Xuyên Đến Sau Khi Vai Ác Phá Sản

Chương 16

Ngũ Lăng Hoành Quang mất hơn một tiếng mới đến được Trác Tây.

Nửa đêm, Trác Tây vẫn còn tấp nập, hai bên đường tràn ngập các quán ăn khuya. Mùi thơm từ những gian hàng xào nấu, nướng BBQ lan tỏa trong gió mùa hè, tạo nên không khí đậm chất phố thị.

Âm thanh người mua kẻ bán rôm rả, thỉnh thoảng xen lẫn tiếng bật nắp bia, nước ngọt xì bọt lốp bốp.

Chỉ thuộc về Trác Tây, cái nét nhộn nhịp và bụi bặm ấy như hòa vào màn đêm oi bức, làm cho không khí càng thêm phần náo nhiệt.

Chu Tây Duy tìm một góc đậu xe, vừa mở cửa, mùi hương của quán ăn lập tức ùa vào, kí.ch thí.ch khứu giác, tràn ngập trong không khí.

Chu Tây Duy nuốt nước bọt, nghĩ đến số tiền ít ỏi còn lại trong tài khoản ngân hàng, cuối cùng vẫn cố gắng kìm nén ý định ăn khuya.

"Tới rồi." Chu Tây Duy quay đầu nói với Đường Tự và Bùi Hành Vũ, ánh mắt hung hăng thường ngày giờ lại lộ ra một chút mong đợi.

Anh đưa bọn họ về nhà, bọn họ thỉnh anh ăn khuya, có qua có lại, vậy mới phải phép.

Đường Tự mở cửa xe, giả vờ không thấy ánh mắt đầy mong chờ của Chu Tây Duy, vẫy tay: "Chu lão sư, cảm ơn anh đã đưa chúng tôi về, hẹn gặp lại vào thứ Hai."

Nói xong, cậu cùng Bùi Hành Vũ bước xuống xe, càng lúc càng đi xa trong ánh mắt thất vọng của Chu Tây Duy.

Ánh mắt của Chu Tây Duy nóng bỏng đến vậy, làm sao họ không nhận ra ý tứ trong đó chứ? Nhưng vừa nghĩ đến sức ăn của Chu Tây Duy, rồi nhìn lại túi tiền eo hẹp của mình, câu "Để tôi mời anh ăn khuya" thế nào cũng không nói ra nổi.

Chỉ có thể chờ đến khi nhận được tiền thù lao của "Người Chết Vì Tiền", Đường Tự nhất định sẽ mời Chu Tây Duy một bữa ăn khuya thật thịnh soạn.

Nghèo, chỉ một chữ thôi, nhưng sao mà chua xót đến thế.

Chu Tây Duy ngây người nhìn bóng dáng bọn họ khuất dần khỏi tầm mắt, sau đó thở dài đầy tiếc nuối: "Vừa rồi sao mình không nói thẳng nhỉ? Nếu nói thẳng ra, chắc chắn bọn họ không nỡ từ chối."

Hối hận, thật sự hối hận.

Điện thoại bỗng đổ chuông, Chu Tây Duy bắt máy. Người ở đầu dây bên kia nói vài câu, anh đáp: "Tôi đến ngay."

Kết thúc cuộc gọi, anh đi đến cốp xe, lấy ra một cái thùng lớn. Anh lôi đồ vật bên trong ra, dán lên thân xe.

Dưới ánh đèn đường vàng vọt, dòng chữ trên thân xe hiện ra rõ ràng: "Dọn nhà, dọn hàng, cái gì cũng dọn."

Chu Tây Duy đeo khẩu trang, đội mũ lưỡi trai, che kín gương mặt, sau đó khởi động xe, tiếp tục công việc làm thêm của mình.

Ngày hôm sau, buổi lễ khai máy của "Người Chết Vì Tiền" chính thức diễn ra.

Đoàn phim bảo mật thông tin rất chặt chẽ. Mặc dù cái tên Diệp Chi Vân kết hợp với Trần Tu Cùng đã đủ sức thu hút sự chú ý của truyền thông, nhưng Diệp Chi Vân lại không thích lộ thông tin khi đang quay. Anh luôn muốn giữ bí mật về tạo hình và chi tiết diễn viên.

