[Lư Tiên Tiến nghe những lời cô ấy nói, quả nhiên không đi nữa.
“Đồng chí Vương Linh Linh, tôi biết có chút đường đột, nhưng mà dáng vẻ thông minh quả cảm của em ngày ấy đã hấp dẫn tôi, hình như tôi đã thích em. Em yên tâm, tôi sẽ không tạo thành bất cứ bối rối gì đối với em, em không muốn, tôi sẽ chôn sâu phần yêu thích này ở trong lòng, không bao giờ nhắc tới.”
Vương Linh Linh mắng thầm trong lòng thủ đoạn của người này cao siêu, những lời âu yếm nói ra động lòng người, nếu không phải biết trước bộ mặt thật của anh ta, có lẽ thật sự đã bị anh ta cảm động, dù sao người này còn có gương mặt đẹp trai.
Lúc này chỉ cảm thấy ghê tởm!
“Rất xin lỗi, cha tôi cấm tôi tìm đối tượng ở nông thôn, mong anh đừng phí tâm tư trên người tôi nữa, những lời nói ngày hôm nay tôi coi như không nghe thấy được.”
Vương Linh Linh áy náy nói.
Bên này Lý Mộng Tuyết sắp không đè lại được Cao Tiểu Hương đau lòng còn phẫn nộ, nghe đến đây cũng đủ rồi, cô nhanh chóng kéo Cao Tiểu Hương rời đi.
Khi đi xa mới buông tay ra:
“Tiểu Hương, rất xin lỗi, tôi thật sự không nghĩ tới sẽ nghe được chuyện như vậy. Nhưng mà nếu vừa rồi cô đi ra ngoài, thì thật sự không có một chút đường sống, cô thật sự là đối tượng với anh ta sao? Có phải có hiểu lầm gì hay không?”
“Tôi cũng cho rằng tôi là đối tượng với anh ta, nhưng dường như ở trong mắt anh ta không phải như vậy. Mộng Tuyết, tại sao lại như thế?” Cao Tiểu Hương ngồi xổm trên đất, vùi đầu khóc rống.
Lý Mộng Tuyết vỗ nhẹ lưng cô ấy nói:
“Tiểu Hương, chúng ta có thể đổi góc độ suy nghĩ, chuyện này chưa chắc không phải chuyện tốt, cô cũng coi như thấy rõ bộ mặt thật của một người không phải sao? Càng phát hiện sớm, tổn thất càng nhỏ, cũng tránh lãng phí thời gian trên người một người như vậy.”
Cô cũng không nghĩ tới Lư Tiên Tiến cấp lực như vậy, mới tặng đồ hai lần, đã cho thấy tâm ý của anh ta.
Cô vốn chỉ muốn Cao Tiểu Hương gặp cảnh anh ta ái muội với nữ sinh khác, kết quả lại thấy được cảnh này.
Cũng may như vậy lại tăng thêm một phần trợ lực cho hành động lột da phượng hoàng của bọn họ.]
Diệc Thanh Thanh cũng xem đủ rồi, uy lực của nữ chính không phải lớn bình thường, luôn cảm thấy Lư Tiên Tiến này như bị giảm đi trí thông minh, quá thuận lợi.
Một người cẩn thận như thế theo đuổi con gái, cũng có lúc nóng vội, tuy tiết mục thâm tình đã diễn đủ.
Một con rắn độc che giấu rất sâu, nhanh như vậy đã để lộ túi độc của mình ra, còn trực tiếp để Cao Tiểu Hương phát hiện.
Đây đâu chỉ là một phần trợ lực?
Quả thực là tiến triển vượt ngoài tưởng tượng!
[Lý Mộng Tuyết an ủi Cao Tiểu Hương, đưa cô ấy về nhà, sau đó chạy ra ngoài ruộng.
Vì có vẻ chân thật một chút, cô ấy thật sự ném chìa khóa!
Nhưng mà là cô ấy làm bộ lơ đãng ném tới bên ruộng.
Chìa khóa tìm được thì tốt, nhỡ đâu bị mất đi cũng không sao, dù sao khóa trong nhà bị Lưu Xuân Hạnh cạy hai lần, đã rất lỏng, cô cũng sớm có ý định đổi cái mới.]
Không thể không nói nữ chính đúng là ngang tàn, hi sinh cũng rất lớn, Diệc Thanh Thanh nghĩ thầm.
[Khi chạy tới chỗ ngã rẽ, vậy mà Vương Linh Linh còn đang đẩy tới kéo đi nói chuyện với Lư Tiên Tiến.
Lý Mộng Tuyết xem như bội phục Vương Linh Linh, dưới tiền đề không nhả ra như vậy sao cô ấy có thể nói nhiều lời vô nghĩa với Lư Tiên Tiến như thế?
May mà cô đã trở lại, nếu không có lẽ Vương Linh Linh sẽ nói chuyện với anh ta tới tận buổi chiều làm việc ấy chứ?
Lúc này Cao Tiểu Hương không ở đây, không cần thiết phải diễn tiếp nữa, nhưng vì không cho Lư Tiên Tiến phát hiện ra khác thường, cô lại lùi về một đoạn, sau đó cố ý đi phát ra tiếng, vừa đi còn vừa tìm kiếm chìa khóa của mình.
Nghe thấy tiếng bước chân, quả nhiên hai người vốn đang nói chuyện dừng lại, Lư Tiên Tiến nhanh chóng điều chỉnh lại bản thân, như là vừa vặn đi tới nơi này.
“Những lời tôi nói ngày hôm nay, hi vọng anh sẽ nhớ kỹ.” Vương Linh Linh nhỏ giọng nói một câu, sau đó nhanh chân đi ngang qua anh ta.
“Linh Linh, cô còn chưa về à!” Lý Mộng Tuyết đi qua chỗ rẽ này, nhìn thấy Vương Linh Linh nói.
Vương Linh Linh kiềm chế tò mò trong lòng, gật đầu: “Ừm, hôm nay làm việc hơi chậm một chút, sao cô lại quay lại thế?”
“Khi tôi đến khu thanh niên trí thức mới phát hiện chìa khóa không ở trong túi, có lẽ đã làm rơi khi đang làm việc, nên quay lại tìm.” Lý Mộng Tuyết nói.
“Hả? Vậy tôi tìm giúp cô.” Vương Linh Linh kéo tay cô nói.
Lý Mộng Tuyết đang muốn nói tình hình mới nhất với cô ấy, nên thuận thế đồng ý, hai người chào hỏi với Lư Tiên Tiến xong thì chạy tới ngoài ruộng.]