Chương 892:
Chương 892:Chương 892:
Tề Đông Phương đứng trên bục, rất hài lòng với hiệu quả này.
"Mọi người xem mấy chỗ này." Ông ta cầm một thanh sắt nhỏ dài, chỉ vào bản đồ quy hoạch.
"Đây là năm phố thương mại, bên cạnh đây là khu quy hoạch khách sạn, phía bắc đây là bệnh viện...
Theo lời Tê Đông Phương nói, các thế gia bên dưới đều đỏ mắt.
Đó là bản đồ quy hoạch sao?
Đó là tiền sao chảy như nước vậy.
Quan trọng là, họ nghe Tê Đông Phương nói một câu: "Những nơi tôi vừa nói, sẽ có một phần ba do chính quyền vận hành, một phần ba do thị trường tự do phát triển, người địa phương hay người ngoại địa đều có thể đến."
"Cuối cùng, bốn phần mười còn lại, sẽ do các vị có mặt ở đây vận hành, tất nhiên có giành được những vị trí này hay không thì phải xem thực lực của các vị."
Nghe đến đây, các thế gia dưới bục rõ ràng thở gấp gáp hơn.
Tề Đông Phương rất hài lòng với hiệu quả như vậy: "Nhưng các vị, nói trước cho rõ."
"Mỗi thế gia nhận được càng nhiều ngành nghề thì phải nộp càng nhiều thuế."
"Trước đây chúng ta thống nhất là hai mươi phần trăm, sau này sẽ đổi thành các mức mười phần trăm, hai mươi phần trăm và ba mươi phần trăm."
"Đây là tiêu chuẩn nộp thuế tương ứng với quy mô."
"Vì vậy, khi ra tay đầu tư, mọi người phải tính toán cho rõ ràng."
Hả?
Hả?
Các thế gia ngây người, bọn họ đều không giỏi toán! Có người vỗ đùi, sớm biết thì đã đưa đứa con giỏi tính toán trong nhà đến đây nhưng đó là một người bình thường, thật sự không thể đưa ra ngoài...
Một giờ trôi qua, Tê Đông Phương chưa bao giờ nói nhiều như vậy trong cuộc họp.
Sau đó cho mọi người nghỉ ngơi nửa giờ.
Theo lời Thẩm Quả Quả nói, nửa giờ này là để họ nhanh chóng đi vay tiền nếu không có tiền và tìm người giúp đỡ nếu không tính toán được.
Các thế gia nhìn Tề Đông Phương xuống bục, đi thẳng đến trước mặt Thẩm Quả Quả.
Ông ta cười hỏi: "Thế nào?"
"Tê đại nhân làm tốt lắm!" Thẩm Quả Quả khen ngợi.
Giọng điệu đó, bình thường cô ấy đều khen WALL-E và Chu Tiểu Áp như vậy, Hoắc Đào khẽ nhếch khóe miệng.
Gia chủ họ Đỗ và những người khác ở phía trước lúc này đều muốn chui xuống lỗ.
Cơ hội tốt như vậy nhưng bây giờ họ không thể bình tĩnh suy nghĩ được gì.
Muốn xin lỗi Thẩm Quả Quả nhưng Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào lại bị những người lớn ở hàng ghế cuối vây quanh.
"Phải làm sao bây giờ?" Có người run rẩy giọng hỏi.
Gia chủ họ Đỗ nhìn lên trần nhà, như một con cá chết: "Đi vay tiền đi..."
Than ôi...
Nửa giờ sau, cuộc họp tiếp tục.
Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào đúng giờ rời đi.
Mọi người đều nhắm vào phố thương mại nhưng Thẩm Quả Quả đã sớm nhắm đến một nơi khác.
Thành phố mới sẽ có nhiều bãi rác, lò mổ.
Những nơi không mấy nổi bật này mới là nơi cô kiếm tiền. Còn có dây chuyền sản xuất ô tô mà cô sắp góp vốn bằng công nghệ, chỉ cần chờ thời cơ thích hợp để khởi xướng mà thôi.
Sau khi cảm nhận được bầu không khí của hội thảo.
Hai người ung dung lái xe về nhà.
WALL-E và Eva vẫn chưa về.
Thẩm Quả Quả vừa đợi hai người vừa bàn bạc với Hoắc Đào về cách xử lý mười chiếc xe mà Mã Tam mang vê.
"Những chiếc xe đó quy đổi thành tiền sao, coi như là vốn góp của chú Lưu vào trang trại."
"Ừm." Hoắc Đào gật đầu, xỏ kim cho Thẩm Quả Quả, Thẩm Quả Quả muốn khâu một số da thú lại để vẽ.
"Chờ trang trại mở rộng xong, em sẽ làm giấy trong đó."
"Làm giấy?"
"Ừm."
Hoắc Đào cũng không hiểu lắm, dù sao thì cứ ủng hộ là được: "Vậy thì anh có thể làm gì?"
Thẩm Quả Quả buông kim, nhìn anh: "Thực ra có một chuyện, không ai ngoài anh làm được."
"Thuốc do viện trưởng Sơn Dược nghiên cứu, anh biết đấy, cộng ba thành phố lại, có rất nhiều chiến sĩ sơ cấp và chiến sĩ trung cấp."
"Mặc dù Thiên Quyết Thành có nhiều chiến sĩ cao cấp hơn một chút nhưng so với những căn cứ lớn thì vẫn kém xa."