Nhiều tờ báo và phóng viên nghe phong thanh về buổi lễ khai máy đã kéo đến với hy vọng chụp được vài tấm hình, ghi lại thông tin trực tiếp. Dù sao thì "Người Chết Vì Tiền" cũng chưa từng công bố dàn diễn viên chính thức. Ngoài đoàn phim, không một ai biết chính xác ai là người đóng vai chính, khiến giới truyền thông không ngừng suy đoán.

Trong bầu không khí bí mật được bảo vệ nghiêm ngặt, lễ khởi động máy của "Người Chết Vì Tiền" diễn ra suôn sẻ.

Bởi vì trong phim có xuất hiện nhân vật Thần Tài, nên tại buổi lễ, không chỉ các diễn viên và nhân viên theo đúng trình tự tiến hành lễ tế bái, mà họ còn đặc biệt làm lễ tế Thần Tài.

Đường Tự với vai trò là nam thứ, tất nhiên cũng tham gia cùng các diễn viên khác, hoàn thành mọi nghi thức theo đúng quy trình.

Sau buổi lễ khởi động máy, cảnh quay đầu tiên của "Người Chết Vì Tiền" chính thức bắt đầu.

Để có một khởi đầu thuận lợi, các diễn viên gạo cội, dày dặn kinh nghiệm được chọn cho những phân cảnh đầu tiên. Lần này, Đường Tự không có suất diễn.

Mặc dù không được lên sân khấu, Đường Tự vẫn ngoan ngoãn ngồi sau lưng đạo diễn Diệp Chi Vân, chăm chú dõi theo màn hình máy quay, học hỏi cách diễn của các tiền bối.

Đường Tự coi diễn xuất là công việc nghiêm túc, cậu còn muốn dùng số tiền kiếm được từ đây để lo cho Bùi Hành Vũ, vì vậy phải cố gắng học hỏi thật nhiều.

Khả năng học tập của Đường Tự rất tốt. Khi quan sát các tiền bối diễn xuất, cậu dần hiểu được cách đứng vị trí sao cho phù hợp với ống kính, thế nào là góc máy tốt nhất để lên hình đẹp nhất.

Vì thế, đến khi Đường Tự chính thức bước lên sân khấu, vừa đứng vào vị trí, trông cậu hoàn toàn không giống người mới lần đầu diễn xuất.

Diệp Chi Vân ban đầu còn nghĩ rằng mình sẽ phải hướng dẫn cho Đường Tự cách đứng trước máy quay sao cho đúng, nhưng khi thấy Đường Tự tự nhiên chọn được góc đứng hoàn hảo, anh không khỏi bất ngờ và bắt đầu tò mò.

Là trùng hợp hay thật sự là có kỹ năng?

Những cảnh quay sau đó nhanh chóng cho Diệp Chi Vân câu trả lời. Đường Tự không chỉ nắm bắt tốt vị trí đứng, mà còn biết cách chiếm lĩnh góc quay một cách vừa đủ, không quá nổi bật nhưng cũng không bị mờ nhạt.

Khi cảnh quay kết thúc, Trần Tu Cùng đến xem lại trên màn hình, cũng phát hiện ra điểm này.

Trần Tu Cùng là người rất sẵn lòng khích lệ đàn em, anh liền vỗ nhẹ vào vai Đường Tự: "Tiểu Đường, làm tốt lắm!"

Thật sự là một người có năng khiếu.

Dù biểu cảm của Đường Tự đôi lúc còn hơi cứng và thiếu tự nhiên, nhưng nhân vật Thần Tài vốn đã được "đo ni đóng giày" cho cậu, nên hiệu quả hình ảnh lên phim lại rất ổn.

Ban đầu Diệp Chi Vân chọn Đường Tự vào vai này cũng chỉ vì cảm thấy khí chất Thần Tài của cậu rất rõ ràng. Không ngờ, Đường Tự lại còn có năng khiếu về diễn xuất.

Đây chỉ là một phân cảnh nhỏ, nghỉ ngơi vài phút, cả đoàn lại tiếp tục công việc quay chụp.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, chẳng mấy chốc đã đến trưa. Khi Diệp Chi Vân hô "Dừng!", buổi quay buổi sáng xem như kết thúc.

