Chương 967:
Chương 967:Chương 967:
Quỷ Phục và Hồng Nguyệt đều không có nhiều kinh nghiệm dỗ trẻ con, dỗ một lúc thì ném cho Mã Văn Tài và Ngọc Nương Tử.
Sau đó, hai người trực tiếp biến mất.
Tộc trưởng của Hầu gia biết chuyện, sợ đến toát cả mồ hôi.
Run rẩy giọng đi tìm Mã Văn Tài.
Mã Văn Tài cũng không biết hai người họ đi đâu.
Vẫn là Ngọc Nương Tử hiểu hai người, trực tiếp bảo mọi người đừng hoảng.
"Họ đi chơi thôi."
Được rồi.
Bản thân Quỷ Phục đã đến tuổi thọ giới hạn của con người nhưng thuốc thử của Sơn Dược đã có bước đột phá mới.
Cơ thể Quỷ Phục thực sự trẻ lại từng ngày.
Những vết thương cũ năm xưa cũng được chữa lành.
Dưới sự hỗ trợ của thuốc thử, mặc dù Hồng Nguyệt là người bình thường nhưng cũng không còn sợ phóng xạ trên hoang nguyên nữa.
Quỷ Phục và Hồng Nguyệt càng trân trọng những ngày tháng bên nhau, hai người đã sớm bàn bạc, khi nào nuôi con gần lớn thì sẽ đi ngắm thế giới bên ngoài.
Cuối cùng cũng đợi được đến ngày này, hai người không chút lưu luyến, trực tiếp rời đi.
Hầu tộc trưởng: ...
Thẩm Quả Quả biết chuyện này, cười ha ha ha nửa ngày.
Nhưng cười được một lúc thì đột nhiên kêu lên một tiếng.
"Hoắc Đào..." "Em hình như sắp sinh rồi..."
Ááái
Tay Hoắc Đào run rẩy vì căng thẳng.
Đây là thời khắc căng thẳng nhất trong cuộc đời Hoắc Đào.
Chưa bao giờ như lúc này. ...
Hành lang khoa sản của bệnh viện chật kín những người quan trọng.
Tề Đông Phương, Ô Vi, Thủy đại nhân, Chu Quảng Bình thì khỏi phải nói, mấy người này bình thường muốn gặp cũng không gặp được.
Trưởng lão Hầu gia và Trương Kinh Hằng cũng ở đây.
Ngay cả Ông chủ Lưu đã lâu không gặp cũng xuất hiện, còn dẫn theo một mỹ nữ đẹp đến mức không thể tả.
Mã Văn Tài và Ngọc Nương Tử bế hai đứa con của Quỷ Phục đi đi lại lại trong hành lang.
Dương Minh, Cao Nhị Phu, bốn người, Hầu Thạch và Ngạo Bạch cũng chen chúc ở một góc.
Thẩm Thiên Lương và Lam Cầm, Thẩm Nhị Hoa và Hồ Đậu Đậu đều có mặt.
Bốn anh em Vương Cát, Chu Tiểu Áp và Tề Vũ, thậm chí cả Lỗ Âm cũng đến.
WALL-E và Eva không chen vào được, chỉ có thể ngồi xổm trên cầu thang.
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
"Những người lớn này tụ tập lại, có phải bị bệnh không?”
"Nghĩ gì vậy, là Thẩm Quả Quả sắp sinh rồi."
"A? Quả Quả đầu bếp lớn sắp sinh rồi!"
"Ôi trời!"
"Tôi phải cầu nguyện, nhất định phải mẹ tròn con vuông."
"Chậc, liên quan gì đến anh, anh cầu nguyện cái gì?" "Anh biết cái quái gì, sao anh không nghĩ xem, chúng ta có thể có cuộc sống tốt như bây giờ, phải cảm ơn ai?"
"Ừm... anh nói đúng."
Mấy người không hẹn mà cùng đứng từ xa, trong lòng chân thành chúc phúc.
Thẩm Quả Quả sắp sinh rồi.
Tin tức này như mọc cánh, nhanh chóng truyên khắp thành.
Mọi người trân trọng cuộc sống như vậy, biết ơn người đã mang lại tất cả những điều này cho họ.
Trước đây, có quan chức đã riêng tư nói với Tê Đông Phương, nói rằng Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào được lòng dân như vậy, liệu có khi nào...
Đều bị Tê Đông Phương trợn mắt.
"Các người và ta cũng đã tại vị nhiều năm rồi, sao không mang lại sự thay đổi như vậy cho căn cứ?”
"Sao không khiến dân thành yêu mến như vậy?"
"Chẳng lẽ mọi người nói không đúng sao?"
"Cái tên Hoa Hạ An Thành này vẫn là do Thẩm Quả Quả đặt đấy!"
"Đi đi đi, có thời gian suy nghĩ lung tung, không bằng anh làm chút việc chính đáng, cẩn thận kỳ đánh giá năm sau của anh!"
Từ đó, mọi người ngầm hiểu, Thẩm Quả Quả chính là vị vua không ngai của căn cứ này.
Chỉ là cô ấy đóng cửa lại sống cuộc sống của riêng mình, thích nhất là ăn ăn ăn.
Lúc này, ân nhân của mọi người sắp sinh con rồi.
Đây là chuyện lớn đến mức nào chứ!
Mọi người thầm cầu nguyện cho Thẩm Quả Quả.
Thẩm Quả Quả nằm trên giường bệnh, ban đầu cũng rất căng thẳng. Nhưng sau khi thuốc gây mê ngấm vào cơ thể, cô đã ngủ một giấc thật say. Trong cơn mơ màng, cô như trở về kiếp trước.