"Cha, cha thật sự muốn giới thiệu cô Chu cho Hạng Hoa?" Đường Trường Xuyên hỏi.
Nhà họ Chu xem như bạn bè cũ với nhà họ bọn, đều là tới từ thành phố Thượng Hải, quan hệ bạn bè giữa anh ấy và cô Chu cũng không tệ lắm, cho nên anh ấy cũng không đồng ý việc cha giới thiệu.
Đường Cảnh Lâm gật đầu: "Chú Chu của con đã đề cập với cha nhiều lần, nhờ cha tìm một chàng trai tuổi trẻ tài cao, cha cảm thấy con người Hạng Hoa cũng không tệ lắm."
Ông ấy nhìn con trai lớn thật sâu một cái, cười nói: "Thật ra cha với chú Chu của con còn muốn tác hợp hai con, đáng tiếc các con không đồng ý."
"Con với cô Chu chỉ là bạn bè, cho xin đi, cha với chú đừng làm bậy bạ!"
Đường Trường Xuyên xua tay cầu xin, anh ấy thật phục những trưởng bối này, nhìn thấy quan hệ giữa nam nữ trẻ tuổi ổn ổn là liên tưởng đến mối quan hệ trên mức bạn bè. Sự yêu thích quá đáng này, thật sự khiến cho những đứa con của họ chịu không nổi, cảm thấy có chút ngạt thở.
"Con cảm thấy cô Chu và Hạng Hoa không hợp, cô Chu muốn tìm người bạn trai cùng chung chí hướng, đồng thời ủng hộ sự nghiệp của cô ấy, Hạng Hoa muốn tìm là người vợ hiểu chuyện, hai người hoàn toàn không chung đường.”
Đường Trường Xuyên nói cái nhìn của anh ấy, anh ấy chỉ lo lắng cha có lòng tốt giới thiệu, nhưng ngược lại đắc tội cả hai bên.
"Con cũng không phải cô Chu, con làm như con rất hiểu rõ cô Chu vậy.”
Đường Cảnh Lâm khinh bỉ nhìn, có điều mặc dù ngoài miệng thì ông ấy nói như vậy, nhưng cuối cùng vẫn nghe lọt tai, nào về ông ấy sẽ hỏi ý của nhà họ Chu.
Đường Niệm Niệm không có nói chen vào, không dây vào những chuyện này.
Ngày hôm sau, Hạng Hoa đã mang theo một chồng kịch bản rất dày tới thăm nhà, không phải trường hợp trang trọng nên anh ta ăn mặc tương đối thoải mái, áo sơ mi thêm quần jean, trông giống một sinh viên yếu đuối.
"Cô Đường, đây là kịch bản gần đây."
Hạng Hoa đặt tất cả kịch bản ở trên bàn trà, có hai mươi mấy kịch bản, đã chất thành núi nhỏ.
Đường Niệm Niệm xem từng bản một, thu hoạch cũng không tệ lắm, có bốn kịch bản là kiếp trước cô từng xem qua. Còn có một kịch bản cô có chút ấn tượng, không phải gu của cô nên chỉ xem một chút là từ bỏ rồi, nhưng cũng có lẽ là phim đắt khách, có thể được cô chọn để lưu trữ, chắc chắn sẽ không quá tệ.
"Năm kịch bản này tôi cảm thấy sẽ bán chạy, kịch bản của hai bản này cảm thấy cũng được, mấy kịch bản khác thấy cũng bình thường.”
Đường Niệm Niệm lấy ra bảy kịch bản, ngoại trừ năm kịch bản đã từng xem, hai kịch bản khác là cô dùng kinh nghiệm xem phim để chọn, một kịch bản là phim kinh dị, một kịch bản là phim hài kịch võ thuật, nội dung cũng không tệ.
Hạng Hoa cầm bảy kịch bản này và lật ra xem, những kịch bản này anh ta đều đã xem. Trớ trêu thay những kịch bản anh ta xem trọng đều không nằm trong bảy kịch bản này.
"Cô Đường, mấy bản này cô cảm thấy thế nào?"
Hạng Hoa chưa từ bỏ ý định, lấy ra mấy kịch bản anh ta đánh giá cao, để Đường Niệm Niệm xem.
"Chẳng ra sao cả, kịch bản cũ, không có điểm tỏa sáng, không hấp dẫn tôi.”
Đường Niệm Niệm không khách khí bình luận, cô phát hiện ánh mắt chọn kịch bản của Hạng Hoa không tốt cho lắm, chỉ chọn lựa mấy kịch bản kém nhất trong đống kịch bản này.
Người khác là mò vàng trong làn sóng, anh ta là mò giòi trong cứt.
Đỉnh thật!
Biểu cảm của Hạng Hoa hơi cứng lại, đạo diễn mà anh ta dùng giá cao mời về nói y như Đường Niệm Niệm, chẳng lẽ ánh mắt anh ta thật sự kém vậy sao?
"Ông chủ Hạng, công ty của anh chắc hẳn có người có chuyên môn nhỉ?" Đường Niệm Niệm hỏi.
"Có, người tôi mời chính là đạo diễn nổi danh trong làng phim ảnh Hồng Kông, tương đương có chuyên môn."
"Vậy anh có thể nghe thử ý kiến đạo diễn có chuyên môn. Chuyện chuyên nghiệp phải giao cho người có chuyên môn làm, anh thấy có đúng hay không?" Đường Niệm Niệm cười.
Sắc mặt Hạng Hoa hơi đổi, đột nhiên như giác ngộ, cực kỳ ảo não.
Khó trách giai đoạn trước mấy bộ phim anh ta quay đều không đắt khách, hóa ra là anh ta quá tự phụ, đã phạm vào sai lầm lớn.