Chương 789:
Chương 789:Chương 789:
"Em vất vả rồi."
"Tiếc là mấy chúng ta đều không thông minh, không thể chia sẻ nhiều hơn với em."
Mọi người:...
Tại sao lại phải ăn cơm chó?
Á á á! Không nhìn nổi nữa.
Mọi người dứt khoát hùa nhau dọn dẹp đơn giản một chút, hẹn nhau ra ngoài, chuẩn bị để lại không gian cho hai người ngọt ngào.
Thẩm Quả Quả có chút ngượng ngùng, chỉnh lại tóc.
"Cụ Quất, cô Hồng, đợi chúng tôi với, tôi và Hoắc Đào đi cùng các người đến bệnh viện."
Cô sợ có chuyện gì, Quỷ Phục và Hồng Nguyệt sẽ giấu mọi người.
Trước khi đi, cũng gọi theo cả WALL-E nhỏ.
Mã Văn Tài hỏi thăm vị trí bệnh viện, thật khéo, bệnh viện cách đây không xa, mọi người thong thả đi bộ đến đó.
Thẩm Quả Quả quan sát trên đường, nơi này đã có cửa hàng xà phòng.
Còn có cửa hàng đồ ăn.
Cửa hàng đồ ăn thì thôi, đầu bếp không thiếu, Lý Ký ở căn cứ Liên bang nổi tiếng như vậy, căn cứ Tiền Hàng có người bắt chước cũng là chuyện bình thường.
Nhưng có cửa hàng xà phòng thì rất bất ngờ.
Thẩm Quả Quả nhìn thoáng qua bên ngoài: "Cửa hàng xà phòng Lâm gia."
Ồ hôi
Còn có chuyện xà phòng của Lâm gia sao?
Nhưng bây giờ không phải lúc tìm hiểu, mọi người ăn ý rời đi, hướng về phía bệnh viện.
Bệnh viện ở đây lớn hơn nhiều so với bệnh viện ở căn cứ Liên bang, hơn nữa nhìn các khoa cũng nhiều, Thẩm Quả Quả ở chỗ rô-bốt ở tâng một, thậm chí còn nhìn thấy khoa nội.
Phong Thổ Thành và căn cứ Liên bang đều không có khoa này.
Hầu Thạch sờ cằm: "Sao tôi lại thấy căn cứ Tiền Hàng có vẻ mạnh hơn căn cứ Liên bang nhỉ?"
"Vậy tại sao căn cứ Tiền Hàng không làm lão đại?"
Thẩm Quả Quả rất khó giải thích thứ khắc sâu trong lịch sử, ẩn sâu trong gen này.
"Làm lão đại có trách nhiệm của lão đại, làm lão nhị có tiền có rảnh bộ không tốt sao?"
"Tốt, giống như tôi, hehehe." Hầu Thạch cảm thấy mình sống ở Hầu gia rất sung sướng.
Mọi người đến khoa sản trước.
"ỒI Nhiều người vậy sao?"
Mã Văn Tài đều ngây người, trước đây khi ông ta nâng cấp lên chiến sĩ trung cấp, sau khi bị thương đã nằm viện khá nhiều ngày.
Ông ta cũng từng đi qua khoa sản của Phong Thổ Thành, làm gì có nhiều người như vậy.
"Quả Quả, chúng ta có nên học hỏi kinh nghiệm không, về nói với thành chủ Tề, ông ấy chắc chắn sẽ rất vui."
Thẩm Quả Quả cười: "Việc sinh đẻ này liên quan đến chất lượng cuộc sống."
"Các người thấy cuộc sống ở Phong Thổ Thành so với căn cứ Tiền Hàng thì thế nào?"
Mọi người cùng lắc đầu như trống bỏi.
"Phong Thổ Thành tài nguyên có hạn, Tề đại nhân có thể đảm bảo cho mọi người đủ khẩu phần chất dinh dưỡng, đã rất không dễ dàng rồi."
"Trước đây mọi người chỉ có thể miễn cưỡng sống sót, mặc dù vẫn luôn khuyến khích sinh con."
"Nhưng mọi người có phát hiện ra không? Ở Phong Thổ Thành, hầu hết các gia đình đều chỉ có hai đứa con?"
"Còn ở đây, các người không phát hiện ra sao, rất nhiều gia đình đều có bốn năm năm sáu đứa con?”
Mọi người chìm vào suy tư.
Một lúc lâu sau, Hầu Thạch nói theo: "Hóa ra Tề thành chủ vất vả như vậy, lần này trở về, tôi sẽ không chống đối ông ấy nữa."
Thẩm Quả Quả an ủi mọi người.
"Nhưng mà, cuộc sống sẽ ngày càng tốt hơn."
"Trận đại chiến ở hoang nguyên, chúng ta đã có được quyền ưu tiên phân phối chất dinh dưỡng, sau này nếu có thêm nhà máy sản xuất mới, cuộc sống ở Phong Thổ Thành sẽ ngày càng tốt hơn, dân số sẽ dần tăng lên."
Trong lúc nói chuyện, rô-bốt y tế đi ra gọi tên Hồng Nguyệt.
Quỷ Phục nắm tay bà ta: "Bà đừng sợ, có tôi ở đây."
Tình cảm sâu đậm của hai người lập tức thu hút những người bên cạnh.
Ở đây có nhiều phụ nữ mang thai nhưng hầu như không có người đàn ông đi cùng.
Lúc đầu, mọi người chỉ thấy một nhóm người, toàn trai xinh gái đẹp, rất bắt mắt.
Hoắc Đào và Mã Văn Tài cao to đẹp trai, Hầu Thạch cũng có nét đẹp tuấn tú, đều được các chị em chú ý.