Xuyên Đến Hậu Tận Thế, Ta Nhặt Rác, Trồng Trọt Cứu Nhân Loại (Dịch Full)

Chương 879 - Chương 879:

Chương 879: Chương 879:Chương 879:

Chỉ là Tê Vũ vừa nghe, da đầu tê dại, lập tức chạy mất.

Đùa à, cậu ta đã tận mắt nhìn thấy kho riêng của ông già, từng chút một bị thất thoát.

Còn đồ đạc bốc hơi đâu mất thì phải hỏi anh cả tốt của cậu ta.

Ông Chủ Lưu thỉnh thoảng mang tới tặng Thẩm Quả Quả một số đồ tốt, nếu không thì lại mang về đưa cho La Sơn Đại.

Trước đây ông ta đầu tư vào trang trại Quả Quả cũng đã tiêu hết tiền sao.

Sau đó còn bày ra trận thế lớn, tìm vợ khắp thế giới nhưng không có tiền, liên lấy đồ trong kho riêng của ông già ra bán.

Ở chợ đen, Ngọc Nương Tử nhắm một mắt mở một mắt.

Hơn nữa những thứ đó cũng không đến tay Ngọc Nương Tử, cô ta cũng không quan tâm.

Hôm qua Tề Vũ đi chọn quà, trong lòng còn lẩm bẩm, anh cả ra tay thật tàn nhẫn.

Bây giờ thì tốt rồi, người ta phủi mông bỏ đi, để lại mình cậu ta chịu cơn thịnh nộ của ông già.

Tề Vũ không dừng lại một chút nào, chạy về phía nhà Thẩm Quả Quả, còn nhắn tin cho Tê Đông Phương: "Con và sư phụ hẹn gặp nhau ở nhà Quả Quả, cha bận việc thì không cần đến đâu."

Tề Đông Phương: "..."

Im lặng niệm vài phút, con cháu tự có phúc của con cháu, tay ông ta mới đỡ run vì giận. ...

Bên nhà Thẩm Quả Quả, Quỷ Phục và Hồng Nguyệt đã đến từ sớm, Tề Vũ thì vừa đến, sau khi chào hỏi mọi người.

Thì cậu ta bị Hồng Nguyệt kéo đi hỏi cung. "Con bao nhiêu tuổi rồi?"

“Thường ngày thích làm gì?"

"Thích ăn gì?"

Hồng Nguyệt càng nhìn Tề Vũ lại càng thích.

Ăn cơm xong, Thẩm Quả Quả sửa lại một số chỉ tiết trên bản đồ quy hoạch, ngồi cùng Hồng Nguyệt, chỉ huy Tề Vũ vẽ bản đồ.

Tề Vũ trước tiên luyện tập một lúc trên tấm da đã bỏ đi, sau đó mới cởi giày, bước lên tấm da khổng lồ đó.

Tay cầm bút lông, chấm nước ép lá dâu, hít một hơi thật sâu, bắt đầu vẽ bản đồ.

Lúc này cậu ta không cần nhìn bản đồ trên nền xi măng nữa.

Thành phố mới trông như thế nào, cậu ta đã khắc sâu trong đầu.

Bây giờ chỉ cần vẽ chúng ra thôi.

Đây chính là thiên phú của một thợ máy vĩ đại.

Ánh nắng mỏng manh rọi vào sân, chiếu lên người Tề Vũ và những người khác.

Vẽ từ sáng đến chiều, đến khi nét vẽ cuối cùng hạ xuống, Tề Vũ giơ cao tay.

Một bản đồ quy hoạch thành phố mới chỉ tiết và tinh xảo hơn được trình bày trên tấm da thú Ô Kim cỡ lớn.

Hồng Nguyệt đầy vẻ mãn nguyện: "Tiểu Vũ, hãy nhớ cảm giác này, bất kể đối mặt với cấu trúc phức tạp đến mức nào, chỉ cần bình tĩnh nghiên cứu, đều có thể nghiên cứu thấu đáo."

"Vâng, sư phụ."

[WALL-E, lấy bút lông của chị đến đây. ]

[Ting, vâng, chị. |

Thẩm Quả Quả đã mua một cây bút lông cán xương thú ở chợ căn cứ Tiền Hàng, còn về lông bút thì ở đâu cũng có. Lần này cô vẫn dùng lông thú Ô Kim thượng hạng.

Không có mực đỏ, cô dùng sơn đỏ thay thế.

Cô cởi giày, đứng trên bản đồ quy hoạch bằng da thú đã khô, hít một hơi thật sâu.

Bút lông xương thú thấm đầy sơn đỏ, lấy tư thế viết câu đối ngày trước của kiếp trước, viết sáu chữ lớn màu đỏ tươi ở phía trên cùng.

"Căn cứ Hoa Hạ An Thành”

Chữ không đẹp lắm nhưng rất có khí thế.

Khi hạ bút, ánh nắng vừa thay đổi, chiếu vào mấy chữ lớn đó.

Thẩm Quả Quả càng nhìn càng thấy hài lòng.

"WALL-E, đi mua một tấm vải đỏ và một tấm vải vàng về đây."

[Ting, được ạ, chỉ. ]

WALL-E ra ngoài cũng phải mang theo Eva.

Tề Vũ nhìn bản đồ trên da thú, vô cùng tự hào: "Đây thực sự là do mình vẽ ra sao?"

Hồng Nguyệt đứng dậy xoa đầu cậu ta: "Không phải con thì là ai? Đừng nghi ngờ bản thân."

Có thể nhận được một người học trò có thiên phú như vậy, Hồng Nguyệt cũng rất vui mừng.

Rất nhanh WALL-E và Eva đã mang những thứ Thẩm Quả Quả cần về.

Mọi người đều không biết cô định làm gì.

Thẩm Quả Quả cắt vải đỏ thành hình chữ nhật, phải đủ lớn, phải treo lên cho mọi người đều nhìn thấy.
Bình Luận (0)
Comment