Xuyên Đến Sau Khi Vai Ác Phá Sản

Chương 46

Dù đang ở không gian ồn ào của sân bay, câu "Bà yêu cháu" của bà cụ vẫn vang lên rõ ràng, khiến mọi người xung quanh đều nghe thấy.

Ngay lập tức, ánh mắt mọi người đổ dồn về phía âm thanh phát ra. Lúc đầu, ai cũng nghĩ là một fan nào đó đùa giỡn, vì trong các buổi đón idol, những câu như "Mẹ yêu con" không phải là chuyện hiếm. Nhưng lần này lại đặc biệt hơn, là "Bà yêu cháu".

Khi họ nhìn về phía âm thanh, ai nấy đều ngạc nhiên khi thật sự thấy một bà cụ tóc bạc phơ, đứng dựa vào người thân, tay vẫy rối rít về phía Đường Tự.

Đám đông fan: .........

Thật sự là bà yêu cháu sao!?

Đường Tự cũng nghe thấy, nét mặt ngạc nhiên lộ rõ, cậu quay đầu lại nhìn về phía phát ra âm thanh, và thấy bà cụ đang được người nhà dìu đi về phía mình.

Cậu liếc nhìn Tả Khánh Viễn.

Tả Khánh Viễn gật gật đầu: "Qua đi nhìn xem đi."

Đường Tự lập tức chạy nhanh về phía bà cụ, Bùi Hành Vũ cũng đi theo sát bên cạnh.

"Cháu chào bà a." khi đến trước mặt bà, Đường Tự ngoan ngoãn chào hỏi.

Bà cụ ánh mắt hiền từ, đánh giá Đường Tự từ trên xuống dưới, vô cùng nhiệt tình nói: "Đường Tự à, phim điện ảnh với show truyền hình của cháu, bà đều xem hết, cháu thật sự rất đẹp, bà rất thích cháu."

Đường Tự: "Cảm ơn bà đã yêu thích cháu."

Bà cụ nắm lấy tay Đường Tự, vỗ vỗ đầy yêu thương: "Phải là bà cảm ơn cháu mới đúng. Nếu không có cháu, ông nhà bà chắc chắn sẽ không tỉnh ngộ được. Mấy năm nay không biết đã đổ bao nhiêu tiền vào thực phẩm chức năng, suýt nữa thì phá hỏng sức khỏe rồi."

Con trai của bà cụ đứng bên cạnh giải thích thêm vài câu.

Nguyên lai, ông cụ mấy năm nay vẫn luôn tin vào thực phẩm chức năng có thể trị bách bệnh. Hễ bệnh một chút cũng không đi bệnh viện, chỉ cần có tiền là mua đủ loại thực phẩm chức năng về nhà, cơ thể hơi không thoải mái cũng uống, không bệnh cũng uống.

Cứ thế thì sao mà được? Dần dần, sức khỏe ông cụ yếu đi rõ rệt. Nhưng mặc ai khuyên bảo cũng không nghe, ông vẫn cố chấp tin rằng thực phẩm chức năng sẽ giúp mình sống lâu trăm tuổi.

Cả nhà bất lực, không ai có thể lay chuyển được suy nghĩ của ông. Cho đến vài ngày trước, con trai của bà nghe người ta nói có một đoạn video hiệu quả kỳ diệu, bán tín bán nghi mang video đó mở trước mặt ông cụ.

Kết quả là, ngay hôm sau, ông cụ đã chủ động nói cơ thể không thoải mái, muốn đi bệnh viện khám bệnh. Thái độ với thực phẩm chức năng cũng thay đổi hoàn toàn, bắt đầu tỏ ra nghi ngờ và liên tục bảo đó là trò lừa đảo.

Mặc dù lúc ấy con trai bà cụ chỉ ôm tâm lý "còn nước còn tát" mà đưa video cho ông xem, nhưng kết quả thực sự khiến mọi người kinh ngạc.

Sau khi biết chuyện, bà cụ cảm thấy quá đỗi thần kỳ, liền bảo con trai tìm các tác phẩm của Đường Tự để xem. Chỉ trong mấy ngày, bà đã xem hết phim điện ảnh và chương trình truyền hình của Đường Tự, thậm chí còn vào hội nhóm của các bà lão để giới thiệu về Đường Tự.

