Chương 842:
Chương 842:Chương 842:
Nhưng dù là gì thì Thẩm Quả Quả cũng từ chối.
Cô nhắm mắt lại, ổn định giọng nói: "Thứ này không thể ăn được!"
"Ăn thịt nướng, chỉ có mèo nhảy, Ô Khuyển, thú Ô Kim, nếu không được thì khỉ đen cũng được."
"A? Con này không ăn được sao?" Mã Văn Tài ngôi xổm xuống, còn đưa tay sờ vài cái.
"Thứ này chỉ trông xấu thôi, tôi còn nghĩ nhảy lên rung rung, chắc chắn thịt nhiều lắm."
Thẩm Quả Quả....
Không ăn!
Đổi cái khác!
Cuối cùng bữa tiệc nướng này vẫn không diễn ra.
Thẩm Quả Quả bị dị ứng với cóc, nhìn một cái là buồn nôn mấy ngày.
Mọi người được thưởng thức một bữa tiệc chất dinh dưỡng.
WALL-E sờ mãi, cả một ngày một đêm, mọi người vẫn không thấy động tĩnh gì, lúc này mọi người thấy đặc biệt buồn chán.
Quây lại với nhau trò chuyện phiếm.
Không biết sao lại nói đến kế hoạch tiếp theo: "Quả Quả, về sau chúng ta phải làm sao với trang trại?"
Mã Văn Tài lo lắng cho trang trại nhỏ của mình.
Thật vậy, đã đến lúc phải lên kế hoạch cho chuyện này rồi. 8958
"Bây giờ tôi có một trăm triệu sao tệ." Cô nói rất bình tĩnh nhưng Hầu Thạch và Mã Văn Tài đều há hốc mồm. "Sao cô có nhiều tiền thế?"
Thẩm Quả Quả gãi đầu: "Tôi không biết."
Hoắc Đào vẻ mặt đầy tự hào: "Quả Quả, giỏi quá, anh ở đây cũng có ba trăm vạn sao tệ."
Biểu cảm đó như muốn nói, nhìn xem, vợ anh có một trăm triệu, anh có ba trăm vạn, anh yêu vợ anh lắm.
Mã Văn Tài nhìn vào vòng tay: "Tôi có bảy trăm vạn sao tệ."
Đây là khâu báo cáo tài chính sao?
Vậy thì Hầu Thạch nhất định phải tham gia, phải cho Tiểu Bạch biết gia sản của mình: "Tiểu Bạch, tôi có hơn ba trăm vạn sao tệ nhưng chỉ cần tôi muốn, Hầu gia đều là của tôi."
Ngạo Bạch:...
"Cậu nói với Quả Quả, nói với tôi làm gì!"
Quỷ Phục nằm nghiêng trên tấm thảm, cho Đại Hoàng ăn thịt khô chiên trước đó, thản nhiên mở miệng: "Tôi và cô của cậu, tổng cộng ba trăm triệu."
Hả?
Không phải: "Tổ tông, sao ông có nhiều sao tệ thế? Ông cướp của Tề đại nhân à?"
Hồng Nguyệt mỉm cười e thẹn: "Tôi không phải đã bán Hồng Nguyệt Lâu rồi sao, anh trai tôi cũng cho tôi một khoản tiền."
Ồồs.
Mọi người đều hiểu rồi, Hồng Nguyệt Lâu vốn dĩ ngày nào cũng kiếm được rất nhiều tiền, tiền tiết kiệm hàng ngày, cộng với tiền bán nhà, còn có tiền trợ cấp của Hồng Thanh Thiết.
Quỷ Phục chui gầm chạn vô cùng uy tín, rất hay.
"Không phải, các người báo cáo tài chính làm gì?"
Thẩm Quả Quả đều ngây người. "Quả Quả, dù sao cô làm gì, tôi cũng sẽ theo cô làm nấy, đi săn dị thú nhiều năm như vậy, chưa từng có ngày nào sảng khoái như theo cô!"
Mã Văn Tài quyết tâm, theo Thẩm Quả Quả làm ăn.
Những người khác cũng gật đầu đồng ý.
"Khụ khụ, về sau, chỉ có mấy chuyện như vậy."
"Nhà máy sản xuất chất dinh dưỡng chưa chắc sẽ thành công nhưng chuyện này là chuyện của Tề đại nhân."
"Nếu nhà máy chất dinh dưỡng được thành lập, Phong Thổ Thành sẽ có cơ hội và thách thức lớn chưa từng có."
"Dân số cũng sẽ ngày càng đông."
"Bây giờ có tiền rồi, chúng ta phải mở rộng trang trại và nhà máy xà phòng, phải bán xà phòng cho từng căn cứ, cửa hàng đồ ăn cũng phải mở rộng."
"Nơi cần dùng sao tệ rất nhiều nhưng kênh kiếm tiền cũng sẽ nhiều, mọi người sẽ có cuộc sống tốt hơn."
"Tôi và cô Hồng, còn phải nghiên cứu chức năng vòng tay, cả việc nâng cấp ô tô nữa.
Đây chính là kế hoạch ban đầu của Thẩm Quả Quả.
Mọi người nghe xong đều sáng mắt lên.
Mã Văn Tài xoa xoa tay: "Quả Quả, trang trại phải mở rộng bao nhiêu?"
Ông ta đã bắt đầu nghĩ đến việc sắp xếp sau khi về, nghĩ đến việc bây giờ có tiền rồi, phải đưa Ngọc Nương Tử ra khỏi chợ đen, sống những ngày tháng tốt đẹp với mình.
Thẩm Quả Quả suy nghĩ một chút: "Nối Phong Thổ Thành và Lương Thủy Thành lại với nhau..."
"Lớn vậy sao?" Mọi người lại một lần nữa kinh ngạc.
Hầu Thạch tiến lên, cười hì hì: 'Quả Quả, theo tôi thì, chúng ta cũng biến Thiên Quyết Thành thành của mình đi."