Xuyên Đến Thập Niên 70: Ác Nữ Ta Ngược Tra Làm Giàu ( Dịch Full )

Chương 977

Chương 977 -
Chương 977 -

Đường Niệm Niệm lái xe đến cục công an, phát hiện Viên Hồng Mai cũng ở đó. Thấy cô, Viên Hồng Mai cười cười, chỉ là nụ cười có chút khiên cưỡng.

"Có phải Đan Hà đã xảy ra chuyện rồi hay không? Công an cái gì cũng không chịu nói, hỏi chị rất nhiều chuyện, hỏi tới mức lòng chị hoảng rồi."

Chờ Đường Niệm Niệm ngồi xuống, Viên Hồng Mai nhỏ giọng nói với cô.

"Đừng hoảng hốt, chị đã nói cái gì với công an rồi?"

"Cũng không có gì, công an hỏi chị quan hệ của Lưu Đan Hà và người chết, chị nào biết được, nên nói có thể là thân thích, công an còn hỏi chuyện sinh hoạt thường ngày của Lưu Đan Hà, chị cũng ăn ngay nói thật."

Viên Hồng Mai nhìn bốn phía một lượt, xích lại gần chút, nhỏ giọng nói: "em đừng nói với công an chuyện chị điện thoại cho em, lỡ đâu công an nghi thần nghi quỷ, Đan Hà gặp phiền phức."

"Biết rồi."

Đường Niệm Niệm gật đầu, cô vốn không có ý định nói.

"Bạn Đường Niệm Niệm, bên này!"

Một nữ công an đến đây, bảo cô qua để tra hỏi.

Vấn đề công an hỏi không khác Viên Hồng Mai là bao, chờ công an hỏi xong, Đường Niệm Niệm hỏi lại: "Nếu dựa theo lời chị nói, họ Ngụy kia uống rượu quá nhiều trượt chân rơi vào trong nước mới ngoài ý muốn mà đi đời, đây là hai chuyện ngoài ý muốn trùng hợp, tại sao phải nói bạn tôi liên quan đến án mạng?"

Viên Hồng Mai cũng lại gần, lớn tiếng nói: "Đúng, rõ ràng là không may chết, tại sao phải hỏi lung tung này kia, may mắn hiện tại là nghỉ hè, nếu để cho các bạn khác biết, còn tưởng rằng bạn tôi giết người, ảnh hưởng là không tính xuể!”

"Lưu Đan Hà chỉ là có hiềm nghi, bây giờ chúng tôi đang điều tra lấy chứng cứ, hi vọng các cô phối hợp công việc của chúng tôi!" Nữ công an nói.

"Vì sao nói cô ấy có hiềm nghi? Cô ấy giết tên họ Ngụy kia? Tại sao phải giết anh ta? Lưu Đan Hà là sinh viên có tương lai tươi sáng, tại sao cô ấy phải dại dột đi giết người để tự hủy tương lai?"

Đường Niệm Niệm hỏi lại liên tiếp, Viên Hồng Mai gật đầu lia lịa, cô ấy cũng nghĩ như vậy.

Nữ công an còn trẻ, bị cô hỏi thì có chút không chống đỡ được, một công an hơi đứng tuổi đến đây, cười hòa ái nói: "Hai người chớ căng thẳng, chúng tôi chỉ là làm theo nguyên tắc phá án nghiêm ngặt, nên mới tìm hai người tra hỏi, chỉ cần Lưu Đan Hà trong sạch, chắc chắn sẽ không có ảnh hưởng đến tương lai của cô ấy."

"Vậy chúng tôi có thể đi rồi sao?" Đường Niệm Niệm hỏi.

"Đương nhiên có thể!"

Thái độ công an có tuổi nghề rất tốt, bảo hai người ký tên, đóng dấu tay là có thể đi.

Đường Niệm Niệm và Viên Hồng Mai rời khỏi cục công an, bọn họ đi thẳng trở về trường học, muốn tìm Lưu Đan Hà hỏi mấy câu.

Lưu Đan Hà đang đọc sách trong túc xá, tâm trạng của cô ấy rất ổn định, cứn hư người không việc gì. Cô ấy đang chăm chú xem sách, còn viết ghi chú.

Đồng Hiểu Phương không có ở ký túc xá, hiện tại trong túc xá chỉ có ba người bọn họ.

Nhìn thấy bọn họ, dường như Lưu Đan Hà đã có chuẩn bị tư tưởng, cô ấy khép sách lại, chủ động hỏi: "Công an tìm hai người rồi nhỉ."

"Đúng vậy, hỏi quan hệ giữa em với người đàn ông kia, bọn chị nói không biết."

Viên Hồng Mai muốn nói lại thôi, cô ấy suy đoán quan hệ giữa Lưu Đan Hà và Ngụy Thạch Trụy, khẳng định không chỉ là quan hệ họ hàng đơn giản, nếu không công an sẽ không hoài nghi Lưu Đan Hà.

"Em với hắn ta không phải họ hàng, hắn ta tên Ngụy Thạch Trụy, còn có người anh tên là Ngụy Thiết Trụ, hai anh em họ dùng năm mươi đồng mua em, em là vợ chung của hai người đó.”

Giọng nói của Lưu Đan Hà vẫn bình tĩnh, nhưng nắm đấm của cô ấy đã cuộn thật chặt.

Viên Hồng Mai giật nảy cả mình, chuyện chung vợ này cô ấy có nghe người lớn nói, nhưng thật sự không ngờ sẽ có chuyện này ở sát bên mình, lại còn là bạn học của mình.

"Em... em không phải xuống nông thôn tham gia đội sản xuất ở nông thôn sao? Sao lại thế..."

"Nơi em đi là một sơn thôn vắng vẻ Tây Bắc, bên đó rất lạc hậu, địa vị phụ nữ còn thấp hơn súc vật, chỉ cần là thanh niên trí thức nữ có chút sắc đẹp, đều bị cán bộ đại đội chà đạp, không ai phân xử cho bọn em, nếu như bọn em dám phản kháng, kết cục sẽ thảm hại hơn."

Bình Luận (0)
Comment