Theo lời bà kể lại, bà đã trở thành một fan trung thành của Đường Tự, dù đã có tuổi nhưng vẫn tải Weibo, gia nhập các hội nhóm hâm mộ, học cách phát bài, đánh dấu, bình luận như những fan trẻ tuổi.

Con trai của bà cụ còn nói vui rằng, thật may là Đường Tự không phải kiểu nghệ sĩ cần "cày số liệu", nếu không bà cụ chắc chắn sẽ học luôn cả thức đêm làm số liệu cho idol mất.

Lão nhân gia thực sự rất thích Đường Tự, ánh mắt nhìn hắn lúc nào cũng sáng lên, không rời đi một giây nào.

Sau khi cùng lão nhân gia chụp ảnh và ký tên xong, Đường Tự mới cùng đoàn đội rời khỏi sân bay.

Không nằm ngoài dự đoán, chỉ sau khi lên xe một lúc, hashtag #Đường Tự bà yêu cháu# đã nhanh chóng leo lên hot search. Người ta chụp lại khoảnh khắc ấy rồi đăng lên Weibo:

[Theo đuổi thần tượng không bằng các bà hệ liệt.]

[Aaaa, Đường Tự đáng yêu quá! Vừa thấy bà liền tiến lại gần chụp ảnh, ánh mắt của bà nhìn Đường Tự sáng rực lên, đúng là yêu thương thật sự!]

[Chỉ có mình tôi để ý đến người đàn ông đi bên cạnh Đường Tự sao? Đó là ai vậy? Trời ơi, sao đẹp trai thế! Có định debut thành idol không??]

[@Anh Tả, người đàn ông đi cạnh Đường Tự là nghệ sĩ mới của công ty anh hả? Mau để anh ấy debut đi!!]

[Lúc đó tôi có mặt ở sân bay, không phải đâu, đó không phải nghệ sĩ của Anh Tả, mà là người thương của Đường Tự. Chính miệng Đường Tự xác nhận đó! Người thật sự cao ráo, đẹp trai, còn cực kỳ cưng chiều Đường Tự nữa!]

Chủ đề dần dần đi lệch khỏi trọng tâm ban đầu, cuối cùng hashtag #Đường Tự người thương của anh ấy# cũng leo lên hot search cùng lúc.

So với những hình ảnh mơ hồ ở ga tàu cao tốc lần trước, lần này ảnh chụp rõ ràng hơn nhiều, gương mặt của Bùi Hành Vũ cũng được fan nhìn thấy rõ ràng.

So về ngoại hình và khí chất, anh không hề thua kém bất kỳ nam nghệ sĩ nào trong giới giải trí, thậm chí còn nổi bật hơn với khí chất mạnh mẽ. Khi đứng cạnh Đường Tự, có thể thấy rõ sự che chở anh dành cho cậu. Mỗi lần Đường Tự ngước lên nhìn anh, khóe miệng đều bất giác cong lên.

Hạnh phúc này, thật sự không thể che giấu được.

Giữa hai người như có một thứ ánh sáng đặc biệt, chỉ cần nhìn hình ảnh họ đứng cạnh nhau, người xem cũng cảm nhận được sự ngọt ngào lan tỏa, khóe miệng cũng vô thức mà cong lên.

[Đây chẳng phải là kịch bản tổng tài bá đạo và tiểu kiều thê ngoài đời thật sao? Trời ơi, ngọt ngào quá! ]

[Tôi từng nghĩ chẳng ai xứng với Đường Tự, bây giờ nhìn họ đúng là một đôi tuyệt phối!]

[Ôi trời ơi! Họ thật sự ngọt ngào quá mức cho phép!]

[Ở sân bay hôm đó tôi thực sự bị hai người họ làm cho tan chảy!]

Không chỉ có hình ảnh Đường Tự và Bùi Hành Vũ cùng nhau, ngay cả những tấm ảnh chụp riêng của Bùi Hành Vũ cũng được chia sẻ rầm rộ.
Một tài khoản marketing còn cắt riêng những tấm ảnh của Bùi Hành Vũ từ loạt ảnh chụp chung với Đường Tự, kèm theo dòng mô tả:

"Soái ca này thuộc đẳng cấp gì vậy?"

