Xuyên Đến Thập Niên 70: Ác Nữ Ta Ngược Tra Làm Giàu ( Dịch Full )

Chương 266

Chương 266 -
Chương 266 -

“Mọi người tới biểu diễn một lần, làm theo trình tự của tôi.” Đường Niệm Niệm lạnh lùng nói.

Cô không bật nguồn, nên dù có nhất nút thì cũng không khởi động máy.

Những người còn lại lần lượt đứng thành một hàng, làm theo thứ tự, chỉ là trước đó Đường Niệm Niệm thao tác quá nhanh, bọn họ không thể nhớ gì, hơn nữa bảng thao tác đều là tiếng nước ngoài, càng ảnh hưởng tới trí nhớ của bọn họ.

Nhưng vẫn có vài người miễn cưỡng nhớ được một chút, thao tác lại theo ký ức, Đường Niệm Niệm đứng bên cạnh quan sát, vẻ mặt lạnh lùng, nhìn tới mức khiến bọn họ hoảng hốt trong lòng, còn tưởng rằng sẽ không có cơ hội, mồ hôi lạnh rơi đầy đầu.

Đường Kiến Quốc cũng chủ động làm thử một lần, anh ta không muốn bị người ta nói có quan hệ với em họ, tốt nhất anh ta nên thể hiện ra bản lĩnh thật sự, bịt miệng người khác lại.

Khi Niệm Niệm đang thao tác, anh ta luôn nhìn chằm chằm vào đó, cũng khá nhớ kỹ.

Đường Niệm Niệm gật đầu, để Đường Kiến Quốc ra tay, mặc kệ kết quả như thế nào, cô cũng sẽ dạy.

Đối với người ngoài, ngu quá lười dạy.

Còn với người nhà, cho dù có ngu một chút, thì vẫn phải dạy.

Nhưng biểu hiện của Đường Kiến Quốc còn tốt hơn cô nghĩ, coi như có biểu hiện tương đối tốt trong số mười hai người.

Đường Niệm Niệm đọc ra kết quả theo thứ tự: “Đường Kiến Quốc, sai hai chỗ, Mạnh Nhiên, sai ba chỗ, Trương Tam, sai khắp nơi, Lý Tứ, sai sáu chỗ...”

Sáu người đầu vẫn còn được coi là tốt, miễn cưỡng nhớ hơn nửa thao tác, mấy người sau sai ngay từ mấy cái đầu, hoàn toàn không nhớ được.

Biểu hiện tốt nhất là Đường Kiến Quốc và Mạnh Nhiên.

Xưởng trưởng Tiền vừa nghe đã hiểu rõ, để lại sáu người có thành tích tốt nhất, sáu người khác quay về phân xưởng.

“Cô ta làm nhanh như vậy, sợ chúng ta học được!”

Có người nhỏ giọng thì thầm, anh ta là người bị loại, không phục lắm.

“Đường Kiến Quốc dựa vào cái gì mà được đứng lên đầu tiên, anh ta đi cửa sau!” Có người nhận ra Đường Niệm Niệm quan tâm đặc biệt Đường Kiến Quốc.

Xưởng trưởng Tiền đen mặt, vừa định răn dạy đã nghe Đường Niệm Niệm lên tiếng trước, giọng nói lạnh lùng vô cùng trong trẻo: “Đường Kiến Quốc là anh tôi, có ý kiến thì giữ lại trong lòng!”

“Cho dù là anh, cũng không thể đi cửa sau!”

“Xưởng trưởng, ông mặc kệ sao?”

Sáu người bị loại càng có ý kiến, khiêu khích công khai.

Bọn họ hoàn toàn không coi trọng cô gái nhỏ là Đường Niệm Niệm này, cái gì mà nhân tài đặc biệt, hừ, nói không chừng là người tình của xưởng trưởng!

Đường Niệm Niệm lạnh mặt, không lên tiếng, nhìn sang xưởng trưởng Tiền.

“Cãi cái gì mà cãi, bản thân không có năng lực còn trách ai? Đường Kiến Quốc chỉ sai hai chỗ, mấy người sai tới mức tổ tiên cũng phải nhảy ra mắng người, mau quay về phân xưởng đi, còn nhao nhao nữa thì cút về nhà trồng rau cho tôi!”

Xưởng trưởng Tiền sấy một hơi, mấy người kia lập tức yên tĩnh như gà, ngoan ngoãn quay về phân xưởng.

Sáu người được chọn vô cùng kích động, âm thầm thề phải học được kỹ năng.

“Tôi không giỏi kiên nhẫn, tính tình cũng không tốt, mọi người thông minh một chút!”

Đường Niệm Niệm cảnh cáo trước, cô vô cùng thiếu kiên nhẫn khi dạy đồ đệ.

Sáu người đồ đệ run rẩy, kéo tinh thần lên 120%.

Công việc của nhà máy tubin hơi nước đã được kéo tới, đặt trong kho hàng, tổng cộng sáu kiện hàng, xưởng trưởng Tiền định kêu sư phụ chuyển linh kiện, Đường Niệm Niệm lại từ chối.

“Tôi tự mình dọn!”

Phải thể hiện một vài tuyệt chiêu!

Hôm nay Đường Niệm Niệm mặc một chiếc áo khoác kaki, vừa mua trong cửa hàng bách hoá, là mẫu mới của Dương Thành, rất thời trang, cũng vô cùng đắt tiền, tốn hết 38 đồng.

Cô cởi áo khoác ra, thay thành quần áo lao động, đội mũ, buộc tóc lên cuộn vào trong mũ, phải nghiêm ngặt tuân thủ các quy định về an toàn.

Trong phân xưởng có xe nâng hàng, Đường Niệm Niệm lên xe, thuần thục khởi động máy, dưới ánh mắt đờ đẫn của mọi người, cô lái xe ra khỏi phân xưởng, tiến về phía nhà kho.

Bình Luận (0)
Comment