Chương 902:
Chương 902:Chương 902:
"Thưa mọi người, theo tôi, câu nói này là để cân nhắc toàn cục, bất kể ai đúng ai sai, ít nhất cũng phải hòa bình trên bề mặt."
"Rốt cuộc, thời gian xử lý mâu thuẫn có thể tạo ra nhiều giá trị hơn, chứ không phải dùng để tranh cãi đúng sai."
"Được, mời em nói." Thẩm Quả Quả tiếp tục đổi người.
"Tôi cho rằng phải tùy vào từng việc, những việc quan trọng vẫn phải phân biệt đúng sai, cũng phải nói lý lẽ."
"Không thể vì tiết kiệm thời gian mà qua loa cho xong."
"Tôi phản đối, giống như có những người không đáng kể, có những việc cũng không quan trọng, phân biệt đúng sai thì có ích gì?”
"Không, đúng là đúng, sai là sai, đúng sai không phân biệt lớn nhỏ."
"Tôi cho rằng, dùng câu nói như vậy để xử lý mọi việc, chính là để bảo vệ người được lợi."
"Các bạn đều sai, nói như vậy, chỉ đơn giản là không muốn giúp bạn, không muốn đòi lại công bằng cho bạn, đơn giản là không tin tưởng bạn mà thôi."
Những người phỏng vấn tranh cãi ầm ï.
Trên bục, Thủy đại nhân, Ô Vi và Chu Quảng Bình, lúc đầu cũng không hiểu tại sao Thẩm Quả Quả lại nêu ra câu hỏi này.
Nhưng khi nghe thấy những âm thanh hỗn tạp dưới khán đài.
Họ cũng không khỏi suy nghĩ theo.
Một cái tát không thể kêu, hóa ra lại phản ánh nhiều vấn đề như vậy.
"Được rồi." Thẩm Quả Quả gõ nhẹ vào bàn, về cơ bản tất cả mọi người đều đã phát biểu.
Cô cầm màn hình điều khiển trong tay, trên đó có thông tin của những người đăng ký này.
Định bàn bạc với Thủy đại nhân mấy người, kết quả nhìn trái nhìn phải, mấy vị đại nhân đều vẻ mặt mong đợi, đều chờ cô đưa ra chủ ý.
Thẩm Quả Quả:...
"Em, em, còn em nữa." Thẩm Quả Quả chỉ ba người ra: "Tên của các em."
Ba người không biết có ý gì, ngoan ngoãn báo tên.
"Ba em sau khi xong việc thì đến báo danh với Thủy đại nhân, các em không phù hợp để làm giáo viên nhưng bên Thủy đại nhân có công việc phù hợp với các em."
Hả?
Vốn dĩ khi nghe thấy không phù hợp để làm giáo viên, ba người đều cảm thấy hụt hãng.
Nhưng khi nghe nói phù hợp để làm việc bên Thủy đại nhân, trong lòng họ lại nở hoa.
Cảm giác vừa xuống địa ngục vừa lên thiên đường trong nháy mắt này, thực sự khiến người ta nghiện!
Những người khác đều lộ ra ánh mắt ngưỡng mộ.
Thẩm Quả Quả đưa tay lên miệng, hạ giọng giải thích với mấy vị đại nhân: "Ba người này rất giỏi ngụy biện, sau này thay chúng ta đi cãi nhau với các thế gia."
Trong hệ thống chính vụ mới, một số thành viên thế gia sẽ bị gạt ra ngoài.
Những người này ba bữa lại chạy đến tìm họ uống trà.
Không những mất thời gian mà còn phiền phức.
Chu Quảng Bình còn ổn, các thế gia ở Thiên Quyết Thành thẳng thắn sùng bái kẻ mạnh, những người như Chu Quảng Bình từ chiến sĩ sơ cấp vươn lên thành chiến sĩ cao cấp trong mắt họ chính là nhân vật lợi hại.
Nhưng Thủy đại nhân và Ô Vi thì phiền không chịu được.
Hai người nghe xong, võ tay khen ngợi, liên tục nói tốt lắm. Thẩm Quả Quả ngẩng đầu, lại chỉ thêm một số người nữa, khoảng hơn một trăm người.
"Những người còn lại có thể rời đi."
Những người không được gọi tên đều tỏ ra thất vọng, lại nghe Thẩm Quả Quả nói: "Nghĩ đến những lời tôi đã nói trước đó."
"Trong quá trình xây dựng thành phố mới, có rất nhiều cơ hội nhưng không phải cơ hội nào cũng dành cho những người tự trách bản thân, các bạn hãy đi đi."
"Vâng."
Những người đó lại như được tiêm máu gà, cùng nhau hành lễ với mọi người rồi rời đi.
Đây chính là nghệ thuật chế ngự lòng người sao?
Ba vị đại nhân hận không thể để Thẩm Quả Quả mở ngay một lớp bồi dưỡng.
Những người còn lại trên sân đều có một điểm chung, đó là đều rất kiên nhẫn.
Hơn nữa không có quan điểm cực đoan.
"Tiếp theo, tôi sẽ cho các bạn một số đề bài, các bạn tự chọn làm những bài nào, không cần phải làm hết."
Thẩm Quả Quả nói xong, mọi người càng căng thẳng hơn.