[ Hình ảnh ] ×9

Khu bình luận lập tức náo loạn, nhất là những người không biết thân phận của Bùi Hành Vũ. Họ nhìn chín tấm ảnh chân thật, không hề qua chỉnh sửa, không thể không thừa nhận độ điển trai của anh, và nhanh chóng bùng nổ hàng loạt bình luận:

[Aaaa! Cho tôi ba phút, tôi muốn biết tất cả thông tin về anh chàng đẹp trai này!!!]

[Đẳng cấp gì à? Đem vào giới giải trí thì cũng là đỉnh cao!]

[Trời ơi, khí chất tổng tài bá đạo này đúng là mê người quá đi!]

Giữa những bình luận sôi nổi, một dòng chuyển phát đặc biệt nổi bật:

Đường Tự V: "Mặc kệ là đẳng cấp gì, đều là của tôi!"

Vì là chuyển phát Weibo, dòng trạng thái này ngay lập tức xuất hiện trên trang chủ của Đường Tự, khiến fan hâm mộ lập tức "phát cuồng":

[Hahaha, cách màn hình cũng cảm nhận được mùi chua, Đường Tự ghen tị rồi!! ]

[ @Đường Tự người thương của anh ấy, Đường Tự nhà anh ghen kìa, mau ra dỗ đi! ]

[Aaaaa, tôi chết mất rồi! Đường Tự sao lại dễ thương thế này!!]

[Người ta là của cậu, của cậu hết!! Tôi ghen tị quá đi! Làm sao để có được một Đường Tự như Bùi Hành Vũ chứ? / chanh / chanh ]

Sự chiếm hữu của Đường Tự mạnh đến nỗi, dù chỉ là qua màn hình cũng có thể cảm nhận được. Nhưng chính cậu lại không nhận ra điều đó.

Khi lướt Weibo, thấy người khác khen ngợi Bùi Hành Vũ, lại còn hỏi xin thông tin của anh, Đường Tự cảm thấy trong lòng khó chịu vô cùng.
Bùi Hành Vũ là của cậu, người khác dựa vào đâu mà nhớ thương anh ấy chứ?

Chính từ suy nghĩ đó, Đường Tự đã chuyển tiếp bài viết kia trên Weibo, không ngần ngại công khai chủ quyền.

Khi xe chở đoàn đến khách sạn, Anh Tả cũng đã nhìn thấy bài đăng đó, nhiệt độ bài viết rõ ràng đang bùng nổ. Khó nghe nói thì không có, nhưng mọi người đều bị sự chiếm hữu đáng yêu của Đường Tự làm cho rung động.
Dù sao thì Đường Tự và Bùi Hành Vũ cũng đã kết hôn, Đường Tự bày tỏ chủ quyền một chút cũng chẳng có gì là quá đáng.
Hơn nữa, bài viết còn tạo hiệu ứng tích cực, không gây ra bất kỳ tác động xấu nào, nên Anh Tả cũng không bắt Đường Tự phải xóa đi.

Chỉ là khi nhìn về phía Đường Tự, biểu cảm của Anh Tả lại mang theo ý cười khó đoán.

Đường Tự bị ánh mắt ấy nhìn đến mức khó hiểu, nghĩ đi nghĩ lại, hôm nay ngoài việc đăng cái Weibo đó ra, cậu cũng đâu làm gì khác lạ. Cuối cùng không chịu nổi sự tò mò, Đường Tự ngập ngừng hỏi: "Anh Tả, sao anh lại nhìn em kiểu đó? Em không nên đăng Weibo sao?"

Anh Tả vội vàng lắc đầu: "Không có, không có, bài Weibo đó đăng rất tốt, không có gì sai cả."

Nghe thấy Anh Tả nói vậy, Đường Tự mới yên tâm hẳn.

Khi vào đến phòng khách sạn, Bùi Hành Vũ mới hỏi Đường Tự: "Em vừa đăng gì lên Weibo vậy?"

