Xuyên Đến Thập Niên 70: Ác Nữ Ta Ngược Tra Làm Giàu ( Dịch Full )

Chương 1010

Chương 1010 -
Chương 1010 -

Thời gian hạnh phúc vui vẻ sẽ trôi qua rất nhanh, một cái chớp mắt đã đến tết nguyên tiêu, Mục Anh Liên tự mình làm chè trôi nước, còn làm chè trôi nước không có nhân bánh cho Đường Niệm Niệm, người cả nhà cùng ăn cái tết nguyên tiêu đoàn viên, hôm sau bọn họ sẽ phải khởi hành về Hồng Kông rồi.

"Niệm Niệm, hiện tại hai bên đã gắn kết rồi, con có thời gian thì đến Hồng Kông ở." Đường Cảnh Lâm nói.

"Ừm , chờ được nghỉ sẽ đi qua."

Đường Niệm Niệm đồng ý, trong tay cô đã có không ít tiền, dự định đến Hồng Kông mua chút bất động sản.

Quan tâm của Mục Anh Liên giống như bà cụ Đường, hỏi Đường Niệm Niệm lúc nào thì sinh con.

"Sau khi tốt nghiệp sẽ sinh!"

Đường Niệm Niệm có chút nhức đầu, chỉ còn một năm là tốt nghiệp, hay là cô thi thạc?

Có điều cô vẫn từ bỏ, cô cũng không có ý định đi con đường học thuật, có một văn bằng chuyên ngành là đủ rồi.

Hơn nữa học không có tận cùng, mấy thứ như đi học, chỉ cần chịu học, thì có thể học tới chết, cô vẫn ưa thích kiếm tiền hơn, quên đi thôi.

Mục Anh Liên nghe cô dự định sinh con, vui vẻ ra mặt nói: "Đến lúc đó mẹ giúp con chăm em bé, trở về mẹ sẽ chuẩn bị quần áo em bé, tã cũng phải chuẩn bị."

"Vậy anh sẽ tích trữ quỹ giáo dục cho cháu ngoại, trở về sẽ mở tài khoản!" Đường Cảnh Lâm phấn khởi nói.

"Con cũng mở tài khoản cho cháu trai." Anh em Đường Trường Xuyên cũng nói như vậy.

Đường Niệm Niệm cong môi, em bé của cô ngay cả cái bóng cũng không có, nhưng đã có tiền tiêu không hết.

Năm 1981 đến rồi, nghênh đón mùa tốt nghiệp.

Tôn Đông Tú và Ngô Uyển Hoa đều thi đậu nghiên cứu sinh, Lưu Đan Hà và Đường Niệm Niệm hùn vốn làm nhà máy máy hút bụi, những năm này sau thời gian học tập Lưu Đan Hà còn kinh doanh cá nhân, kiếm được không ít tiền, cô ấy tìm tới Đường Niệm Niệm ngỏ ý cùng thành lập nhà máy, máy hút bụi là cô ấy nói.

"Tương lai bảo vệ môi trường, tiết kiệm năng lượng chắc chắn là trào lưu chủ yếu, thị trường máy hút bụi rất lớn, chúng ta làm trước, có thể kiếm được không ít tiền."

Lưu Đan Hà đã nghiên cứu thị trường, có lòng tin tuyệt đối với thị trường máy hút bụi. Có điều tài chính của cô ấy không đủ, cho nên mới tìm Đường Niệm Niệm hùn vốn.

Chỉ với trong bốn năm này, cô ấy với người trong túc xá đều có quan hệ không tệ, nhưng người cô ấy tín nhiệm nhất là Đường Niệm Niệm.

Cô ấy biết chắc Đường Niệm Niệm đã phát hiện chuyện cô ấy cố ý giết chết Ngụy Thạch Trụ, với sự thông minh của Đường Niệm Niệm, không có khả năng không phát hiện được, nhưng những năm qua cô ấy vẫn bình yên vô sự, cũng không có dùng chuyện này áp chế cô ấy, đã nói lên Đường Niệm Niệm là đồng bọn đáng tín nhiệm.

Đường Niệm Niệm đồng ý, cô với Lưu Đan Hà rất hợp tính nhau. Mong muốn kiếm tiền cũng giống nhau. Có điều cô phải nói rõ trước, tiền có thể ra, nhưng quản lý nhà máy thì đừng tìm cô, Lưu Đan Hà đồng ý.

Hiện tại nhà máy máy hút bụi phát triển không ngừng, Lưu Đan Hà sau khi tốt nghiệp đã có thể tập trung dồn sức vào nhà máy, cô ấy còn tuyển mấy người bạn ở lớp mình, mặc dù là nhà máy tư nhân, nhưng tiền lương cao, còn có thể ở lại thành phố Thượng Hải, những bạn học này cũng không muốn về nhà, đương nhiên sẵn lòng.

Ngoại trừ nhà máy máy hút bụi, Đường Niệm Niệm còn đầu tư nhà máy đồ gia dụng của Tuyên Xuân Vinh, việc làm ăn thịnh vượng, hiện tại tiền cô kiếm mỗi ngày đều đếm không xuể, một ngày thu một đấu vàng chính là khắc hoạ chân thực cuộc sống hiện tại của cô.

Cho nên, Đường Niệm Niệm dự định sau khi tốt nghiệp sẽ về hưu, sống cuộc sống về hưu chất lượng cao trước, thuận tiện sinh một đứa con chơi.

Viên Hồng Mai và Đồng Hiểu Phương đều ở lại thành phố Thượng Hải, bọn họ đều tìm được đơn vị công tác, hơn nữa Đồng Hiểu Phương cũng tìm được người yêu, đằng trai là nghiên cứu sinh đại học Giao Thông Vận Tải, là người tỉnh Chiết Giang, tình cảm hai người rất tốt, dự tính đợi sau khi Đồng Hiểu Phương tốt nghiệp sẽ đăng ký kết hôn và tổ chức hôn lễ.

Ngô Uyển Hoa cũng tranh thủ nhận quyền nuôi dưỡng hai đứa bé, cô ấy nhận hai đứa bé về bên người, vừa đi học vừa chăm sóc con, mặc dù vất vả hơn chút, nhưng mẹ con có thể sống bên nhau, cực khổ hơn nữa cũng hóa thành ngọt.

Tốt nghiệp, Đường Niệm Niệm lập tức nhàn rỗi, mỗi ngày ăn ngủ ngủ ăn, sống tháng ngày dưỡng thai trước.

Hôm nay, cô nhận được hai cuộc điện thoại, đều là giục sinh, một là của bà cụ Đường, một là của Mục Anh Liên.

Một năm này Mục Anh Liên trong một năm thì có nửa năm ở thành phố Thượng Hải, nếu không phải Hồng Kông còn có chồng với con thì bà ấy đã không muốn về rồi.

"Niệm Niệm, sinh sớm sinh trễ đều phải sinh, bây giờ dù sao con đã không có chuyện làm, mẹ cũng nhàn rỗi, còn không bằng sinh đứa bé, không cần con chăm, mẹ chăm cho con, con chỉ việc chơi!" Mục Anh Liên tận tình khuyên bảo, bà ấy quá muốn làm bà ngoại rồi, quần áo trẻ con đã được chuẩn bị đầy ắp hai cái túi lớn rồi.

Bình Luận (0)
Comment