“Tính khí của Tiểu Cao này luôn rất tệ sao?” Đường Niệm Niệm tò mò hỏi.
“Lúc trẻ đã không tốt rồi, vợ chồng bọn họ sống ở tòa nhà này mười mấy năm, chưa từng thấy tính tình Tiểu Cao tốt bao giờ, nhưng dạo này giống như ăn thuốc nổ, không chỉ nổi giận với Tiểu Tôn, cũng không có thái độ tốt với chúng tôi.” Một bà bác hậm hực nói.
“Hai hôm trước gặp mặt cô ta ở hành lang, ây dô, mặt còn đen hơn than, còn trừng mắt với tôi!” Một bác gái khác hừ nói.
“Hôm qua, ông nhà tôi bằm nhân hoành thánh, Tiểu Cao liền tới gõ cửa, đen mặt nói nhà tôi quá ồn ào, ảnh hưởng cô ta nghỉ ngơi, dáng vẻ đó giống như ai mắc nợ cô ta mấy trăm tệ vậy, tôi không thuận cô ta, nói cô ta ngày nào cũng cãi nhau với Tiểu Tôn, còn đập đồ, chúng tôi đều không nói gì!”
Bác gái sống ở lầu trên nhà họ Tôn cũng có ý kiến rất lớn với vợ Tôn.
Dưới sự miêu tả của họ, vợ Tôn là một người tùy tiện, tính tình nóng nảy, còn thích động tay, dưới uy quyền của vợ, chủ nhiệm Tôn là người đàn ông đáng thương hèn mọn sinh tồn.
Nếu không nghe thấy đoạn đối thoại giữa chủ nhiệm Tôn và tình nhân, có lẽ Đường Niệm Niệm sẽ cảm thấy vợ Tôn đã tới kỳ mãn kinh.
Nhưng bây giờ, cô càng hoài nghi vợ Tôn bị đầu độc hơn.
Có phải đầu độc hay không, chỉ cần gặp người thật là biết.
Đường Niệm Niệm tới nhà họ Tôn ở lầu ba, gõ cửa, qua rất lâu, cửa mới mở ra, một người phụ nữ trung niên tướng mạo bình thường, dáng người mập lùn, gương mặt phù nề, biểu cảm thiếu kiên nhẫn xuất hiện ở cửa.
“Cô là ai?”
Giọng điệu của vợ Tôn rất dữ.
“Tìm dì!”
Ngó lơ gương mặt đen của vợ Tôn, Đường Niệm Niệm đẩy cửa đi vào.
“Cô làm gì, mau ra ngoài!”
Mặt vợ Tôn càng đen, bà ta không quen cô gái này, hơn nữa tình trạng sức khỏe của bà ta ngày càng tệ, uống thuốc không có chút chuyển biến tốt, đầu càng đau hơn, còn luôn buồn nôn, bụng cũng đau, đến mấy bệnh viện đều không tra ra được nguyên nhân.
“Dạo này có phải thân thể rất bất ổn không? Đau đầu buồn nôn mất sức mất ngủ nóng nảy bất an?”
Đường Niệm Niệm nói chuỗi dấu hiệu của trúng độc thủy ngân, điều cô nghi ngờ đầu tiên chính là trúng độc thủy ngân.
Dấu hiệu rõ ràng nhất của trúng độc thủy ngân chính là nóng nảy dễ nổi cáu, hơn nữa thủy ngân là kim loại nặng dễ kiếm được, không màu không vị, dùng để hại người rất khó phát hiện.
Sắc mặt vợ Tôn thay đổi, thất thanh hỏi: “Sao cô biết?”
Cô gái xinh đẹp này nói không sai chút nào, còn lợi hại hơn bác sĩ.
“Tôi còn biết, dì uống thuốc không có dấu hiệu chuyển biến tốt, còn càng ngày càng nặng, phải không?”
Đường Niệm Niệm hít sâu một hơi, trong nhà có mùi trung dược rất nồng, cô mở nắp bình giữ nhiệt ra, bên trong quả nhiên là trung dược màu nâu thẫm, còn đang bốc khói.
Cô nín thở, lập tức đậy nắp lại, thủy ngân có thể phát tán trong không khí, cô không muốn trúng độc.
“Sao cô lại tùy tiện động vào đồ nhà người khác? Mau bỏ xuống!”
Vợ Tôn tức giận quát, cảm thấy Đường Niệm Niệm quá bất lịch sự.
Bình trung dược này do chồng nấu sáng nay, bà ta chê đắng quá không uống, trung dược lần này cũng không biết làm sao, đắng đến khó nuốt, hơn nữa uống thuốc cảm thấy càng khó chịu, bà ta chỉ uống mấy lần, còn lại đều lén lút đổ đi.
“Dì không uống thuốc này là đúng rồi, uống vào dì sẽ gặp Diêm Vương sớm!”
Đường Niệm Niệm đặt cốc xuống, nói với vợ Tôn: “Trong thuốc này có độc, vốn dĩ dì không bị bệnh, uống thuốc này dì mới có bệnh, tiếp tục uống tiếp, chưa tới nửa năm dì sẽ gặp được Diêm Vương!”
“Cô đừng nói bậy, thuốc này là chồng tôi sắc!”
Sắc mặt vợ Tôn vô cùng khó coi, môi cũng mất đi màu máu, thực ra trong lòng bà ta có hơi tin.
“Dì còn muốn sống thì phải đi kiểm tra thuốc này!”
Đường Niệm Niệm lười nói nhảm, cũng không cho vợ Tôn xem những bức hình giường chiếu chất lượng cao đó, sải bước rời đi.
Cô cũng không sợ vợ Tôn nói cho chủ nhiệm Tôn biết, bởi vì bây giờ cô phải đi tìm Mã Chí Minh.