Vương Linh Linh tạm thời án binh bất động, sử dụng thái độ không đáp lại không từ chối đối với Lư Tiên Tiến, đợi thời cơ.
Tiền Lai Lai thì phụ trách trộm kể chuyện xưa với đám hương thân, ảnh hưởng dư luận.
Chuyện xưa là do Diệc Thanh Thanh, Lý Mộng Tuyết hợp tác lấy bối cảnh thời đại này biên soạn phượng hoàng nam Trần Thế Mỹ.
Là một câu chuyện mở đầu rất chân thực, còn khiến người ta tò mò muốn biết đoạn sau.
“Haizz, con gái của chị em tốt nhà dì của chồng cô tôi đúng là đáng tiếc, gặp phải loại đàn ông như vậy…”
“Cuối cùng chúng ta cần lấy một cái tên vang dội êm tai cho tổ chức của chúng ta, hành động của chúng ta!” Lý Mộng Tuyết tổng kết.
Trong lòng Diệc Thanh Thanh trầm xuống, lại tới nữa, lại tới nữa, lại tới tổ chức kỳ lạ.
“Tôi biết tôi biết! Bốn đóa Kim Hoa thế nào! Bốn chúng ta không kém năm đóa Kim Hoa Dương Lệ Khôn đúng không? Bọn họ là bị một người đàn ông nắm mũi dắt đi, chúng ta là cùng nhau đấu lại một người đàn ông thối!”
Tiền Lai Lai quỷ đặt tên lại online.
“Hay lắm hay lắm, tôi rất thích xem ‘năm đóa Kim Hoa’.” Vương Linh Linh nói.
Diệc Thanh Thanh nhìn ra được Vương Linh Linh là chân thành, nhưng mà “năm đóa Kim Hoa” là gì cô thật sự không biết.
Cũng không biết còn có Lý Mộng Tuyết: “Năm đóa Kim Hoa là gì thế?”
“Vậy mà hai cô chưa từng xem, chính là kể về Dương Lệ Khôn diễn phó xã trưởng Kim Hoa quen biết tìm hiểu A Bằng một thợ rèn tới tham gia đua ngựa, hẹn năm sau khi hoa sơn trà nở, gặp nhau ở bên suối Hồ Điệp. Kết quả Kim Hoa không tới, A Bằng tìm kiếm cô ấy khắp nơi, lần lượt coi Kim Hoa của mô hình phân bón, Kim Hoa của trang trại chăn nuôi, Kim Hoa của nhà máy thép và Kim Hoa của máy kéo tay thành chân mệnh thiên nữ… Tóm lại là cốt truyện không quan trọng, năm đóa Kim Hoa kia đều là cô gái xinh đẹp giỏi làm việc, rất nhiều người thích! Rất cát lợi, tên rất phú quý!” Tiền Lai Lai nói.
Diệc Thanh Thanh: “…”
Chủ yếu là phú quý đúng không!
Lý Mộng Tuyết vừa nghe trông xinh đẹp, thì đồng ý: “Tôi tuyên bố, tổ chức bốn đóa Kim Hoa của chúng ta chính thức thành lập! Hành động lần này tên là lột da phượng hoàng!”
Cứu cô với, tổ chức gì đó quan trọng như vậy sao?
Bốn đóa Kim Hoa, còn khiến người ta xấu hổ hơn phân đội nhỏ đầm lau sậy!
Cô quyết định giơ tay phát biểu ý kiến một chút.
Lý Mộng Tuyết nhìn trái nhìn phải nói:
“Tốt, không có người phản đối, chúng ta dựa theo tuổi tác sắp xếp, tôi là Đại Kim Hoa, Lai Lai là Nhị Kim Hoa, Linh Linh là Tam Kim Hoa, Thanh Thanh là Tiểu Kim Hoa, đây là ám hiệu của chúng ta, bảo mật với bên ngoài biết chưa? Cuộc họp đến đây là kết thúc, tan họp!”
…
Trước đây Diệc Thanh Thanh cảm thấy kỹ năng làm đẹp của Lý Mộng Tuyết rất cao.
Tốt xấu gì kiếp trước cũng là blogger trang điểm, dựa vào đẹp ăn cơm, làm quen tới nay đúng là rất yêu cái đẹp, ở niên đại này cũng không từ bỏ kiên trì và theo đuổi của mình đối với cái đẹp.
Nhưng mà khi cô ấy tiếp nhận tên tổ hợp bốn đóa Kim Hoa, còn sắp xếp thứ tự cho mọi người xong, Diệc Thanh Thanh chỉ muốn nói: Chẳng trách kiếp trước cô ấy chỉ là blogger nhỏ, không thể nổi như cồn, tên như Đại Kim Hoa mà cô ấy cũng có thể tiếp nhận, mỹ nữ cái quỷ gì, đồ ngốc tương đối thích hợp với cô ấy!
Còn nữa, cô giơ cao cánh tay trắng trẻo như vậy, cô ấy còn có thể làm như không thấy, ánh mắt cũng không được tốt lắm!
Diệc Thanh Thanh oán hận nghĩ, cô bị bắt thừa nhận quá nhiều rồi.
Lý Mộng Tuyết đâu có khả năng không biết Diệc Thanh Thanh ghét bỏ tên này, nhưng quê mùa cũng rất đáng yêu, quan trọng nhất là dáng vẻ Diệc Thanh Thanh xụ mặt thật sự siêu cấp thú vị!
“Thanh Thanh, cô không thích sao? Tiểu Kim Hoa nghe rất đáng yêu mà, nếu không thích thì hai ta đổi tên cho nhau nhé?” Lý Mộng Tuyết còn nói.
“Đúng vậy, vừa đáng yêu còn khí phách, vừa nghe là thấy quý giá!” Thẩm mỹ của Tiền Lai Lai vĩnh viễn sẽ không cô phụ cái tên cha mẹ cô ấy đặt cho cô ấy.
Vương Linh Linh hoàn toàn sùng bái phim điện ảnh “năm đóa Kim Hoa”, cho nên rất thích ám hiệu Kim Hoa này.
Hơn nữa có cùng tên với mấy người bạn mà cô ấy thích, loại cảm giác này là cảm giác cô ấy chưa từng thể nghiệm.
Diệc Thanh Thanh thở dài, không tình nguyện nói: “Các cô vui vẻ là được.”
Lý Mộng Tuyết cười ha ha, kéo Tiền Lai Lai và Vương Linh Linh xuống giường đất chuẩn bị rời đi.
Vóc dáng 1m6 nhưng đi ra là khí tràng 1m78, giống y như con gà trống chiến thắng, trước khi mở cửa đi ra ngoài còn không quên trêu chọc Diệc Thanh Thanh một câu:
“Tiểu Kim Hoa, chúng tôi đi về đây!”