Chẳng bao lâu sau, nhân viên đoàn phim đẩy những xe cơm hộp đến. Đường Tự nhảy cẫng lên, nhanh chóng cầm hai phần cơm, sau đó cùng Bùi Hành Vũ tìm một góc yên tĩnh, ngồi xuống ghế nhỏ để ăn.

Tham gia đoàn phim đúng là có lợi, không những được lo cơm trưa, mà tiền ăn cũng tiết kiệm không ít.

Bùi Hành Vũ với tư cách người đại diện của Đường Tự cũng được phép ở lại cùng đoàn phim. Diệp Chi Vân biết rõ thân phận của Bùi Hành Vũ, không chỉ là người đại diện mà còn là bạn đời của Đường Tự, nên đã yêu cầu đoàn phim sắp xếp cho hai người một phòng lớn, tránh phải ở chung với các diễn viên khác.

Lúc ấy, Diệp Chi Vân còn khá mờ ám khi dặn dò Đường Tự: "Đừng phóng túng quá, mai còn phải đi làm đấy."

Đường Tự không hiểu ý, nghiêm túc đảm bảo: "Em nhất định sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ."

Vừa ăn, Bùi Hành Vũ vừa hỏi: "Cảm giác thế nào?" đồng thời gắp miếng cá chiên thơm phức vào chén Đường Tự.

Đường Tự không nhận ra trong mắt Bùi Hành Vũ, cậu đã trở thành "bé mèo nhỏ". Sau khi nuốt miếng thức ăn, cậu vui vẻ đáp: "Rất thú vị!"

Với một người đã sống lâu trong núi sâu như Đường Tự, tất cả mọi thứ ở thế giới con người đều rất mới lạ, diễn xuất cũng không ngoại lệ.

Hai người vừa trò chuyện, bỗng nghe cách đó không xa vang lên tiếng xôn xao.

Không lâu sau, một vài nhân viên đoàn phim hớt hải chạy tới, mặt mày đầy phấn khởi: "Hứa Ảnh Đế tới thăm đoàn phim!"

"Hứa Ảnh Đế đến rồi! Mau qua xem đi!"

Sự xuất hiện của Hứa Thiệu Minh khiến đoàn phim vốn yên tĩnh bỗng nhiên náo nhiệt hẳn lên. Bất kể là người yêu thích hay không yêu thích anh ta, ai nấy đều háo hức muốn tận mắt nhìn thấy phong thái của "Ảnh đế trẻ tuổi nhất" trong giới giải trí.

Đường Tự không biết Hứa Thiệu Minh là ai, vẫn bình tĩnh ngồi ăn cơm, không mảy may bị ảnh hưởng.

Ngược lại, khi Bùi Hành Vũ nghe đến ba chữ "Hứa Ảnh Đế", động tác trên tay thoáng khựng lại, nhưng sau đó lại tỏ ra như không có chuyện gì xảy ra.

Lúc này, có nhân viên đi ngang qua, thấy Đường Tự ngồi yên thì ngạc nhiên hỏi: "Tiểu Đường, Hứa Ảnh Đế đến rồi, cậu không qua xem một chút à?"

Đường Tự nuốt miếng cơm cuối cùng, cười đáp: "Bên đó đông người quá, tôi không qua đâu."

Chờ đến khi xung quanh đã vắng người, Đường Tự mới ghé sát Bùi Hành Vũ hỏi nhỏ: "Anh biết Hứa Ảnh Đế là ai không?"

Những ngày gần đây, có Bùi Hành Vũ đi theo giải quyết nhiều vấn đề, nên Đường Tự hễ có thắc mắc gì đều tìm đến anh đầu tiên.

Bùi Hành Vũ, vì muốn làm tròn vai trò người đại diện, đã dành thời gian nghiên cứu về giới giải trí, nên tất nhiên biết Hứa Thiệu Minh là ai. Hơn nữa, hôm nay Hứa Thiệu Minh đến thăm đoàn phim, Đường Tự khả năng cao sẽ phải tiếp xúc, nên Bùi Hành Vũ kể sơ qua về Hứa Thiệu Minh cho Đường Tự.

"Hứa Thiệu Minh là Ảnh đế trẻ tuổi nhất trong lịch sử giải trí. Anh ta sở hữu hàng loạt giải thưởng lớn nhỏ, nắm cả mảng truyền hình và điện ảnh, là bảo chứng phòng vé và rating. Xuất đạo ba năm, đạt được thành tích như vậy, đúng là truyền kỳ."

