Cô ta đi vài bước, phát hiện Đường Niệm Niệm vẫn theo ở phía sau, không nhịn được nói: "Cô như cái đuôi theo tôi làm gì!"
"Cô muốn tra Cao Vũ Huy nhỉ!"
Trong giọng Đường Niệm Niệm khẳng định.
Nghê Quân Lan giật mình bước chân loạng choạng, suýt chút ngã sõng soài, cắn răng thấp giọng hỏi: "Sao cô biết?"
Trong lòng cô ta rất muốn chửi “mụ nội mày”!
Vốn cho rằng có thể lập một công, nhưng Đường Niệm Niệm này lại biết rồi, công lao còn phải chia một nửa ra ngoài, thua thiệt chết!
"Cô đã hỏi rõ ràng như vậy, tôi không phải người ngu!"
Đường Niệm Niệm cố ý đùa cô ta, lòng dạ của cô cả Nghê này, cũng chỉ thiếu điều viết ở trên mặt mình, cô ta muốn lập công, không muốn chia nửa công lao.
Khẳng định phải khiến cô cả Nghê này thất vọng rồi, công lao này cô nhất định phải chia một nửa.
"Cô... Cô muốn cướp công lao của tôi?"
Nghê Quân Lan tưởng thật, tưởng là thật sự là bởi vì nhắc nhở của cô ta nên mới khiến cho Đường Niệm Niệm nhận ra, đau lòng đến độ không thể thở nổi.
"Uổng cho cô là giáo viên, có biết nói chuyện hay không? Chúng ta phát hiện cùng lúc, người gặp có phần, một người một nửa!"
Đường Niệm Niệm liếc một cái, kích động cô ta một cái, kích thích nói: "Còn không đi thăm dò, món ăn sẽ nguội!"
Nghê Quân Lan cắn chặt răng, phẫn hận trừng cô một cái, giận dữ đi tìm công an của trường học.
Lúc đầu cô ta còn muốn đi tìm giáo viên Đỗ điều tra hồ sơ Cao Vũ Huy thêm, hiện tại không cần, người phụ nữ Đường Niệm Niệm này mặc dù đáng ghét, nhưng tính cảnh giác chắn chắn hàng đầu, ngay cả cô cũng hoài nghi, có thể thấy được Cao Vũ Huy có vấn đề trăm phần trăm.
Đường Niệm Niệm cầm theo túi hành lý, yên lặng đi theo.
"Sao cô phát hiện?" Nghê Quân Lan không phục hỏi.
"Cố hương!"
Đường Niệm Niệm chỉ nói hai chữ, Nghê Quân Lan không lên tiếng.
Bởi vì cô ta cũng là nghe thấy hai chữ này mới nhận ra điểm đáng ngờ.
Người Hoa sống tại nơi này, là không thể nào dùng hai chữ cố hương này trong khẩu ngữ, bình thường sẽ nói là “quê nhà”, dùng cố hương sẽ để khiến cho cuộc nói chuyện có vẻ đặc biệt cứng nhắc, người nước khác nghe không hiểu, nhưng người Hoa nghe là có thể nhận ra ngay.
Đồng Hiểu Phương thì loại trừ, cô gái kia là một người thiếu thông minh.
Nghê Quân Lan có chút không phục, nói phát hiện khác lạ của cô ta: "Cao Vũ Huy nói con hẻm cậu ta ở khi còn bé đúng là có bà Hoàng làm bánh cống nhân củ cải, nhưng nhân bánh của bánh cống nhân củ cải bà Hoàng làm không phải sợi củ cải, là nhân ngó sen, còn có cửa hàng bữa sáng của đầu bếp Mao, súp hoành thánh ông ấy làm rất khó ăn, người trong hẻm đều không muốn ăn."
Nếu như Cao Vũ Huy thật sự ở con hẻm đó, chắc chắn biết những thứ này.
"Thật thông minh!"
Đường Niệm Niệm hơi chân thành ngợi khen, nhưng chân thành không nhiều.
Nghê Quân Lan khẽ hừ một tiếng, kênh kiệu nói: "Lần này sẽ chia cho cô một nửa, về sau tôi sẽ không chia cho cô nữa!"
"Cảm ơn nha!"
Đường Niệm Niệm trả lời qua loa, xem như cô đã nhìn ra, Nghê Quân Lan này là người thẳng tính, khuyết điểm rất rõ ràng, ưu điểm cũng rất rõ ràng.
Dạng người này cô không chán ghét nổi, cũng không thích, nhưng nếu có chuyện trọng yếu gì cần nhờ vả người khác, Nghê Quân Lan và Đồng Hiểu Phương hai chọn một, cô sẽ chọn cô cả Nghê này.
Mỗi ngày trong trường học đều có công an thường trực, Nghê Quân Lan và Đường Niệm Niệm tìm tới văn phòng, mới mở miệng đã khiến công an căng thẳng thần kinh.
"Cao Vũ Huy khoa ngoại ngữ, hiện tại tôi sẽ điều tra hồ sơ của cậu ta."
Công an nghe thấy trong trường học có đặc vụ, hoảng sợ bay luôn cơn buồn ngủ.
"Hiện tại cậu ta đang có ý đồ theo đuổi một bạn nữ cùng lớp của tôi, tên Đồng Hiểu Phương, em ấy chắc không biết chuyện này, hai người đừng làm cô ấy sợ!" Nghê Quân Lan nói.
Đồng Hiểu Phương là sinh viên của cô ta, cô ta thân là cố vấn học tập, khẳng định phải bảo vệ mỗi một sinh viên trong lớp học, đây là nguyên tắc căn bản của làm thầy.
"Cô Nghê yên tâm, nếu như Đồng Hiểu Phương thật sự không biết rõ tình hình, chắc chắn sẽ không sao."
Lời công an nói không quá tuyệt đối, lỡ đâu Đồng Hiểu Phương trong lúc vô tình đã tiết lộ tình báo cho Cao Vũ Huy, khiến quốc gia bị hao tổn, khẳng định phải nhận trừng phạt.
Nghê Quân Lan nhíu chặt lông mày, thầm mắng Đồng Hiểu Phương ngớ ngẩn, khó khăn lắm mới thi đậu đại học, yêu đương cái quần què chứ yêu đương!
Thật là một kẻ óc heo!
"Tôi biết đại khái mục đích Cao Vũ Huy theo đuổi Đồng Hiểu Phương." Đường Niệm Niệm nói chen vào.