Thực ra, Bùi Hành Vũ cũng có một tài khoản nhỏ trên Weibo và đặc biệt theo dõi Đường Tự, mỗi khi Đường Tự đăng bài, anh đều biết ngay lập tức. Thấy bài đăng công khai chủ quyền kia, trong lòng anh ngọt ngào như rót mật.

Nhưng lần này, anh cố tình hỏi, chỉ để muốn nghe chính miệng Đường Tự nói ra.

Đường Tự không hề thấy việc mình đăng lên Weibo có gì đáng xấu hổ, liền mở điện thoại ra, bật giao diện Weibo lên đưa cho Bùi Hành Vũ xem: "Chính là bài này nè."

Nói xong, cậu đưa điện thoại đến trước mặt Bùi Hành Vũ, chỉ vào dòng trạng thái đầy khẳng định chủ quyền, trong giọng nói mang theo chút hờn dỗi, như một chú mèo nhỏ xù lông: "Anh xem bình luận bên dưới đi, mỗi người đều mơ tưởng đến anh hết. Nhưng anh là của em mà, bọn họ dựa vào cái gì mà dám..."

Chưa để Đường Tự nói hết câu, Bùi Hành Vũ đã cúi xuống hôn lên đôi môi đang mấp máy kia, sau đó ôm lấy Đường Tự, áp thẳng cậu vào tường.

"Bốn chữ 'Anh là của em' đủ để nghiền nát mọi lý trí của anh."

Đường Tự thích anh, nhất định là thích anh, nếu không thì làm sao lại có sự chiếm hữu mạnh mẽ đến thế?

Nghĩ đến đây, Bùi Hành Vũ có thể cảm nhận được trái tim mình đập loạn nhịp, từng nhịp đập như đang hòa chung niềm vui và cảm xúc dành cho Đường Tự.

Đường Tự không hề biết mình đã "chọc" trúng Bùi Hành Vũ thế nào, chỉ biết rằng nụ hôn mãnh liệt của anh khiến chân cậu mềm nhũn, cả người dựa vào Bùi Hành Vũ mà thở dốc.

Cậu ngẩng đầu lên, để lộ chiếc cổ trắng ngần, giống như một chú thiên nga nhỏ ngoan ngoãn, đón nhận hết thảy sự nhiệt tình của Bùi Hành Vũ. Trong miệng không ngừng phát ra tiếng rên khe khẽ, nghe như tiếng nức nở, lại tràn đầy cảm xúc.

Bùi Hành Vũ hôn Đường Tự thật lâu, đến khi cậu gần như không còn chút sức lực, mới dịu dàng buông ra, sau đó nhẹ nhàng hôn lên đôi mắt ửng đỏ của Đường Tự, giọng trầm khàn vang lên bên tai cậu: "Ừ, anh là của em."

Bốn chữ ấy như xóa tan mọi hờn dỗi trong lòng Đường Tự, khiến cậu cười rạng rỡ. Tuy vẫn chưa hiểu rõ vì sao mình lại vui như vậy, nhưng cảm giác ngọt ngào lan tỏa không thể giấu được.

Đêm hôm đó, có một tài khoản Weibo mới đăng bài chia sẻ lại bài viết của Đường Tự.

Đường Tự gia vị kia: Ừ, anh là của em.

// Đường Tự V: Mặc kệ là trình độ gì, anh đều là của em.

Dòng chia sẻ ấy như một giọt nước rơi vào hồ lớn, ban đầu chỉ tạo nên vài gợn sóng, không ai quá chú ý. Có người thấy nhưng nghĩ rằng đây chỉ là trò đùa của fan, cũng có người tò mò bấm theo dõi.

Chính những người tò mò ấy đã tận mắt chứng kiến tài khoản này từ lần đầu chuyển bài của Đường Tự, sau đó tất cả các bài viết đều xoay quanh Đường Tự, không hề có bất kỳ nội dung nào khác.

Ban đầu chỉ là một tài khoản vô danh giữa hàng chục vạn lượt chia sẻ của Đường Tự, nhưng dần dần, nó lại trở nên đặc biệt.

Hôm sau, Đường Tự nghỉ ngơi một ngày tại Kinh Thị, rồi cùng Anh Tả đi đến đài quốc gia quay quảng cáo công ích về phòng chống lừa đảo.

