Tuyên Xuân Vinh không trông mong có thể vào đại học, hơn nữa bây giờ đại học Công Nông Binh đã hủy bỏ giới thiệu, anh ta chỉ muốn cuộc sống sau này tốt hơn một chút, không còn bị người ta nhắm tới một cách địch ý nữa, còn có thể ở bên cạnh cô gái mình thích.
Anh ta còn xa xỉ nghĩ nếu có thể sắp xếp anh ta một công việc tạm thời ở xưởng quốc doanh thì càng tốt.
Chắc chắn anh ta sẽ cố gắng làm, tuyệt đối không để Chương Nhạc Vi sống khổ ngày nào.
Tuyên Xuân Vinh đi tới trước mặt công an, bình tĩnh giải thích chuyện đã xảy ra, còn bảo công an tới đội cứu hỏa điều tra, có phải có một cuộc gọi báo cháy, nhưng khi đó đội cứu hỏa không chịu tin.
“Không sai, quả thực đã nhận được một cuộc gọi báo cảnh sát ở đường Lục Lâm, nói mười phút sau sẽ có lửa lớn, bảo chúng tôi cử tất cả xe cứu hỏa đi, khi đó người nhận điện thoại cho rằng có người đùa giỡn, còn quở trách anh ta!”
Bên phía cứu hỏa xác thực tính chân thực trong lời nói của Tuyên Xuân Vinh, còn chủ động bắt tay với Tuyên Xuân Vinh: “Đồng chí, xin lỗi, là chúng tôi quá chủ quan, suýt chút gây nên họa lớn, anh đã lập công lớn rồi!”
“Không phải công lao của tôi, là đồng chí Đường Niệm Niệm bảo tôi gọi điện thoại, cô ấy nhìn ra sẽ có gió lớn, thế lửa sẽ lan tràn tới tòa nhà kế bên, cô ấy bảo chúng tôi gọi điện thoại, một mình đến đám cháy cứu hỏa, đều là công lao của cô ấy!”
Tuyên Xuân Vinh không ôm công, tuy anh ta có lòng công lợi, nhưng không phải kẻ trộm, công lao nên là của ai thì là của người đó, loại chuyện này cũng không giấu giếm được, không cần phải nói dối.
“Không sai, đều là Niệm Niệm nhìn ra, khi đó chúng tôi ở đài truyền hình, cậu tôi tạm thời tới hiện trường hỏa hoạn phỏng vấn, Niệm Niệm ở cổng nhìn trời, liền nói sắp nổi gió lớn, sau đó bảo chúng tôi gọi điện thoại, cô ấy đi cứu hỏa!”
Chương Nhạc Vi ở bên cạnh bổ sung, nói chi tiết hơn.
Cô ta lại chỉ Tuyên Xuân Vinh nói: “Người yêu tôi cũng rất dũng cảm, anh ấy xông vào đám cháy cứu hai người ra, suýt chút mất mạng!”
Cộng thêm giọt nước mắt vẫn còn đọng trên mặt Chương Nhạc Vi, đôi mắt sưng đỏ, không ai nghi ngờ những lời này của cô ta.
“Đồng chí công an, chàng trai này chắc chắn không phải người xấu, vừa nãy cậu ta xông vào cứu người giống như không cần mạng, chàng trai tốt như vậy sao có thể là người xấu chứ!”
“Là bởi vì tòa nhà đó bốc cháy, vốn dĩ đã dập rồi, kết quả bỗng nhiên nổi lên một trận gió yêu, ù ù, lửa liền xông lên, ây dô…lửa đó giống như mọc cánh, lập tức thổi tới tòa nhà chúng tôi, nếu không phải lính cứu hỏa và mấy vị đồng chí này anh dũng cứu người, chúng tôi đều xảy ra chuyện rồi!”
Một bác gái lông mày tóc tai đều cháy xén bọc tấm thảm tới, vừa nói vừa dùng tay múa may, nói rất sinh động, cực kỳ hình tượng, sau khi nói xong, bác gái còn cúi người mấy cái với lính cứu hỏa, Tuyên Xuân Vinh, còn có Đường Niệm Niệm và cậu Chương, trong miệng liên tục nói cảm ơn.
Mấy cha mẹ khác có con được cứu cũng ôm con mình tới, muốn dập đầu cảm ơn họ, nhưng đều bị ngăn lại.
Có lời chứng của mọi người, hiềm nghi của Tuyên Xuân Vinh nhanh chóng được rửa sạch.
Nhưng công an vẫn có một nghi vấn, hỏi Đường Niệm Niệm: “Sao cô biết sẽ có gió lớn? Cục khí tượng báo cáo hôm nay trời xanh trong, không có gió.”
“Cục khí tượng có lần nào báo chuẩn không?”
Đường Niệm Niệm không chút khách sáo, không hề giữ lại chút mặt mũi nào cho cục khí tượng.
Mọi người đều ưu tư, phụ họa nói: “Mấy hôm trước nói sẽ có mưa, kết quả mặt trời cao vút, còn có một lần nói có nắng, tôi đã phơi chăn ra rồi, hay lắm, chăn bị ướt sũng!”
“Đầu óc của chú không được linh động, học theo tôi này, cục khí tượng báo cáo mưa, tôi sẽ phơi chăn, báo cáo có nắng, tôi chắc chắn không phơi, ngược lại là đúng!”
“Cách này của chú hay, sau này tôi sẽ làm ngược với cục khí tượng!”
Mọi người đua nhau nói, bầu không khí nhẹ nhõm hơn không ít.
Công an không hài lòng với câu trả lời của Đường Niệm Niệm, tuy cục khí tượng không chuẩn, nhưng không chắc chắn có liên quan tới việc dự đoán gió lớn.
Đường Niệm Niệm cũng biết trả lời như vậy không có sức thuyết phục quá lớn, thế là cô nói: “Ngày mai sẽ có mưa đá!”