Bộ trưởng Ngưu nói chuyện điện thoại với chủ nhiệm Từ rất lâu, đều là vì muốn tranh giành một suất tại hội chợ quảng giao cho Đường Niệm Niệm.
Mãi cho tới khi chủ nhiệm Từ đồng ý, sẽ ưu tiên suy xét cho nhà máy mỹ nghệ Mỹ Lệ, ông ấy mới chịu cúp máy, cầm tách trà uống một hơi.
“Yên tâm đi, lão Từ nói sẽ mở một cuộc họp bàn bạc lại, gần như ổn thỏa rồi.”
Bộ trưởng Ngưu trấn an Đường Niệm Niệm, chủ nhiệm Từ có quyền quyết định cuối cùng, suất tham gia này có thể chắc chắn được bảy tám phần.
“Cảm ơn chú Ngưu.” Đường Niệm Niệm vô cùng cảm kích.
“Khách khí cái gì, chú không giữ cháu lại ăn cơm đâu, gần đây rất bận rộn.”
Bộ trưởng Ngưu thật sự bận, sản phẩm mới trong nhà máy dạo gần đây gặp trục trặc kỹ thuật, ngày nào ông ấy không tới bộ phận kỹ thuật thì cũng đang ở phân nhà máy, bận bù đầu.
Vẻ mặt lão Chương trở nên hổ thẹn, ông ấy thật sự không giỏi về động cơ chạy bằng hơi nước, nên không giúp được gì.
Nhưng ông ấy đã nghĩ cách liên hệ với bạn học tinh thông về động cơ chạy bằng hơi nước, đáng tiếc không liên lạc được, mấy năm qua quá loạn lạc, các bạn học đều mất liên lạc với nhau, thậm chí không biết đối phương có còn sống hay không.
“Chú Ngưu, có phải bộ phận kỹ thuật gặp rắc rối không?”
Đường Niệm Niệm hỏi.
Cô không quá rành động cơ chạy bằng hơi nước, nhưng cũng biết sơ sơ, cũng từng xem qua một số bộ sách chuyên ngành, có lẽ sẽ có thể giúp đỡ một chút.
Hai mắt của bộ trưởng Ngưu hơi sáng lên, vội vàng nói: “Tiểu Đường, cháu đi xem giúp chú với!”
Nói không chừng Tiểu Đường sẽ có cách thì sao?
“Chú Ngưu, cháu không rành động cơ chạy bằng hơi nước cho lắm, có lẽ sẽ không giúp được gì.” Đường Niệm Niệm nói thẳng trước, đỡ kỳ vọng vào cô quá cao rồi lại thất vọng.
“Không sao cả, cứ xem thử đi không sao.”
Bộ trưởng Ngưu an ủi, kéo cô tới phân xưởng.
Lão Chương cũng đi theo, bọn họ đi tới bộ phận kỹ thuật trước, toàn bộ kỹ sư đều đang ở đó, đầu tóc rối bời, quần áo nhăn nhúm, không có chút hình tượng nào cả.
“Bọn họ ăn uống đều ở trong nhà máy, còn tăng ca nhiều đêm.”
Bộ trưởng Ngưu giải thích.
Đường Niệm Niệm thầm bội phục, con người hiện tại, cho dù là công nhân bình thường hay là kỹ thuật viên khoa học, đều rực sáng ngọn nến cống hiến và tinh thần hy sinh, rất nhiều người đời sau không thể nào làm được.
Dù sao cô cũng không có, cô rất ít kỷ.
Vốn dĩ cô cho rằng mình không giúp được gì, nhưng thật may, vấn đề nan giải bọn họ gặp phải đã được thế hệ sau này giải quyết, trùng hợp Đường Niệm Niệm đã từng nhìn thấy trong sách chuyên ngành.
Cô không chỉ thẳng ra, mà giả vờ như hỏi đại vài câu, dẫn đường cho những người này nghĩ ra cách giải quyết, trong đó lão Chương cũng phát biểu ra một vài đề nghị hữu ích.
Cả đám người mừng rỡ như điên, hoàn toàn đắm chìm trong công việc, bước vào trạng thái quên mình.
Bộ trưởng Ngưu có hơi há hốc mồm, ông ấy chỉ lo sản xuất, không hiểu kỹ thuật cho lắm, vừa rồi lúc Tiểu Đường nói chuyện với những người này, ông ấy không hiểu gì cả, xem bộ dạng này, đã giải quyết được vấn đề rồi sao?
“Nhường đường một chút!”
Một kỹ sư chạy ra ngoài, ông ta muốn ra ngoài tìm tài liệu, thấy bộ trưởng Ngưu chặn đường, không hề khách khí đẩy ông ấy ra.
Bộ trưởng Ngưu né sang bên cạnh, đứng chưa vững đã bị một người khác đẩy ra, lại là một kỹ sư khác.
“Đi đi, tôi đi ra ngoài!”
Bộ trưởng Ngưu có hơi xấu hổ, dứt khoát bước ra ngoài.
Đường Niệm Niệm cũng ra ngoài.
“Tiểu Đường, vậy là tìm được cách rồi sao?” Bộ trưởng Ngưu kích động hỏi.
“Chắc là vậy, cháu cũng không rõ lắm.” Đường Niệm Niệm cười nói.
“Chú biết ngay là cháu có cách mà, Tiểu Đường cháu đúng là thiên tài, cháu có muốn vào nhà máy làm việc không? Không cần phải điểm danh mỗi ngày, tiền lương và đãi ngộ chắc chắn đủ để cháu hài lòng.”
Bộ trưởng Ngưu lại bắt đầu chèo kéo, điều kiện đưa ra ngày càng hấp dẫn hơn.
“Cảm ơn chú Ngưu, sau này hẵng nói ạ.”
Đường Niệm Niệm từ chối tàn nhẫn, cô không muốn trói chặt ở một đơn vị nào, quá thiếu tự do.
Cô còn định sau khi làm xong nhà máy cỗ máy, sẽ từ chức ở nhà máy Tiền Tiến và nhà máy Hồng Tinh, chuyên tâm làm nhà máy, nếu cô nắm giữ cổ phần của mấy chục nhà máy trong tay, tiền chắc chắn không tiêu hết.