Chương 807:
Chương 807:Chương 807:
"Cũng được, bốn trăm vạn."
Sợ đối phương đổi ý, Mã Văn Tài chuyển sao tệ, khiêng thùng định đi.
Nhưng lại bị Lâm Sương chặn lại: “Đợi đất"
"Ừm? Còn chuyện gì nữa?"
Vừa quay đầu lại, liền đối diện với đôi mắt sáng quắc của Lâm Sương, đảo qua đảo lại trên người ông ta.
Mã Văn Tài thấy lạnh cả người, ôm thùng lùi lại một bước: "Cô muốn làm gì?"
Lâm Sương lắc đầu: "Chậc, so với người đó thì đúng là kém hơn một chút nhưng cũng tạm được."
Thấy Mã Văn Tài rất căng thẳng, Lâm Sương hạ giọng, giống như bà sói trong truyện cổ tích.
"Anh đừng sợ, anh là người bên ngoài phải không? Tôi thấy anh rất tốt, anh có muốn đi với tôi không?"
"Tôi là người nhà họ Lâm, sẽ cho anh một môi trường và đãi ngộ rất tốt."
Ý tứ không nói ra cũng hiểu, Mã Văn Tài sắp được phú bà bao nuôi rồi.
Ông ta có thể chịu được sao? Không kịp trả lời khiêng thùng chạy thẳng một mạch.
Nghe xong lời kể của Mã Văn Tài, Hầu Thạch ôm bụng cười ha hả.
"Anh Mã, anh... ha ha ha, trước đây anh không phải rất mong được mỹ nhân cướp đi saol"
Mã Văn Tài nổi hết cả da gà: "Thôi đi..."
Hoắc Đào và Thẩm Quả Quả nhìn nhau, xem ra chuyện cướp đàn ông, các thế gia quả nhiên dám làm ngay giữa ban ngày ban mặt.
Thật là vô lý. "Gần đây mọi người ra ngoài đều phải cẩn thận."
"Được rồi, chuẩn bị một chút, tôi và cô Hồng sẽ cải tạo cho WALL-E."
Thẩm Quả Quả và những người khác đến giữa sân, những rô-bốt ghép hai cái bàn ở giữa.
Hoắc Đào và Mã Văn Tài mở thùng đựng rô-bốt thí nghiệm đã mua.
"Oal"
Mọi người phát ra tiếng trầm trồ kinh ngạc.
Thẩm Quả Quả cũng ngây người.
Trong cái thùng lớn, là một rô-bốt mới tinh đang gấp lại.
Làn da sáng bóng, tứ chỉ tròn trịa, mọi thứ đều mới.
Rõ ràng nhất là cái đầu to thường thấy của rô-bốt đã không còn, thay vào đó là cái đầu gân bằng đầu người.
[Ting ting ting, chị ơi, em không muốn đổi đầu. ]
WALL-E ôm chặt cái đầu to của mình.
"A? Tại sao? Anh WALL, cái đầu mới này đẹp trai biết bao?" Hầu Thạch không hiểu.
WALL-E ôm chặt đầu mình, [Ting, không được, Eva không nhận ra được. ]
Mọi người:...
"Không sao, không đổi thì không đổi, chủ yếu là thay thế những bộ phận bị hỏng của em."
Thẩm Quả Quả hiểu nó.
WALL-E không còn là rô-bốt bình thường nữa, nó có sở thích và tình cảm riêng, thậm chí còn có lòng trắc ẩn và trí tuệ.
Thẩm Quả Quả coi nó như một con người để đối xử, tất nhiên là phải tôn trọng suy nghĩ của nó.
"Em yên tâm, em không thích thì không đổi." [Ting ting ting, cảm ơn chị, em thích chị nhất. ]
[Ting, còn có cô Hồng nữa... ]
"Dẻo mồm ghê nhỉ, được rồi, cậu nằm xuống đi."
Hồng Nguyệt cầm hộp dụng cụ, lấy từng thứ cần dùng ra.
Tiếp theo, là chiến trường của Thẩm Quả Quả và Hồng Nguyệt.
Mọi người đứng xa xa, dựa vào thân cá vảy đá, rất nhiều rô-bốt cũng vây quanh, nhìn WALL-E bị tháo rời từng mảnh.
"Cô ơi, cô xem pin này có tốt hơn không?"
Thẩm Quả Quả chỉ vào pin bên trong cơ thể rô-bốt thí nghiệm, thực ra rất nhiều người mua rô-bốt thí nghiệm cũng là vì pin.
Hồng Nguyệt xem xét kỹ: "Đúng là vậy, hai cục pin này chất lượng rất tốt."
Vậy một cục lắp cho WALL-E, một cục mang về cho Eva.
Không tháo ra thì không biết, tháo ra mới giật mình, rất nhiều dây điện bên trong cơ thể WALL-E đã bị bong tróc.
Nếu tiếp tục mài mòn, có lẽ rất dễ bị rò rỉ điện.
Thẩm Quả Quả cẩn thận tháo con chip ở ngực WALL-E ra, đây chính là toàn bộ nhận thức của WALL-E.
Rất nhiều bộ phận cũng bị gỉ, thứ duy nhất tương đối tốt là hệ thống truyền động.
Điều này phải nhờ vào việc Thẩm Quả Quả đã bôi trơn bộ phận truyền động cho WALL-E khi cứu nó về.
Thay hết các bộ phận hỏng, lắp pin mới, đánh bóng lại các bộ phận bị gỉ, thay cả dây điện bị hỏng.
Cô và Hồng Nguyệt hoàn toàn đắm chìm vào công việc.
Quên cả thời gian.
Hầu Thạch khẽ nói: "Lão tổ tiên ơi, sao cháu thấy cô Hồng như đang phát sáng vậy?"