Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài (Dịch Full)

Chương 451 - Chương 451: Họ Vân Nào Đó Có Đối Tượng

Unknown Chương 451: Họ Vân nào đó có đối tượng

Nhưng không chịu nổi giới thiệu quá mức kinh hãi bùng nổ của Vân Cô Viễn.

Khiến mọi người muốn làm quen nhiều hơn với anh, càng mất đi không ít tâm tư muốn tiến thêm một bước, chuyển sang tò mò.

“Đúng vậy.” Diệc Thanh Thanh nói: “Cái gì mà đối tượng trong truyền thuyết? Truyền thuyết đâu ra?”

“Khụ khụ, đối tượng của cô thực sự không tệ, kiến nghị ngày mai cô hỏi xem hôm nay anh ta đã giới thiệu thế nào, sẽ có kinh ngạc vui mừng, thật đấy!”

Chu Tĩnh nói xong, lại vỗ tay Diệc Thanh Thanh.

Trong lòng cô ấy cân bằng hơn, lúc trước cô ấy cũng giống với những người khác, nghĩ rốt cuộc đối tượng trong truyền thuyết của bạn học Vân Cô Viễn đặc biệt chỗ nào.

Nếu là Diệc Thanh Thanh cùng thi được 393 điểm, còn vô cùng xinh đẹp, thoạt nhìn gia cảnh không tệ lắm mà nói, vậy thì mình đúng là kém hơn, quả nhiên người ưu tú sẽ hấp dẫn người ưu tú.

Nhưng mà cô ấy cũng không thể kém người khác, cô ấy sẽ càng nỗ lực hơn.

Vốn dĩ vì mình đứng thứ hai trong lớp, đứng đầu phòng ngủ mà hơi đắc ý, lúc này cũng trầm tĩnh lại, cô ấy phải đọc sách, học tập, nhân lúc người ta yêu đương mà vượt qua bọn họ!

Diệc Thanh Thanh: “…”

Nói một nửa như vậy, sao cô có thể an tâm đi tắm?

Cô kéo Chu Tĩnh muốn trèo lên giường đọc sách lại:

“Bạn học Chu Tĩnh, cô đúng là không nói võ đức mà! Không thể khiến người ta tò mò như vậy được, rốt cuộc là anh ấy đã nói gì?”

Tống Hòa Mỹ cũng liên tục gật đầu: “Đúng thế đúng thế, rốt cuộc là nói gì?”

Những người khác cũng vẻ mặt tò mò.

Gương mặt Chu Tĩnh đột nhiên đỏ lên, ho nhẹ một tiếng: “Chào mọi người, tôi là Vân Cô Viễn đã có đối tượng, mong mọi người quan tâm nhiều hơn.”

“A a a! Thật có khí thế!” Tống Hòa Mỹ bịt kín miệng: “Không nghĩ tới bạn học Vân thoạt nhìn có chú hướng nội, vậy mà còn có mặt như thế. Thanh Thanh, nhất định là anh ta rất thích cô! Hôm nay khi cô tự giới thiệu, cũng nên thêm một câu ‘chào mọi người, tôi là Diệc Thanh Thanh đã có đối tượng”, ha ha!

Diệc Thanh Thanh đỏ mặt nói:

“Nói linh tinh gì thế, không nói với các cô nữa, tôi phải đi tắm. Đôi mắt của mọi người thành thật chút, đừng nhìn vào trong góc đấy!”

Nói xong vội vàng đi lấy chậu.

“Ha ha ha! Cô ấy thẹn thùng!” Ngô Anh Hoa cười ha ha.

Trong tiếng cười của bạn cùng phòng, Diệc Thanh Thanh cầm ghế đi tới góc tường.

Đổ nước trong phích nước nóng vào nước sôi nóng hổi, khăn lông cho vào chậu tẩm ướt, ngón tay vắt khăn lông xong thì nhấc lên, đợi khi hơi nóng tản đi, trong đầu Diệc Thanh Thanh đều là câu nói “tôi là Vân Cô Viễn đã có đối tượng”.

Không biết là nước quá nóng hay mặt cô quá nóng, tóm lại là Diệc Thanh Thanh cảm thấy mình có chút không bình thường.

Lại cảm thán lần nữa, A Viễn quá giỏi ăn nói!

Tuy cô cũng nguyện ý nói cho người khác cô đã có đối tượng, nhưng cô không làm được đến mức nói trong lúc tự giới thiệu, quá thẹn thùng.

Tuy đều là độc thân từ bụng mẹ, nhưng vì sao anh ưu tú như thế?

Mình còn ký ức hai đời đấy!

Tuy đời trước chưa từng tự mình trải qua, nhưng mà cô nhìn nhiều!

Diệc Thanh Thanh cầm khăn lông đã không còn nóng như trước, độ ấm đã vừa vặn để sử dụng, nên cô đặt nó lên mặt.

Cảm thấy đời này mình sống uổng phí quá!

Diêm Quân đại nhân không nói dối cô, cô thực sự có một đoạn nhân duyên định mệnh, A Viễn chính là mệnh trung chú định đúng không!

Quá có cảm giác an toàn!

“Haizz, Thanh Thanh thật hạnh phúc, tôi muốn tìm đối tượng rồi!” Tống Hòa Mỹ ôm gối ngồi trên giường, chống cằm thở dài.

“Có người nào không phải như vậy chứ?” Trần Lệ Quân cũng ngồi giống như vậy thở dài.

“Khoa ngoại ngữ của các cô, còn có khoa lâm sàng còn bạn học nam trông đẹp trai, học tập lại giỏi không?” Tống Hòa Mỹ nói.

“Tôi cảm thấy bạn học Đường Hoa lớp trưởng lớp tiếng Nga của chúng tôi cũng không tệ lắm.” Triệu Phương Phương ngồi trước bàn học nói.

“Lớp tiếng Anh chúng tôi cũng có mấy bạn học khá được, nhưng mà thành tích học tập thế nào thì không biết.” Ngô Anh Hoa nói.

“Không phải cô nói lớp điều chế thuốc của các cô đều là nam sinh sao? Không có một người nào ổn à?” Chu Tĩnh không nhịn được hỏi.

“Haizz! Đừng nói nữa, có người trông cũng tạm được, nhưng mà tìm hiểu sâu hơn chút, thì không còn chút ảo tưởng nào.” Tống Hòa Mỹ một lời khó nói hết nói.

Chu Hồng lắc đầu: “Nên quý trọng cơ hội học tập đi, tốt nghiệp có công việc tốt, có đối tượng tốt gì không tìm được?”

“Chu Hồng nói có lý, chúng ta vẫn nên nắm chắc thời gian chuẩn bị trước bài học đi!” Hạ Lan nói.

 


Bình Luận (0)
Comment