Chương 862:
Chương 862:Chương 862:
Dưới tay Thẩm Quả Quả, mạch đập của Hầu Thạch như thể có một con thú Ô Kim chui vào, ngang ngược đâm thẳng.
Cô đã từng thấy mạch tượng này ở Mã Văn Tài.
Hai lần Mã Văn Tài đột phá, đều có mạch tượng như vậy nhưng Hầu Thạch là một người bình thường mà.
Gen đã định sẵn, không thể trở thành chiến sĩ.
Thẩm Quả Quả nghiêm túc nói: 'Bế cậu ta lên xe."
Ngạo Bạch là chiến sĩ cao cấp, dễ dàng bế Hầu Thạch lên, nhảy vào thùng xe.
Thẩm Quả Quả chui vào xe: "Đến bệnh viện nào."
"Ngồi cho vững."
Hoắc Đào tăng tốc nhanh chóng, suốt dọc đường bấm còi inh ỏi.
Thẩm Quả Quả nhắn tin cho viện trưởng Sơn Dược, vừa đến bệnh viện, Sơn Dược đã dẫn y tá rô-bốt xuống.
Ngạo Bạch không muốn giao Hầu Thạch cho rô-bốt, một mực bế cậu ta lên phòng kiểm tra.
Sơn Dược không nói gì, theo sau vào phòng kiểm tra.
Ngạo Bạch tái mặt, hai tay không ngừng run rẩy.
Trong lòng có một giọng nói không ngừng hỏi cô ta: "Nếu Hầu Thạch chết thì phải làm sao?”
"Nếu Hầu Thạch chết thì phải làm sao?"
Hầu Thạch...
Thẩm Quả Quả nắm lấy tay cô ta: "Đừng sợ, Viện trưởng Sơn Dược rất lợi hại, cô không biết đâu, lúc trước Cụ Quất cũng sắp chết, vậy mà viện trưởng vẫn cứu sống được." Ngạo Bạch run rẩy lấy ra một viên đá màu trắng từ trong túi vải nhỏ, chắp hai tay áp lên trán nhẫn bóng.
"Quả Quả, nếu, ý tôi là nếu, Hầu Thạch chết, đến lúc đó làm phiền cô hỏa táng chúng tôi cùng nhau..."
"Phỉ phui phỉ phui! Nói cái gì vậy!"
Thẩm Quả Quả ôm Ngạo Bạch vào lòng, không ngừng an ủi.
Lời nói của Ngạo Bạch khiến Hoắc Đào cũng kinh ngạc, anh không ngờ, cô gái nhỏ này lại có tình cảm sâu đậm với Hầu Thạch như vậy...
Rất nhanh, Sơn Dược đẩy cửa phòng cấp cứu ra.
"Là thế này, Hầu Thạch là người bình thường, căn bản không thể trở thành chiến sĩ."
"Nhưng chỉ có xác suất mấy vạn phần trăm, có lẽ cậu ta đã tiếp xúc với bức xạ khác thường, hoặc là thời gian đi theo các người đã xảy ra chuyện gì đó..."
"Dù thế nào đi nữa, bây giờ cậu ta có khả năng đã biến dị."
"Vậy thì..." Ngạo Bạch lập tức muốn hỏi, bị Sơn Dược cắt ngang: "Nghe tôi nói hết đã"
"Triệu chứng vừa rồi của cậu ta, là dấu hiệu của việc thăng cấp."
"Nhưng cậu ta chỉ là cơ thể của người bình thường, cường độ tế bào căn bản không thể chịu được xung lực năng lượng mà việc thăng cấp của chiến sĩ mang lại."
"Ép buộc đột phá, chỉ có năm mươi phần trăm khả năng thành công."
Ngạo Bạch lắc đầu: "Vậy thì đừng thăng cấp, cho dù cậu ta là người bình thường... cho dù cậu ta là người bình thường...
Sơn Dược lắc đầu: "Nhưng sự thay đổi này đã bắt đầu, không thể đảo ngược, thăng cấp thất bại, không chỉ tổn hại đến tuổi thọ, mà còn có thể tổn hại đến trí lực."
"Các người phải nhanh chóng đưa ra quyết định, cậu ta nhiều nhất còn mười phút nữa."
Ngạo Bạch đau khổ che mặt, ngồi xổm xuống đất. Thẩm Quả Quả bình tĩnh nhìn Hoắc Đào: "Gọi Hầu tộc trưởng đến, còn có Cụ Quất."
"Ừ"
Hoắc Đào bắt đầu nhắn tin, chưa đầy năm phút, Quỷ Phục và tộc trưởng Hầu đã đến, Tê Đông Phương cũng đi theo.
Phong Thổ Thành không lớn cũng không nhỏ, năm phút là chạy đến bệnh viện, ba người đều dùng hết sức.
Sơn Dược lại nói lại sự việc một lần nữa.
Tề Đông Phương nhìn tộc trưởng Hầu, tộc trưởng Hầu thì nhìn Quỷ Phục.
"Tổ tiên, ngài quyết định đi."
Quỷ Phục khoanh tay, nhìn Thẩm Quả Quả, lại nhìn Ngạo Bạch.
Đang định mở miệng nói, một bác sĩ mặc đồ bảo hộ toàn thân cầm một ống thuốc màu xanh chạy ra.
"Thầy!"
"Thây!"
"Thành công rồi!"
"Vừa rồi nhắn tin cho thầy, thầy không trả lời, em xuống tay luôn, thầy ơi, chúng ta thành công rồi!"
Bác sĩ phấn khích nhảy múa, không phát hiện ra bầu không khí tại hiện trường không đúng.
Sơn Dược cẩn thận nhận lấy lọ thuốc màu xanh, bộ râu trên mặt cũng theo đó mà rung rung.
"Đây chính là ý trời!"
Tiếp đó quay sang mọi người: "Trước đây tôi phát hiện ra Cao Nhị Phu, Mã Văn Tài, đội trưởng Chu thăng cấp đều rất nhanh, nên đã trích xuất lại mẫu máu của bọn họ để làm thí nghiệm.”