“Sau đó cháu hỏi Vương Linh Linh, cô ấy căn bản không biết chuyện giữa đồng chí Lư Tiên Tiến và đồng chí Cao Tiểu Hương, đồng chí Lư Tiên Tiến tặng đồ cho cô ấy là cảm thấy hôm nay cô ấy cầm thịt ra có chút áy náy.
Nhưng mà lúc trước khi cảm ơn, anh ta đã cảm ơn ba bọn cháu, sau đó tặng quà chỉ tặng một người, chuyện này không bình thường.”
Diệc Thanh Thanh nói:
“Cháu luôn cảm thấy e rằng người này có mục đích gì đó, nhưng mà không có chứng cứ, sợ cháu nghĩ nhiều. Nhưng nếu cháu không nói gì, nhỡ đâu sau này là thật, đồng chí Cao Tiểu Hương bị lừa trong lòng cháu sẽ áy náy, thím và thím Đông Mai đều đối xử tốt với cháu như vậy…”
“Chuyện này cháu làm rất tốt, nên nói cho thím, hơn nữa e rằng cảm nhận của cháu không sai.
Có khả năng Lư Tiên Tiến này thật sự không phải người tốt, lúc trước thím người này luôn cảm thấy có chút không thích hợp, cháu vừa nói như vậy, thím đột nhiên hiểu rõ.
Diện mạo của Tiểu Hương giống cha con bé, đứng chung một chỗ với Lư Tiên Tiến lịch sự văn nhã, nhìn kiểu gì cũng không thấy hợp. Chỉ có Đông Mai cảm thấy con rể này tuấn tú, tuy làm việc chẳng ra sao, nhưng cũng có chí khí.
Cẩn thận nghĩ lại, khi cậu ta ở bên Tiểu Hương thật sự không giống lão Triệu ở bên thím năm đó, mọi chuyện đều rất chu toàn. Nhưng nếu là lần đầu tiên làm đối tượng của nhau, sao không có một chút rụt rè nào?
E rằng ngay từ đầu đã không coi trọng Tiểu Hương, mà coi trọng cô bé ấy có cha là trưởng thôn!
Từ lúc đám thanh niên trí thức các cháu xuống nông thôn, người ngoài trêu ghẹo cậu ta, cậu ta đều cười cho qua, thật sự không giáp mặt thừa nhận mình đang là đối tượng với Tiểu Hương, năm trước cũng không phải như vậy.
Chẳng lẽ là cưỡi lừa tìm ngựa, muốn tìm nhà kế tiếp sao?”
Lâm Quế Hoa phỉ nhổ:
“Không được, thím phải nói chuyện này với Đông Mai, loại người như vậy lòng dạ rất cao, e rằng chướng mắt nơi thâm sơn cùng cốc như chúng ta. Một là cách khá xa, hoặc bao vây chặt chẽ cậu ta ở đây, mài sạch lòng dạ của cậu ta mới có thể sinh sống cùng nhau.”
Diệc Thanh Thanh vô cùng sửng sốt, còn có thể làm như vậy ư?
Hình như cũng đúng, nếu là trong sách, Lư Tiên Tiến đăng ký thi đại học bị ngăn lại, vậy sau này không có nhiều chuyện như thế.
Nhưng mà cô gái tốt như vậy, đừng nên ở bên loại người như vậy thì hơn, quá đáng tiếc.
“Cháu yên tâm, thím sẽ không để cháu dính vào chuyện này, một cô gái như cháu nếu bị người tâm tư thâm trầm như Lư Tiên Tiến biết là cháu làm hỏng chuyện, nói không chừng sẽ gây bất lợi cho cháu.” Lâm Quế Hoa vỗ tay Diệc Thanh Thanh.
Chuyện này không liên quan tới thanh niên trí thức Tiểu Diệc, rõ ràng chỉ là suy đoán, nhưng lại mạo hiểm nói với bà ấy, còn không phải là vì Đông Mai là chị em tốt của bà ấy, nể mặt bà ấy tin tưởng bà ấy mới nói sao?
Thanh niên trí thức Tiểu Diệc thông minh như vậy, không có khả năng không biết chuyện này.
Cho nên bà ấy rất cảm kích, không thể cô phụ tin tưởng của người ta, nếu không sau này lại có gió thổi cỏ lay, người ta sẽ không nhắc nhở bạn.
Giữa người với người kết giao, đều là hai bên với nhau.
Diệc Thanh Thanh cười ha ha: “Cháu biết thím Quế Hoa nghĩ chu đáo, sẽ không hại cháu mà!”
Ngày hôm nay khi tan làm, Diệc Thanh Thanh thấy thím Quế Hoa đi tìm thím Đông Mai, trong lòng biết thuốc mắt hôm nay có tác dụng.
Nếu chuyện này thuận lợi, sau này thông qua thím Quế Hoa gián tiếp ngáng chân Lư Tiên Tiến cũng tiện.
Lại nhìn bên Lý Mộng Tuyết, đang nói chuyện với Cao Tiểu Hương, nhìn biểu cảm có lẽ nói chuyện rất vui.
“Thanh Thanh!” Tiền Lai Lai kéo Vương Linh Linh đi tới, tới tìm Diệc Thanh Thanh.
Lý Mộng Tuyết liếc mắt nhìn bên này một cái, cuối cùng nói gì đó với Cao Tiểu Hương sau đó chạy tới hội hợp với bọn họ.
Ba đồng chí nam Trịnh Hiểu Long, Trần Chí Hòa còn có Vân Cô Viễn đã đứng ở giao lộ đợi bọn họ.
Phân đội nhỏ đầm lau sậy sáu người biến thành bốn đóa Kim Hoa và đám đàn ông của bọn họ.
Bốn đóa Kim Hoa tay nắm tay đi trước khẽ nói nhỏ, nói chuyện với nhau không chỉ nói nhỏ, còn luôn chú ý tới xung quanh, giống như sợ bị người ta nghe thấy.
Ba đồng chí nam thì im lặng đi theo sau, làm hộ hoa sứ giả.
Lý Mộng Tuyết nhìn trái nhìn phải một lát, giơ ngón tay lên:
“Xuỵt, lúc này không có người khác, chúng ta nhỏ giọng báo cáo tiến triển đi. Tôi đã dùng dây buộc tóc mới dụ hoặc Cao Tiểu Hương, hôm nay cô ấy tìm tôi nói mấy lời, là một cô gái rất giản dị, chúng ta ngàn vạn lần không thể để cô ấy bị Lư Tiên Tiến hại. Đợi quan hệ giữa hai bọn tôi thân thiết hơn chút nữa, tôi sẽ hỏi chuyện tình cảm của cô ấy, cũng tiện bôi thuốc mắt hơn! Tôi còn hẹn cô ấy cuối tháng này nghỉ thì đến khu thanh niên trí thức, tôi dạy cô ấy cách trang điểm, đây là một cơ hội.”