Xuyên Đến Hậu Tận Thế, Ta Nhặt Rác, Trồng Trọt Cứu Nhân Loại (Dịch Full)

Chương 884 - Chương 884:

Chương 884: Chương 884:Chương 884:

"Hơn nữa lần này chắc chắn không có nhiều người như lần trước, bốn người các anh hãy phân công nhau."

"Một người trông coi bên này, hai người đi giám sát, một người đi thương lượng với chính quyền về việc mua vật liệu, còn phân công thế nào thì các anh tự sắp xếp."

"Tiếp theo sẽ vất vả cho các anh rồi."

Đây là mục đích thứ hai cô đến đây.

Mở rộng trang trại, cô không chắc có thời gian để giám sát, Mã Văn Tài và Ngọc Nương Tử đã có dự định khác, chỉ còn cách làm phiền bốn người Cao Nhị Phu.

Cao Nhị Phu và những người khác há miệng cười không ngừng.

"Chúng tôi không mệt, không vất vả."

Ban đầu họ chỉ là những chiến sĩ sơ cấp bình thường nhất trên hoang nguyên, nhờ cơ duyên mà được thăng cấp thành chiến sĩ trung cấp.

Hơn nữa còn sống đến bây giờ.

Nhiều đội thường xuyên đi săn dị thú cùng họ đã chết.

Điều này cũng luôn nhắc nhở Cao Nhị Phu và những người khác phải trân trọng sự bình yên khó có được trước mắt.

Thẩm Quả Quả lấy một tấm da thú trong túi ra, đưa cho Cao Nhị Phu: "Đây là bản đồ quy hoạch mở rộng trang trại, nếu không hiểu gì thì cứ hỏi tôi."

"Vâng."

Lại đi một vòng.

Phải nói rằng, nơi nào có nhiều cây cối thì không khí lại càng trong lành, con người cũng trở nên phấn chấn.

Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào dạo chơi trong đó một lúc, lúc sắp đi thì Cao Nhị Phu đuổi theo. "Sao vậy?"

"Quả Quả." Cao Nhị Phu hơi ngượng ngùng.

"Giữa chúng ta, đội trưởng Cao có gì mà phải ngượng ngùng chứ?”

"Chờ trang trại mở rộng xong, bốn chúng tôi định đi thăng cấp."

"Ừ... mà... sao đột nhiên lại muốn thăng cấp?"

"Cũng không phải là ý định đột ngột, trước đây chúng tôi đã có ý đó, chỉ là không vội."

"Bây giờ ba thành hợp nhất, trang trại mở rộng, Thiên Quyết Thành có nhiều cao thủ như vậy, chưa kể người ngoài đến cũng có nhiều nhân vật lợi hại."

"Nếu thực lực của chúng tôi quá yếu... sợ sẽ làm mất mặt trang trại của Quả Quả."

Cao Nhị Phu nói vậy, Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào liền hiểu.

Bất kể thời nào, nắm đấm ai cứng hơn thì người đó có quyền quyết định.

"Được rồi, lúc các anh thăng cấp thì đến bệnh viện tìm viện trưởng Sơn Dược, cứ nói là tôi có việc cần nhờ, ông ấy sẽ hiểu."

"Được." Cao Nhị Phu không hiểu đầu cua tai nheo nhưng lời Quả Quả nói chắc chắn là đúng.

Hai người ra khỏi cổng, lại nán lại chơi với gia đình Đại Hoàng một lúc.

Lúc lên xe mới phát hiện WALL-E và Eva không ra, nhắn tin hỏi thì hai đứa nói sẽ về muộn, ở lại đây nghiên cứu thực vật.

Thẩm Quả Quả ngồi ở ghế phụ cười khẽ vài tiếng.

"Càng ngày em càng thấy WALL-E và Eva thú vị."

Lúc này, vòng tay của cô lại reo lên một tiếng, mở ra xem, cô lập tức vươn tay kéo Hoắc Đào một cái: "Đi, về nhà thôi, anh hai về rồi."

Hoắc Đào đạp ga, xe chạy thẳng về phía trong thành.

“Anh hai đi nhanh thật." "Mã Tam cũng về theo." Thẩm Quả Quả bổ sung một câu, một là anh hai về, hai là Mã Tam đến.

Thẩm Quả Quả rất mong chờ mạng lưới tình báo mà cô sẽ xây dựng dựa trên nền tảng là hệ thống chuỗi cửa hàng xà phòng trong tương lai.

Trên đường đi đã có một số chiến sĩ cầm ống thép đánh dấu.

Những dấu hiệu này sẽ là điểm ranh giới xây dựng thành phố mới.

Mọi người nhìn thấy xe chạy qua từ xa, đều dừng tay, chào Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào.

Hầu hết mọi người đều rất đơn giản trước cuộc sống.

Ai cho họ sống, ai cho họ cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn thì người đó xứng đáng được chào.

Thiên Quyết Thành điều động không ít chiến sĩ đến, nhìn hành động của người Phong Thổ Thành đều không hiểu.

"Tại sao lại chào một chiếc xe? Mặc dù xe rất hiếm."

"Chậc, ai rảnh mà chào xe chứ, chúng ta chào người trong xel"

"Người trong xe?"

"Ừ, biết cửa hàng đồ ăn ngon Quả Quả không?"

"Biết."

"Biết cửa hàng xà phòng thơm Quả Quả không?"

"Biết."

"Biết trang trại Quả Quả không?"

"Biết."

"Vậy cậu có biết tại sao lại gọi là Quả Quả không?"

"Không biết."
Bình Luận (0)
Comment