi vậy, Đại Hoàng lại gật đầu.
Hầu Thạch giật mình, chạy đến bên Ngạo Bạch: "Không ổn rồi, một ngày nào đó Đại Hoàng sẽ không mở miệng nói chuyện luôn chứ?”
"Ha ha, cậu có cảm thấy rất khủng hoảng không?"
"Khủng hoảng gì cơ?"
"Nếu Đại Hoàng có thể nói chuyện, cậu sẽ hoàn toàn trở thành người ngốc nhất trong đội."
"Cô đang chửi xéo tôi đó hả..."
"Dù sao thì tôi vẫn rất hữu dụng mà." Hầu Thạch không hiểu sao lại có chút chột dạ.
Thẩm Quả Quả suy nghĩ một lát: 'Hoắc Đào, anh xuống cùng em, những người khác tùy cơ ứng biến."
"Quả Quả, vậy cô cẩn thận nhé." Hồng Nguyệt biết Thẩm Quả Quả nói một không hai, chỉ có thể dặn dò một câu.
Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào mở cửa xuống xe.
Đứng bên cạnh Cá Vảy Đá, ngẩng đầu nhìn ba con tinh tinh đang múa may.