Không nghĩ tới Diệc Thanh Thanh cũng muốn nhanh chóng thi xong, khiến lớp trưởng Trần quản hơn rộng này câm miệng.
Lúc mới đầu Diệc Thanh Thanh còn cảm thấy người này ngoại trừ quản hơi rộng, lắm mồm một chút ra, vẫn là có ý tốt muốn đốc xúc người ta học tập, không tính là quá phận, nên không để ý lắm.
Nhưng cho dù là người nào bị nhìn chằm chằm cả học kỳ, đều sẽ trở nên cáu kỉnh.
Bắt đầu chính thức thi, sau khi phát bài thi xong Trần Chân nhìn bài thi một lát, trong lòng vui vẻ.
Rất tốt, đều là những kiến thức anh ta ôn tập!
Anh ta nghiêng đầu nhìn thoáng qua Diệc Thanh Thanh, vậy mà cô đã bắt đầu viết, bài thi lấy tới tay cũng không nhìn, lập tức sốt ruột hoảng hốt viết đáp án, chậc chậc!
Đương nhiên là Diệc Thanh Thanh không viết linh tinh, học kỳ đầu tiên các bài chuyên ngành của cô phần lớn đều là tiết lý luận, trên cơ bản đều là tri thức cần ghi nhớ.
Đây là hạng mục mạnh của cô, cô không chỉ học hết tài liệu trong sách, ngay cả sách báo giáo viên đề cử cô đều đọc hết, còn đọc sách đề cử bên ngoài, càng cao thâm hơn.
Tri thức trong đầu đã vượt qua chương trình học bản thân cần, bài thi này không có chút khó khăn nào đối với cô.
Cẩn thận đọc đề, một đám tri thức trong đầu tự động xuất hiện, điền đáp án vào là được.
Đọc cả bài thi, chỉ lo lắng có đề bài không làm được không khống chế tốt thời gian làm bài.
Từ đầu tới cuối Diệc Thanh Thanh không có chút lo lắng này, vô cùng nhẹ nhàng viết đáp án vào, chữ viết còn rất tinh tế.
Có thể là quen viết bút cứng thể chữ Khải tham gia thi đấu thư pháp, chữ viết của cô còn đẹp hơn chữ in trong bài thi.
Làm xong lại kiểm tra cả bài thi một lần, xác nhận mình viết đầy đủ thông tin xong, cách thời gian kết thúc làm bài còn nửa tiếng.
Lúc này không giống với lúc thi đại học, nội dung đơn thuần là có đáp án tiêu chuẩn, lặp đi lặp lại kiểm tra đáp án cơ bản không có ý nghĩ, chỉ lãng phí thời gian.
Cho nên Diệc Thanh Thanh im lặng thu dọn đồ của mình, sau đó giơ tay lên.
Giám thị là Lý Mai cố vấn học tập của bọn họ, cô ấy đi tới: “Làm sao vậy?”
“Em làm xong rồi ạ, cũng đã kiểm tra xong, có thể nộp bài không ạ?” Diệc Thanh Thanh hỏi.
Lý Mai nghe thấy thế thì kinh ngạc nhìn cô, sau đó nhìn bài thi của cô.
Vừa nhìn chữ viết thì biết không phải viết linh tinh, còn thực sự viết xong.
Cô ấy liếc mắt nhìn thoáng qua, còn viết đúng: “Nộp bài thi thì không được đổi ý!”
“Vâng ạ!” Diệc Thanh Thanh gật đầu.
“Được rồi, em đi ra ngoài đi! Chuẩn bị thật tốt môn tiếp theo!” Lý Mai đáp, đưa bài thi của cô lên bục giảng.
Diệc Thanh Thanh cầm đồ đi ra khỏi phòng học.
Lớp điều chế thuốc đều ở cùng phòng thi, môn thi này thi giống nhau.
Có bạn làm chậm lúc này còn chưa làm được nửa bài thi, dù sao lượng đề rất lớn!
Thấy Diệc Thanh Thanh nộp bài đi ra ngoài, trong phòng học đều ồ lên, áp lực tâm lý lớn hơn nữa.
Lý Mai vỗ bàn: “Im lặng, làm bài của mình đi, còn 30 phút nữa mới kết thúc.”
Trần Chân còn có ba đề chưa làm, thấy Diệc Thanh Thanh làm nhanh hơn anh ta thì hoảng loạn.
Sao cô có thể làm nhanh hơn mình?
Mình chăm chỉ hơn cô trăm ngàn lần, không có khả năng kém hơn cô!
Nhất định là cô bỏ trống nhiều không làm?
Bài thi này càng về sau càng khó, còn có mấy đề dùng tri thức ngoài sách giáo khoa, anh ta phải cẩn thận suy nghĩ lại mới điền được mấy chỗ, có câu anh ta còn chưa kịp đọc.
Đúng vậy, nhất định là như vậy!
Thời gian thi còn chưa kết thúc, hành lang ngoài phòng học kim rơi còn có thể nghe thấy, trong nhà vệ sinh cũng không chen chúc như thường ngày.
Đây là lần đầu tiên Diệc Thanh Thanh hưởng thụ vui sướng nộp bài trước tiên, trong lòng không còn bình tĩnh như khi cô mới bước ra, đã sớm phiêu phiêu.
Hi vọng đồng chí Trần Chân đối thủ của cô có thể duy trì tâm lý bình thường, đừng bị cô ảnh hưởng tới tâm trạng thi.
Dù sao cô có hack học tập, trình độ học tập vững chắc vượt qua tưởng tượng của anh ta!
Buổi sáng chỉ thi môn này, Diệc Thanh Thanh đi vệ sinh xong ra ngoài, thì đi tới bên khu khác, tính toán đến dưới lầu đợi Vân Cô Viễn, sau đó cùng đến thư viện một lát.
Khi qua phòng học lớp lâm sàng, cô nhìn thoáng qua bên trong, vừa vặn nhìn thẳng vào đôi mắt của Vân Cô Viễn cũng đang nhìn bên ngoài.
Vân Cô Viễn đứng bật dậy, giống như là đợi cô đã lâu, cũng nộp bài thi đi ra.
Mọi người trong lớp lâm sàng vò đầu bứt tai: “…”