Quảng cáo khá đơn giản, chỉ là một tiểu phẩm ngắn, giống như một tiểu phẩm hài hước nhưng mang tính giáo dục sâu sắc, vừa khiến người ta bật cười lại vừa làm người xem suy ngẫm, lặng lẽ nhận thức được những chiêu trò của bọn lừa đảo.

Sự góp mặt của Đường Tự trong đoạn quảng cáo ấy mang lại sức thuyết phục mạnh mẽ. Cậu chỉ cần đứng đó, chân thành nói vài câu về cách phòng tránh bị lừa, người ta đã cảm thấy như mình tỉnh táo hơn, lý trí hơn.

Quá trình quay quảng cáo diễn ra vô cùng thuận lợi, đạo diễn vô cùng hài lòng. Ban đầu, ông còn nghĩ Đường Tự sẽ mang chút thái độ ngôi sao hay khó tính, nhưng đến khi tiếp xúc trực tiếp, ông mới phát hiện Đường Tự hoàn toàn là một người trẻ bình dị, thân thiện, không hề có chút kiêu căng nào.

Trong suốt buổi quay, Đường Tự phối hợp cực kỳ ăn ý, bảo làm gì cậu đều vui vẻ làm theo, không chút đòi hỏi hay khó chịu. Sau khi quay xong, cậu còn nán lại trò chuyện cùng mọi người, làm không khí trường quay náo nhiệt vô cùng.

Kết thúc buổi quay, phóng viên của kênh điện ảnh quốc gia đã có mặt để phỏng vấn Đường Tự. Trước khi phỏng vấn, họ cho cậu thời gian nghỉ ngơi, đồng thời đưa trước danh sách câu hỏi.

Phần lớn câu hỏi đều xoay quanh phim điện ảnh Người Chết Vì Tiền và những dự định tương lai của Đường Tự. Cậu cũng chỉn chu trả lời từng câu hỏi một cách nghiêm túc.

Khi buổi phỏng vấn gần kết thúc, phóng viên đột nhiên đưa ra một câu hỏi ngoài kịch bản: "Câu hỏi cuối cùng, xin hỏi Đường Tự, hiện tại trên mạng có rất nhiều người xem gọi cậu là 'Thần Tài', thậm chí còn đồn rằng cúi chào cậu là có thể gặp may mắn. Cậu nghĩ sao về điều này?"

Câu hỏi này không có trong danh sách chuẩn bị, khiến Đường Tự ngẩn người một chút. Nhưng rất nhanh, cậu lấy lại bình tĩnh, suy nghĩ kỹ lưỡng trước khi trả lời.

Vài giây sau, Đường Tự nhìn thẳng vào ống kính, nghiêm túc đáp lời:
"Thần Tài chỉ là một vai diễn mà tôi may mắn được thể hiện. Việc mọi người yêu thích nhân vật đó là sự ghi nhận to lớn đối với tôi. Sau này, tôi sẽ cố gắng hơn để mang đến nhiều vai diễn hay hơn nữa. 'Thần Tài' là tôi, và sau này những vai diễn khác cũng sẽ là tôi."

Đường Tự khéo léo đưa vấn đề về vai diễn của mình được khán giả yêu thích, tránh nhắc đến chuyện "cúi chào là phát tài". Bản thân chuyện đó vốn dĩ đã mang màu sắc huyền bí, tin hay không là tùy vào mỗi người. Đường Tự không bàn luận thêm, mà phóng viên chắc cũng sẽ không đào sâu thêm về vấn đề này.

Phóng viên còn định hỏi tiếp, nhưng Tả Khánh Viễn đã bước lên, đứng cạnh Đường Tự, mỉm cười lịch sự nói: "Hôm nay phỏng vấn đến đây thôi, cảm ơn sự hợp tác của mọi người."

Cuộc phỏng vấn vốn dĩ đã dự kiến kết thúc trước câu hỏi vừa rồi, nên phóng viên cũng không thể trách được. Họ đành phải chấp nhận, gật đầu chào Đường Tự và Tả Khánh Viễn trước khi rời đi.

