Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài (Dịch Full)

Chương 349 - Chương 349: Tinh Thần Khác Thường

Unknown Chương 349: Tinh thần khác thường

“Gõ đi, cô gõ sưng tay tôi cũng không mở cửa!” Lý Mộng Tuyết rống lên.

Diệc Thanh Thanh xới cơm xong bưng lên: “Các cô có cảm thấy tinh thần của Trần Như Như này có chút không thích hợp hay không?”

“Cô vừa nói như vậy tôi cũng cảm thấy có chút, giọng điệu thì kỳ lạ.” Tiền Lai Lai chà xát cánh tay: “Mộng Tuyết, cô vẫn nên cẩn thận một chút.”

“…”

Lý Mộng Tuyết bị lời nói của hai bọn họ làm cho run rẩy: “Không phải chứ, vì người đàn ông, cần làm đến mức ấy sao?”

Giọng điệu có chút chần chừ nhìn bên ngoài cửa.

“Ăn cơm ăn cơm, mặc kệ bọn họ đi!”

Lý Mộng Tuyết mặc kệ tất cả.

“Em biết vì sao anh không thích em không? Chính vì em vĩnh viễn không nghe lọt lời những người khác nói, chưa bao giờ suy xét đến cảm thụ của người khác, dáng vẻ bất luận thế nào cũng phải đạt thành mục đích quá khiến người ta khó tiếp nhận!” Trịnh Hiểu Long thực sự muốn khóc ra, vừa rồi Lý Mộng Tuyết không nhìn anh ta một cái.

“Em không như vậy, anh sẽ thích em sao?” Trần Như Như nói.

Trịnh Hiểu Long: “…”

Anh ta không nói nên lời.

“Xem đi, nếu làm thế nào cũng không chiếm được yêu thích của anh, vậy thì vẫn ở bên cạnh tương đối tốt hơn.”

Trần Như Như vẫn cố chấp gõ cửa, tay bị gõ đỏ cũng không thèm quan tâm.

Tuy đám Lý Mộng Tuyết đang ăn cơm, cơm chiên thịt khô trứng gà thực sự không tệ, thịt kho tàu Vân Cô Viễn nấu cũng ngon, nhưng lúc này đồ ăn ngon tới mấy cũng không che được cuộc đối thoại giữa Trần Như Như và Trịnh Hiểu Long ở ngoài phòng.

Diệc Thanh Thanh càng nghe càng cảm thấy có khả năng tinh thần của cô gái Trần Như Như này có chút không bình thường, trong nguyên thư không nhắc tới chuyện này.

Miêu tả đối với Trần Như Như càng như là cô gái nhỏ cố chấp yêu đến mù quáng, bởi vì cùng là lời nói, chỉ nhìn chữ thì không nghe hiểu giọng điệu.

Hiện giờ Lý Mộng Tuyết cũng cảm thấy không quá thoải mái, khi Diệc Thanh Thanh chưa nói tinh thần có vấn đề cô ấy còn cảm thấy tức giận vì bị não tàn theo dõi, nhưng hiện giờ lại có loại cảm giác bị biến thái theo dõi, có chút khiếp sợ.

So với tình cảm tương lai của mình và Trịnh Hiểu Long, hiện giờ Lý Mộng Tuyết càng có nhiều lo lắng cho an toàn của Trịnh Hiểu Long, còn có chút lo lắng trạng thái tâm lý của Trần Như Như.

Ở niên đại hiện giờ, không biết có bác sĩ tâm lý hay không!

“Hiểu Long đã nói với cô ta những lời tàn nhẫn như vậy, sao cô ta còn có thể thờ ơ như thế? Thích một người không có tình cảm đối với mình, có thể hạnh phúc được sao? Loại người không cầu thích cũng muốn cột anh ta ở bên cạnh, có phải tâm lý có bệnh hay không!” Lý Mộng Tuyết cau mày nói.

“Đúng là có chút, đâu cần phải cố chấp thắt cổ chết trên một cành cây như vậy?” Vương Linh Linh cũng nói.

“Thực ra tôi cũng không hận Trần Như Như lắm, đứng ở góc độ cô ta, cô ta cũng không làm gì sai, tôi tức giận chỉ là tức Hiểu Long gạt tôi mình đã có vợ sắp cưới còn theo đuổi tôi…” Lý Mộng Tuyết có chút rối rắm, sao cô ấy còn đồng tình với tình địch?

“Không biết người trong nhà Trần Như Như có chú ý tới cô ta có vấn đề hay không.” Diệc Thanh Thanh cũng suy nghĩ chuyện này.

Cô gái còn trẻ tuổi như vậy đã có ý nghĩ cực đoan như thế, giống nwh căn bản không suy xét đến mình, chỉ để ý Trịnh Hiểu Long.

“Quá đáng thương.” Tiền Lai Lai tổng kết.

“Gõ cửa lâu như vậy còn dùng sức, cô ta không thấy tay đau sao?” Vương Linh Linh cũng nói.

Bốn đóa Kim Hoa cô nhìn tôi tôi nhìn cô, dường như đều nghĩ tới cùng một chuyện.

“Hay là tôi gọi cô ta và Hiểu Long vào tâm sự nhé?” Lý Mộng Tuyết do dự nói.

Sau khi nói xong thì hơi nhát gan, cô ấy mới là người bị hại, đâu cần suy nghĩ thay hai bọn họ?

Diệc Thanh Thanh ôm cô ấy vào lòng, vỗ lưng cô ấy an ủi:

“Mộng Tuyết của chúng ta đúng là cô gái tốt thiện lương, nói chuyện một lát cũng được, công bằng, chúng tôi đều ở đây, đều làm hậu thuẫn cho cô.”

“Đúng, chúng ta có nhiều người, đừng sợ!” Tiền Lai Lai cũng ôm lấy eo Lý Mộng Tuyết.

Vương Linh Linh nghĩ một lát, nhào vào trong lòng Lý Mộng Tuyết: “Đúng thế! Chúng tôi vĩnh viễn ủng hộ cô!”

Ngay cả Trần Chí Hòa và Vân Cô Viễn đều bày tỏ ủng hộ.

Lý Mộng Tuyết lập tức tràn ngập dũng khí.

Đúng thế!

Cô ấy sợ gì chứ?

Cô ấy còn có đám chị em mà!

Không tâm sự rõ ràng, cô ấy sợ mình ngủ cũng không an ổn.

Nhỡ đâu Trần Như Như biến thái vì có được Trịnh Hiểu Long mà làm ra hành động không lý trí, uy hiếp đến an toàn của anh ta thậm chí là bản thân cô ấy thì sao?

 


Bình Luận (0)
Comment