Xuyên Đến Thập Niên 70: Ác Nữ Ta Ngược Tra Làm Giàu ( Dịch Full )

Chương 116

Chương 116 -
Chương 116 -

Hoàn thành rồi!

Cô để tay xuống, khẽ gật đầu với người đàn ông vẫn đứng ở bên cạnh cô, người đàn ông này cũng không biết mắc tật gì, đứng bên cạnh cô đã nửa giờ, chẳng lẽ là sợ cô gian lận?

Mắt của người đàn ông hơi nóng lên, bị lời văn của Đường Niệm Niệm cảm động, anh ta chưa từng chưa thấy qua thanh niên nhiệt huyết như vậy, vì nhà máy kiến thiết, cam nguyện kính dâng sinh mệnh của mình.

So với Đường Niệm Niệm, anh ta quá nhỏ bé quá ích kỷ!

Anh ta phải học tập đồng chí Đường Niệm Niệm này, học tập tinh thần cống hiến của cô, học tập tinh thần bốn đặc biệt của cô!

"Tôi muốn nộp bài thi!"

Đường Niệm Niệm đứng lên, đặt bài thi lên trên bàn.

"Mời ở bên ngoài chờ thành tích, hai giờ chiều sẽ công bố kết quả!" Người đàn ông nói.

Xưởng trưởng bị những người kia nhờ quan hệ, khiến cho ông ấy phiền phức vô cùng, để anh ta mau chóng tổ chức xong cuộc thi lần này, tổng cộng chỉ tuyển một người, thi xong liền chọn người ưu tú trúng tuyển, cùng ngày tuyên bố kết quả, tránh cho những người kia lại đi làm phiền xưởng trưởng.

Đường Niệm Niệm nhẹ gật đầu, bày tỏ đã biết, hiện tại là buổi sáng, buổi chiều cô lại tới.

Đi nhà máy vớ tìm Tạ Hồng Mai bán thịt heo trước đã.

Thím hai và Tạ Hồng Mai này làm chung một xưởng, chỉ có điều quan hệ bình thường.

Nhà máy vớ cách nhà máy bông vải số hai không xa, đạp xe mấy phút là đến, Đường Niệm Niệm kính ông cụ canh cổng một điếu thuốc, nói là em gái họ của Tạ Hồng Mai, đến thăm người thân.

"Hiện tại đã tan việc, đến lầu ký túc xá rẽ trái, đi năm mươi mét là tới."

Ông cụ rất nhiệt tình, ở thời đại này không có ai địch nổi sức hấp dẫn của thuốc lá Hồng Song Hỷ cả.

Đường Niệm Niệm rất nhẹ nhàng tìm được lầu ký túc xá, Tạ Hồng Mai ở nhà trệt, phòng bếp đều nằm bên ngoài, có không ít người đang nấu cơm, cô không biết Tạ Hồng Mai, liền hỏi bác gái đứng gần cô.

"Thím, xin hỏi nhà của Tạ Hồng Mai ở đây? Cháu là em gái họ của chị ấy, lần đầu tiên vào thành."

"Là căn thứ năm đó, cháu là em gái họ của Hồng Mai à, dáng dấp thật là thanh tú."

Bác gái yêu thích mà nhìn Đường Niệm Niệm, cô em gái họ này xinh đẹp hơn Tạ Hồng Mai, đáng tiếc là con nhóc nông thôn.

"Hồng Mai, em gái họ của cô đến này!"

Bác gái đột nhiên kéo cuống họng kêu lên, Tạ Hồng Mai mới đi ra giật nảy mình, nghi hoặc nhìn sang Đường Niệm Niệm.

Cô ta có đứa em gái họ xinh đẹp như vậy khi nào chứ?

"Chị dâu, cô bảo em vào thành đưa đồ!"

Đường Niệm Niệm lên tiếng trước, bước nhanh đi đến trước mặt Tạ Hồng Mai, thấp giọng nói: "Chồng của cô bảo tôi đến đưa thịt heo!"

"Em gái mau vào phòng, anh trai của em đã nói với chị rồi, chị quên mất!"

Tạ Hồng Mai rất nhanh đã phản ứng lại, thỏ rừng gà rừng mua được lần trước đã ăn xong hết rồi, đang lúc thèm thịt.

Cô ta nhiệt tình nắm tay dẫn Đường Niệm Niệm vào nhà, sau khi đóng cửa lại, vội vàng hỏi: "Có bao nhiêu thịt heo?"

"Đều ở đây."

Đường Niệm Niệm từ bên trong gùi lấy ra một khối thịt lớn, tầm mười mấy cân, Tạ Hồng Mai trợn cả mắt lên, nhấc lên một cái, trĩu nặng.

"Một đồng một cân, cô muốn bao nhiêu?"

Đường Niệm Niệm hỏi.

Thịt heo ngoài thị trường bảy hào hai, cần phiếu, thịt heo ở chợ đen một đồng hai, thịt heo rừng hơi tanh nên cô bán một đồng, không đắt

"Lấy hết, này bao nhiêu cân?"

Tạ Hồng Mai rất hào phóng, cô ta không thiếu tiền.

Đường Niệm Niệm từ trong gùi lấy ra một cái cân, móc thịt heo lên, một cái tay liền nhấc lên, "Mười lăm cân rưỡi, tính mười lăm cân."

Cô bảo Tạ Hồng Mai xem cân.

"Cho cô tiền, về sau có thịt cô lại tới tìm chị, nếu như có thịt heo nhà thì càng tốt hơn."

Tạ Hồng Mai không nhìn, vừa mới cô ta cầm lên ước lượng, khoảng mười lăm mười sáu cân, không sai được.

Cô ta lấy ra một tờ mười đồng, một tờ năm đồng, kín đáo đưa cho Đường Niệm Niệm.

"Nói sau."

Đường Niệm Niệm không từ chối, cũng không đồng ý, qua đợt này cô đi kiếm mấy con heo con, nuôi ở bên trong không gian là có thịt, nhưng không nhanh như vậy.

Tiền hàng hai bên đã thoả thuận xong, Đường Niệm Niệm cáo từ, Tạ Hồng Mai đưa cô tới cửa, "Em gái em thật là, cơm cũng không ăn đã đi, anh trai của em nhất định sẽ càm ràm chị cho xem!"

"Còn phải đi mua đồ vật, trễ chút nữa thì về nhà trời đã tối, chị dâu em đi đây!"

Đường Niệm Niệm âm thầm bội phục kỹ năng diễn xuất của Tạ Hồng Mai, diễn giống như thật.

"Cơm cũng không ăn đã đi rồi? Cô gái, lần sau lại đến chơi nhé!"

Bác gái chỉ đường trước đó vô cùng nhiệt tình giống như người một nhà vậy.

Bình Luận (0)
Comment