Đồng thời, Hứa Thiệu Minh còn là cổ đông lớn của Triều Ca Điện Ảnh, mà "Người Chết Vì Tiền" lại là dự án trọng điểm năm nay của Triều Ca, nên việc Hứa Thiệu Minh đến thăm đoàn phim cũng không có gì lạ.

Khi Bùi Hành Vũ nói về Hứa Thiệu Minh, giọng điệu bình thường, không có chút dao động cảm xúc, khiến Đường Tự không hề nhận ra ánh mắt của Bùi Hành Vũ lúc này tối sầm lại.

Đường Tự còn tấm tắc khen: "Đúng là nhân sinh người thắng mà."

Dĩ nhiên, đó chỉ là cảm thán chứ không phải ghen tỵ. Là một kim nguyên bảo sống ngàn năm, Đường Tự không cần phải ghen tỵ với những thứ này.

Ở phía bên kia, Diệp Chi Vân biết được Hứa Thiệu Minh đến thăm đoàn phim thì lập tức gác lại mọi công việc, đích thân ra chào đón.

"Hứa lão sư, sao lại có thời gian ghé qua đây vậy?" Diệp Chi Vân lịch sự hỏi.

Mặc dù Hứa Thiệu Minh là Ảnh đế danh tiếng, nhưng Diệp Chi Vân và anh ta chưa từng có nhiều cơ hội hợp tác, nên sự xuất hiện này khiến Diệp Chi Vân có chút bất ngờ.

Hứa Thiệu Minh mỉm cười, hoàn toàn không có chút kiêu căng nào của một đại minh tinh: "Tôi có chút việc cần xử lý gần đây, nghe nói Diệp đạo đang quay phim nên ghé qua xem một chút."

Nói rồi, anh ta quay sang dặn trợ lý phát trà sữa cho mọi người.

Diệp Chi Vân khách sáo đáp: "Hứa lão sư khách sáo quá."

Thực ra Hứa Thiệu Minh chỉ ghé qua để thăm hỏi xã giao, chào hỏi Diệp Chi Vân, Trần Tu Cùng và một số người trong đoàn phim rồi chuẩn bị rời đi.

Khi anh ta bước ra ngoài, ánh mắt bất giác dừng lại ở một góc xa, nơi đó có một đôi mắt đen sâu thẳm đang nhìn chằm chằm vào mình.

Hứa Thiệu Minh thoáng sững sờ khi đối diện với ánh mắt ấy. Là Bùi Hành Vũ.

Bùi Hành Vũ bình thản đối diện, thản nhiên gật đầu chào, khóe môi còn khẽ nhếch lên, nở một nụ cười nhẹ.

Sự bình tĩnh ấy đối lập hoàn toàn với cảm giác trong lòng Hứa Thiệu Minh, khiến anh bất giác quay mặt đi, ánh mắt có chút hoảng loạn.

Dẫu vậy, là một Ảnh đế dày dạn kinh nghiệm, anh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, dưới sự vây quanh của trợ lý, rời khỏi studio.

Trở lại xe bảo mẫu, Hứa Thiệu Minh ngã người ra ghế, hít một hơi thật sâu. Trong giây phút ngắn ngủi đó, mồ hôi lạnh đã túa ra sau lưng anh.

Phải mất một lúc lâu, Hứa Thiệu Minh mới bình ổn lại nhịp thở, sau đó lấy điện thoại ra gọi đi.

Điện thoại nhanh chóng được kết nối, vừa nghe đầu dây bên kia trả lời, Hứa Thiệu Minh gần như bật thốt lên: "Tôi vừa nhìn thấy Bùi Hành Vũ!"

Giọng anh run rẩy, hơi thở gấp gáp như vừa trải qua một cơn kinh hãi.

Người ở đầu dây bên kia nói gì đó, Hứa Thiệu Minh dần bình tĩnh lại, hơi thở cũng trở nên đều đặn hơn.

Kết thúc cuộc trò chuyện, Hứa Thiệu Minh dựa lưng vào ghế, miệng lẩm bẩm nhắc đi nhắc lại như để tự trấn an mình: "Bùi Hành Vũ bây giờ đã trắng tay, bị ngành này dòm ngó, hắn không có cơ hội trở mình nữa... không thể nào..."

Bình Luận (0)
Comment