Đường Niệm Niệm im lặng.
Cô không thích nói dối trẻ nhỏ, nhưng không muốn chơi với trẻ nhỏ.
“Biết, nhưng tôi không muốn dạy cậu!”
Đường Niệm Niệm ăn ngay nói thật.
Emir lập tức mừng như điên, sau đó lại trở nên buồn bã, vô cùng đáng thương hỏi: “Sư phụ, phải làm sao thì chị mới đồng ý dạy cho em? Em trả học phí được không? Nhà em rất có tiền, cậu của em mở công ty, hằng năm đều tới Hoa Hạ kinh doanh, cho em rất nhiều tiền tiêu vặt, em cho chị hết được không?”
Đường Niệm Niệm vốn dĩ còn định nhấc chân rời đi, nghe thấy vậy thì ngừng lại, hỏi: “Cậu của cậu mở công ty gì?”
“Cậu làm công ty thương mại, hằng năm sẽ tới đây nhập hàng.”
Emir vô cùng thành thật, ríu ra ríu rít nói không ngừng, đào hết mọi chuyện mình biết.
Ánh mắt Đường Niệm Niệm nhìn cậu ta dần trở nên nhiệt tình, cậu của cậu nhóc này chính là khách hàng lớn của cô trong tương lai đấy!
“Cậu muốn học phi hoa trích diệp sao?”
“Cả ám khí ngày hôm qua của chị nữa, em cũng muốn học!”
Ánh mắt của Emir rất cuồng nhiệt, sau này cậu ta không ưa ai, sẽ lấy ám khi ra bắn đối phương.
“Tôi có thể dạy cậu, nhưng có một điều kiện!”
Đường Niệm Niệm không giả dối, nói thẳng mục đích.
“Sư phụ, có phải cần nộp học phí không? Em về nhà lấy ngay đây.”
Emir đang định chạy về nhà lấy tiền thì bị Đường Niệm Niệm túm lấy cổ áo, phanh gấp lại.
“Chuyện học phí tính sau, đợi cậu của cậu tới, phải giới thiệu tôi với cậu của cậu, tôi có mối làm ăn lớn muốn nói với bọn họ!”
Đường Niệm Niệm nói ra mục đích.
“Mấy ngày nữa cậu của em mới đến, lúc đó em dẫn chị đi gặp cậu ấy, cậu em rất nghe lời em.”
Emir thở phào nhẹ nhõm, cậu ta và cậu có có mối quan hệ rất tốt, cho dù Đường Niệm Niệm không nói, cậu ta cũng định giới thiệu sư phụ cho cậu biết.
Hơn nữa cậu ta còn có một ước mơ nho nhỏ xa vời, muốn Đường Niệm Niệm trở thành mợ của cậu ta, như vậy sau này sẽ là người một nhà, mợ nhất định sẽ càng tận tâm tận lực chỉ dạy cậu ta nữa.
“Nhìn kỹ!”
Đường Niệm Niệm hái một chiếc lá của cây hoa quế trong sân, kẹp vào hai ngón tay, để Emir nhìn kỹ, cô cử động cổ tay, chiếc lá bay ra xa giống như tia chớp, cắt đứt ngọn cỏ phía trước.
Emir không chớp mắt, nhưng vẫn không thấy rõ Đường Niệm Niệm bắn đi thế nào, chỉ thấy một tia sáng xanh bay đi, sau đó cây cỏ dại kia bị cắt đứt.
Cậu ta chạy tới nhặt ngọn cỏ bị cắt kia, vết cắt rất ngọt, dưới đất vẫn còn chiếc lá hoa quế kia, cậu ta vô cùng hưng phấn, đây chính là phi hoa trích diệp, cuối cùng cậu ta cũng được nhìn thấy.
“Sư phụ, chị dạy em cái này được không?”
Emir chạy lại năn nỉ, còn suy nghĩ sau khi học xong, lúc cậu ta quay về nước, có thể mạnh mẽ bộc lộ tài năng, chắc chắn sẽ gây chấn động cả nước!
“Đầu tiên là tập lực trước, làm theo như vậy, mỗi ngày luyện tập hai tiếng!”
Đường Niệm Niệm bảo cậu ta sau khi về nhà thì lấy bài pocker ra luyện tập, bắt đầu từ hai tiếng mỗi ngày, Emir nhớ kỹ, còn bảo đảm nhất định sẽ luyện tập thật nghiêm túc.
“Về nhà đi, không có việc gì thì đừng tới chỗ tôi.”
Đường Niệm Niệm đẩy đứa ngốc này ra, đẩy xe đạp ra khỏi sân.
“Sư phụ, em về nhà đây, bái bai!”
Emir vui vẻ vẫy tay, quơ tay múa chân chạy về nhà, cậu ta sẽ nhanh chóng trở thành một thế hệ cao thủ võ lâm!
Đường Niệm Niệm cười rồi trèo lên xe rời đi.
Trước tiên tới nhà máy động cơ chạy bằng hơi nước tìm bộ trưởng Ngưu, hỏi thăm tình hình.
Bộ trưởng Ngưu đang ở trong văn phòng, nhìn thấy cô thì rất vui vẻ, Đường Niệm Niệm đem ra tám món lớn từ Bắc Kinh: “Mới từ Bắc Kinh về, chút đặc sản.”
“Đứa nhỏ này, cháu khách khí quá, sau này đừng lãng phí tiền nữa, uống trà đi!”
Mặc dù bộ trưởng Ngưu oán trách nhưng rất vui mừng, quý giá không phải ở món đồ mà là tấm lòng của Tiểu Đường, đến Bắc Kinh mà vẫn nhớ tới ông ấy.
“Không tốn bao nhiêu cả, chú Ngưu, suất vé hội chợ quảng giao đã được xác định chưa?” Đường Niệm Niệm đi thẳng vào vấn đề.