Xuyên Đến Thập Niên 70: Ác Nữ Ta Ngược Tra Làm Giàu ( Dịch Full )

Chương 216

Chương 216 -
Chương 216 -

Người nhà họ Tề cũng nghe nói, kích động vạn phần chạy tới, Tề Quốc Hoa khập khiễng chạy ở phía trước, xa xa liền thấy cửa nhà họ Đường bu đầy người, anh ta liền hưng phấn trong lòng, muốn đẩy đám người ra đi vào, giải oan với Ngụy Chương Trình.

"Không ăn cơm đâu, lần này tới là phát cờ thưởng và tiền thưởng cho đồng chí Đường Niệm Niệm, tôi chủ động xin đi, dù sao tôi có quen biết mà!"

Ngụy Chương Trình dí dỏm nói, đồng nghiệp của anh ấy thì lấy ra một cái cờ thưởng, một bên nền đỏ mạ vàng, viết mấy chữ lớn 'Thấy việc nghĩa hăng hái làm', cực kỳ bắt mắt.

"Đây là năm mươi đồng tiền thưởng, cục trưởng chúng tôi nhờ tôi nói một câu, cảm ơn đồng chí Đường Niệm Niệm đã phấn đấu quên mình, thấy việc nghĩa hăng hái làm, bắt được hung thủ vụ án liên hoàn!"

Ngụy Chương Trình thu hồi giọng điệu đùa giỡn, dùng giọng điệu nghiêm túc để chuyển đạt lời nói của cục trưởng.

Đồng nghiệp của anh ấy thì hai tay nâng cờ thưởng, giao cho Đường Niệm Niệm, bầu không khí lập tức trở nên long trọng trang nghiêm.

Đường Niệm Niệm vô thức đứng thẳng, duỗi hai tay ra, trịnh trọng nhận cờ thưởng và năm mươi đồng tiền thưởng.

"Cảm ơn cục trưởng khen ngợi và cổ vũ, tôi sẽ không ngừng cố gắng, lần sau nếu nhìn thấy phần tử phạm tội phạm pháp, chắc chắn sẽ ra tay!"

Đường Niệm Niệm nói rất lớn, lời cô nói không phải lời khách khí, dù sao hiện tại là niên đại hòa bình, cô thực sự rảnh đến nhàm chán, chỉ có thể đi bắt phần tử phạm tội để giải buồn.

Nếu có thể kiếm thanh danh, còn có thể kiếm được tiền thưởng, một công ba việc, thật đẹp!

"Đồng chí Đường tốt lắm!"

Ngụy Chương Trình nhịn không được vỗ vai Đường Niệm Niệm, nếu như tất cả mọi người đều có giác ngộ như Đường Niệm Niệm thì xã hội lo gì không ổn định?

Dưới sự kích động, lực tay của Ngụy Chương Trình không tự chủ mà hơi lớn, Đường Niệm Niệm không có phòng bị, bị anh ấy dùng sức vỗ xuống, thân thể nghiêng sang một bên.

Ánh mắt lạnh lẽo của Thẩm Kiêu bắn tới, Ngụy Chương Trình cóng đến run lên một cái, ngượng ngùng cười làm lành.

Những thôn dân khác đều trợn tròn mắt, không phải tới vì chuyện của Tề Quốc Hoa sao?

Con bé Niệm thế mà giúp công an bắt được hung thủ án liên hoàn?

Công an đều đã phát cờ thưởng và tiền thưởng, việc này khẳng định là thật, lá gan của cô nhóc này thật là lớn!

Đại đội trưởng kích động vạn phần, tay chân không biết đặt ở đâu, đây không chỉ là vinh dự của con bé Niệm mà còn là vinh quang của Đường Thôn, đại đội nào có thể có nữ anh hùng thấy việc nghĩa hăng hái làm như vậy chứ?

Đại đội nào có cô gái được cục trưởng phát cờ thưởng và tiền thưởng chứ?

Không có!

Chỉ có đại đội Đường Thôn bọn họ mà thôi!

Về sau đi công xã họp, Đường Thôn bọn họ chính là hạc giữa bầy gà, ngàn dặm mới tìm được một!

"Đồng chí Ngụy, tôi có oan khuất muốn nói với anh!"

Tiếng nói của Tề Quốc Hoa từ xa mà đến gần, rốt cục anh ta cũng chen ra khỏi tầng tầng lớp người, chen vào trong sân, lớn tiếng kêu oan.

Anh ta chỉ gọi một tiếng liền nhận ra không thích hợp, tất cả mọi người dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn anh ta, bao gồm Ngụy Chương Trình.

"Cậu có oan khuất cái rắm, cút trở về cho tôi, lại đi ra nói càn nói bậy, cả nhà cậu tất cả cút ra khỏi Đường Thôn!"

Đại đội trưởng đen mặt lại, mắng, con bé Niệm là vinh quang của Đường Thôn, quyết không cho phép có người giội nước bẩn vào người con bé Niệm!

"Con bé Niệm đã được công an biểu dương, cờ thưởng cũng đưa tới, nhà họ Tề các người ngay cả chó cũng chê, đừng đi ra ngoài chi cho mất mặt xấu hổ!"

"Trời cao cũng nhìn không được, bằng không sao chó cả thôn cứ bám lấy nhà cậu mà nhổ nước miếng?"

Các thôn dân nhao nhao lên tiếng, đều mắng Tề Quốc Hoa.

Mấy con chó hết sức phối hợp chen đi vào, nhổ nước miếng lên người Tề Quốc Hoa, còn mắng cực kỳ bẩn.

Tề Quốc Hoa ôm đầu, thất hồn lạc phách, khập khiễng rời đi, mấy con chó đi theo phía sau, vừa sủa vừa phun nước bọt, ngay cả đồng chí công an kiến thức rộng rãi cũng thấy lạ với hiện tượng này.

Bình Luận (0)
Comment