Xuyên Đến Thập Niên 70: Ác Nữ Ta Ngược Tra Làm Giàu ( Dịch Full )

Chương 503

Chương 503 -
Chương 503 -

Chủ nhiệm Giải khoảng tầm bốn mươi tuổi, nho nhã thanh tú, trông giống như thư sinh, nhưng trong khí chất lại lộ ra vẻ lạnh lùng cương nghị của quân nhân, hiển nhiên giống như bộ trưởng Ngưu, cũng xuất thân từ bộ đội.

Ông ấy chìa tay ra cười nói: “Ngương mộ đại danh của đồng chí Tiểu Đường đã lâu, hôm nay cuối cùng cũng gặp được.”

“Chào chủ nhiệm Giải!”

Đường Niệm Niệm bắt tay với ông ấy, tiếp xúc tới vết chai dày ở lòng bàn tay ông ấy, trong lòng càng hiểu rõ.

“Lão Ngưu ngày nào cũng nhắc tới cháu, tai của chú đã nghe tới sinh kén rồi.”

Sau khi ngồi xuống, chủ nhiệm Giải nói đùa, tuy có hơi khoa trương, nhưng cũng là sự thật.

Ông ấy và bộ trưởng Ngưu là chiến hữu, còn là kiểu anh em vào sinh ra tử, sau khi chuyển ngành, ông ấy tới bộ phận chính phủ, bộ trưởng Ngưu thì tới nhà máy động cơ hơi nước, nhưng hai người thường tụ tập uống rượu, nói chuyện thời sự.

Khoảng thời gian này, bộ trưởng Ngưu thường xuyên nhắc tới Đường Niệm Niệm, khen cô không có biên độ, chủ nhiệm Giải ngày càng tò mò với Đường Niệm Niệm, rất muốn biết rốt cuộc cô gái này lợi hại cỡ nào.

Đường Niệm Niệm mỉm cười, không cảm thấy ngại, vô cùng bình tĩnh.

Chủ nhiệm Giải càng tò mò về cô, cô gái này tuổi còn nhỏ, nhưng rất có phong phạm của đại tướng.

Cơm trưa rất thịnh soạn, cá tôm cua thịt đều có, bộ trưởng Ngưu cười nói: “Thượng Hải có một câu nói, gió thu nổi chân cua ngứa, bây giờ tuy vẫn chưa tới mùa thu, nhưng chất cua đồng cũng rất ngon, nào!”

Trong đĩa vừa hay có bốn con cua đồng, kích thước đều không nhỏ, mỗi người một con, vừa vặn.

Bộ trưởng Ngưu lần lượt gắp vào dĩa mỗi người mọi người bắt đầu tách cua, Đường Niệm Niệm không đụng tới, cô thích ăn thịt cua và tất cả điểm tâm và món ăn làm từ gạch cua, nhưng không thích tự tách cua ăn.

Quá phiền phức, cô lười.

“Tiểu Đường sao không ăn?” Bộ trưởng Ngưu quan tâm hỏi.

“Cháu không thích ăn.”

Đường Niệm Niệm cười, bỏ con cua về đĩa lớn.

Lão Chương ngồi bên cạnh cô vừa hay tách ra, lộ ra gạch cua đầy ắp, là con cua cái đẫy đà, mùi thơm bay ra, Đường Niệm Niệm không khỏi nuốt nước miếng.

Chủ nhiệm Giải nhìn cô, ý cười đậm trong ánh mắt, bảo nhân viên phục vụ cầm tới một cái dĩa nhỏ sạch sẽ, từng bước tách cua ra, còn dùng muỗng nhỏ lần lượt cạo gạch cua và thịt cua bỏ vào trong dĩa nhỏ.

“Lão Giải sao ông không ăn?”

Bộ trưởng Ngưu thấy lạ, trước đây ăn cua, cũng không thấy lão Giải ăn kiểu này.

Chủ nhiệm Giải mỉm cười, không nói gì, vẫn ung dung tách thịt.

Bộ trưởng Ngưu cũng không hỏi nhiều, chuyên chú ăn cua.

Lão Chương cũng đang ăn cua, họ đều cho rằng Đường Niệm Niệm thật sự không thích ăn cua.

Đường Niệm Niệm nuốt nước miếng mấy lần, gắp vài miếng thịt kho ăn, tuy rất thèm, nhưng cô tuyệt đối không tự tách.

Sau này bảo Thẩm Kiêu tách mười con cho cô.

Hừ!

“Đây, cho cháu!”

Chủ nhiệm Giải đưa đĩa nhỏ chất đầy thịt cua tới, tươi cười nhìn cô, ánh mắt cực kỳ hiền từ.

Đường Niệm Niệm ngơ ra, nhất thời không kịp phản ứng, tách cho cô?

“Mau ăn đi, con gái chú cũng giống như cháu, thích ăn cua, nhưng không thích tách, đều là chú tách cho nó.” Chủ nhiệm Giải lại đẩy cái đĩa tới gần hơn.

Dáng vẻ vừa rồi của Đường Niệm Niệm, ông ấy nhìn thấu ngay, giống y hệt con gái ông ấy, là một cô bé tham ăn còn lười.

Chỉ là con gái ông ấy không ăn cua được nữa.

Haiz!

Đường Niệm Niệm hồi thần, nhanh chóng nhận dĩa, cực kỳ chân thành nói: “Cảm ơn chủ nhiệm Giải!”

Đúng là một người tốt!

“Mau ăn đi!”

Trong nụ cười của chủ nhiệm Giải có thêm chút thương cảm.

Nhìn Tiểu Đường trông cực kỳ khỏe mạnh, còn rất có tinh thần, không giống con gái của ông ấy, từ sau khi bị bệnh, ra ngoài phải chuẩn bị kỹ lưỡng, cô bé tham ăn nhất lúc trước, bây giờ có rất nhiều thứ không thể ăn, gầy đến da bọc xương.

Bình Luận (0)
Comment