Ngoại trừ câu hỏi cuối cùng có chút đột ngột, tổng thể lần hợp tác với Đài Quốc gia của Đường Tự diễn ra khá thuận lợi. Đường Tự và Tả Khánh Viễn cùng các nhân viên công tác bắt tay chào tạm biệt, sau đó đi về phía thang máy.

Chỉ chốc lát sau, cửa thang máy mở ra, bên trong đã có vài người đứng sẵn. Khi nhìn thấy Đường Tự bước vào, mọi người thoáng sững sờ, sau đó ai nấy đều nở nụ cười lịch sự, ánh mắt lướt qua cậu như thể không hề quen biết.

Đường Tự cũng nhận ra người đeo kính râm đứng bên trong, cậu tiến vào thang máy, xuất phát từ lễ nghĩa của người đi sau, lịch sự gật đầu: "Chào anh Hứa."

Người đó không ai khác chính là Hứa Thiệu Minh.

Hôm nay, anh ta cũng đến Đài Quốc gia để ghi hình cho một chương trình. Sau khi hoàn thành lịch trình, không ngờ lại gặp Đường Tự ngay tại thang máy.

Dù rằng hai người không có nhiều mối quan hệ, nhưng sau cuộc "đại chiến" Tết Âm Lịch năm ngoái, ai cũng biết mối quan hệ giữa Đường Tự và Hứa Thiệu Minh không thể nào tốt đẹp. Gặp mặt nhau thế này, ngoài cái gật đầu chào xã giao, cũng chẳng còn gì để nói thêm.

Hứa Thiệu Minh là ảnh đế, đương nhiên anh ta biết cách che giấu cảm xúc của mình. Không muốn người khác nhận ra sự khó chịu, anh ta gật đầu nhẹ với Đường Tự, vẻ mặt bình thản như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Không khí trong thang máy ngay lập tức trở nên yên lặng đến ngột ngạt, không ai nói với ai câu nào, chỉ nghe thấy tiếng vận hành đều đều của máy móc.

May mắn là tầng không quá cao, chỉ vài phút sau, thang máy đã dừng ở tầng hầm B3 của bãi đỗ xe, mọi người cũng nhanh chóng tản đi theo hướng riêng của mình.

Đường Tự và Tả Khánh Viễn lên xe, không hề nhắc lại chuyện gặp Hứa Thiệu Minh, cứ như cuộc chạm mặt đó chưa từng xảy ra. Thay vào đó, Tả Khánh Viễn tiếp tục bàn về công việc sắp tới:

"Chút nữa chúng ta sẽ sang bên Phỉ để chụp hình quảng cáo. Nhóm ảnh đầu tiên sẽ được công bố sớm, lúc đó Phỉ sẽ chính thức thông báo em là người phát ngôn. Tin này nhất định sẽ gây bùng nổ." Anh Tả tiếp tục: "Mùa thu này, em cũng phải chuẩn bị cho Tuần lễ Thời trang, khi đó chúng ta sẽ bay thẳng sang Pháp..."

Trong khi Đường Tự và Tả Khánh Viễn bình thản bàn công việc trên xe, thì ngược lại, Hứa Thiệu Minh sau khi lên xe, sắc mặt lại chẳng dễ coi chút nào.

Anh ta ngồi trên ghế sau, gương mặt dù đã được trang điểm kỹ lưỡng, nhưng đôi mắt vẫn không giấu được quầng thâm mệt mỏi. Khí chất mạnh mẽ thường ngày dường như bị lu mờ bởi sự lo lắng nặng nề.

Từ khi tiên đoán được bản thân và Bùi Hành Nghiệp sẽ thất bại, Hứa Thiệu Minh liên tục bị ám ảnh bởi những giấc mơ kỳ lạ. Không giống như trước đây, những giấc mơ của anh ta thường rất rõ ràng, chi tiết, giúp anh ta dự đoán được tình hình mà đưa ra kế hoạch đối phó. Nhưng lần này, tất cả chỉ là một kết cục bi thảm, không cách nào tránh khỏi.

Thậm chí hiện thực cũng bắt đầu đi đúng theo hướng đó. Không chỉ không áp chế được Đường Tự, Bùi Hành Nghiệp cũng gặp khó khăn trùng trùng. Gần đây, anh ta luôn bận rộn, và Hứa Thiệu Minh vô tình nghe được trong một cuộc điện thoại của Bùi Hành Nghiệp, ba chữ "Bùi Hành Vũ" vang lên như một lời nguyền ám ảnh.

Ban đêm, Hứa Thiệu Minh lại mơ thấy một giấc mộng biết trước. Lần này, nhân vật chính không phải anh ta hay Bùi Hành Nghiệp mà là Đường Tự và Bùi Hành Vũ.

Trong giấc mơ, Bùi Hành Vũ giành lại tất cả mọi thứ, trở thành người đứng đầu quyền lực, hơn thế nữa còn tổ chức một lễ cưới thế kỷ được phát sóng trực tiếp trên toàn cầu cho Đường Tự.

Hứa Thiệu Minh nhíu mày, tay xoa xoa trán, cố lắc đầu để xua tan những hình ảnh đó ra khỏi đầu.

"Hứa ca, sao Đường Tự lại ở Đài Quốc gia?" Người đại diện ngồi ở ghế phụ bất giác hỏi.

Chỉ một lát sau, anh ta đã nhận được câu trả lời từ nguồn tin của mình.

Người đại diện đáp: "Bộ phận liên quan mời cậu ta làm Đại sứ Phòng chống lừa đảo quốc gia. Hôm nay là đến quay quảng cáo."

Hứa Thiệu Minh sững người.

Người đại diện tiếp tục: "Không biết Đường Tự dựa vào mối quan hệ nào mà có thể làm việc trực tiếp với Đài Quốc gia, lại còn là Đại sứ Phòng chống lừa đảo quốc gia nữa chứ."

Chỉ cần gắn thêm hai chữ "quốc gia", hình ảnh của Đường Tự lập tức được nâng lên một tầm cao mới. Sau này, chỉ cần có hoạt động gì liên quan, cậu ấy nhất định sẽ được xem xét đầu tiên.

Đây là vinh dự mà không ít nghệ sĩ dành cả đời cũng không đạt được. Đường Tự mới xuất đạo chưa đến một năm, làm cách nào có được vinh dự này?

Hứa Thiệu Minh chỉ cười nhạt một tiếng đầy ẩn ý.

Người đại diện cũng nhận ra thái độ của Hứa Thiệu Minh, lập tức chuyển đề tài: "Hiện tại, Phỉ đã xác nhận tìm người phát ngôn. Trong làng giải trí, chỉ có anh là hợp nhất. Em sẽ tranh thủ mọi cách để giành lấy hợp đồng này."

Trong làng giải trí, Phỉ chính là đỉnh cao của đẳng cấp. Có thể trở thành người phát ngôn cho Phỉ không chỉ khẳng định được vị thế mà còn là biểu tượng của thời trang và quyền lực.

Các tin đồn về người phát ngôn của Phỉ đã râm ran cả tháng nay, mọi người đều chắc chắn rằng Hứa Thiệu Minh là ứng cử viên sáng giá nhất. Thậm chí, người đại diện đã sớm tung tin ra ngoài để tạo dư luận, nhằm khẳng định hình ảnh của anh ta gắn liền với thương hiệu cao cấp này.

Dù đã chuẩn bị tinh thần cho mọi tình huống, người đại diện vẫn tự tin rằng Hứa Thiệu Minh sẽ là lựa chọn số một.

Bởi vì, anh ta chính là Hứa Thiệu Minh—một truyền kỳ trong làng giải trí.

Nhưng Hứa Thiệu Minh lại không thấy yên lòng. Kể từ sau những giấc mơ kỳ lạ, anh luôn có cảm giác bất an, như thể có điều gì đó bị bỏ sót, nhưng lại không thể nắm bắt được.

Giống như sự thật đang lấp ló trước mắt, chỉ cần đưa tay là chạm tới, nhưng một màn sương mỏng vô hình cứ cản trở mọi thứ.

Ngay ngày hôm đó, một diễn đàn lớn tung ra tin nóng: "Đường Tự và Hứa Thiệu Minh tranh giành vị trí người phát ngôn của Phỉ", kèm theo một cuộc bình chọn, hỏi xem ai sẽ là người có cơ hội lớn hơn.

Bình Luận (0)
Comment