Các thầy cô nghe được thì tràn ngập hứng thú, hỏi mấy nội dung vượt mức quy định, vậy mà Diệc Thanh Thanh đều có thể trả lời được hết.
Trình độ nội dung cô tự học đều rất cao, chuyện này nói lên cái gì, nói lên năng lực của cô thực sự rất mạnh, hiệu quả tự học rất tốt, hoàn toàn có năng lực cùng học hai chuyên ngành, thậm chí còn thừa lực.
Chuyện này không có người nghi ngờ.
“Sau này có gì không hiểu, thì tới văn phòng tìm bọn cô, thường ngày khi đi học bọn cô đều ở văn phòng. Nếu không có ở văn phòng mà nói, có khả năng ở khu chung cư giáo viên Yến Nam Viên, bọn cô cho em địa chỉ, hoan nghênh em tới cửa bất cứ lúc nào!”
Diệc Thanh Thanh cảm ơn các thầy cô, sau đó chuẩn bị trở về.
Xoay người thì thấy ở cửa văn phòng, Trần Chân đang đứng ở đó, tay đặt trên cửa nhưng không gõ cửa.
Khi nhìn thấy cô nhìn qua, mới gõ cửa nói tới báo cáo, đi về phía cố vấn học tập.
Diệc Thanh Thanh gật đầu với anh ta, sau đó ra khỏi văn phòng.
Lần này qua đi, có lẽ Trần Chân sẽ không cảm thấy cô không có học vấn không nghề nghiệp đúng không!
Sau này có thể thanh tĩnh hơn nhiều.
Nhưng mà chuyện này không quan trọng, đừng để A Viễn đợi lâu mới đúng.
“Trần Chân? Sao em lại tới đây? Có chuyện gì sao?” Lý Mai hỏi Trần Chân.
“Em tới nói với chị một tiếng, bài thi đều đã phát tới tay các bạn học rồi ạ.” Trần Chân thất thần nói xong, khom lưng với giáo viên sau đó xoay người rời đi.
Lý Mai nhìn anh ta biến mất ở ngoài cửa, không hiểu gì nói thầm: “Bài thi cần phát đến bây giờ mới xong ư?”
Trần Chân vẫn luôn suy nghĩ dáng vẻ của Diệc Thanh Thanh vừa rồi.
Thực ra bài thi đã sớm phát xong, anh ta không rời khỏi trường chính là muốn đến xem kết quả thi công nghệ điều chế thuốc của cô, do dự rất lâu, lề mề đến bây giờ mới dùng lý do phát bài thi xong, tới văn phòng.
Khi nghe được các giáo viên nói cô lại thi đạt điểm tuyệt đối, thậm chí vì tiện cho cô học hai chuyên ngành mà chuẩn bị điều chỉnh chương trình học trong học kỳ tới, tình cảm yêu thích đối với cô của các giáo viên đều thể hiện rõ ra ngoài.
Cho dù anh ta nhìn thấy cô đi học không viết bài, tan học còn phân tâm yêu đương thì thế nào?
Hai chuyên ngành đều đạt điểm tuyệt đối, nhiều thầy cô ở đây như vậy, thành tích không thể làm giả.
Thành tích nói lên tất cả, thành tích như vậy cho dù cô thông minh tuyệt đỉnh, cũng không có khả năng không bỏ công sức học tập.
Trần Chân nhớ lại lần đầu tiên mình nói cô đi học không viết bài, cô bày tỏ mình có thói quen học tập riêng, khi đó anh ta cảm thấy cô là kiêu ngạo mạnh miệng, thái độ học tập không tốt, không nghĩ tới chuyện này là thật.
Còn có sau đó, mỗi lần đều nhìn thấy cô đi cùng đối tượng, còn có mấy người bạn chuyên ngành khác tụ tập đến thư viện, anh ta chỉ cảm thấy cô học tập không nghiêm túc, chưa từng nghĩ tới cô là thực sự ở đó nghiêm túc học tập.
Rõ ràng lúc trước mình đổ oan và trào phúng cô nhiều lần như vậy, lần này cô thi tốt như thế, dùng thành tích và thực lực tát mạnh anh ta một cái.
Nhưng vừa rồi nhìn thấy anh ta, trên mặt cô không có chút đắc ý nào, giống như cô thi đạt điểm tuyệt đối hai chuyên ngành, còn chuẩn bị bài nhiều nội dung trước tiên như vậy, không đáng kiêu ngạo chút nào.
“Hóa ra kiêu ngạo không phải là cô, là mình mới đúng!”
Trần Chân tỉnh ngộ.
Khi đi tới cầu thang, nghe thấy phía dưới truyền tới tiếng nói chuyện, chỉ nghe giọng thôi cũng biết người nói chuyện vui sướng cỡ nào.
“A Viễn, em thi hai chuyên ngành đều đạt điểm tuyệt đối, ha ha, có phải rất lợi hại hay không?”
“Thanh Thanh của chúng ta quá lợi hại! Giỏi quá!”
“Vậy có khen thưởng hay không?”
“Em muốn khen thưởng gì?”
“Ừm… Muốn ăn vịt quay!”
“Vẫn còn sớm, chúng ta tiện đường đi mua trở về ăn đi, lại làm thêm ít đồ ăn ngon bồi bổ cho em!”
“Được ạ!”
“Thực ra A Viễn thông minh hơn em, nếu anh học hai chuyên ngành chắc chắn sẽ học tốt hơn em!”
“Anh không nỗ lực giống như em, như bây giờ là đủ rồi.”
…
Trần Chân nắm chặt tay, bước nhanh đuổi theo: “Bạn học Diệc Thanh Thanh!”
Diệc Thanh Thanh đang nói chuyện vui vẻ với A Viễn, bỗng nhiên nghe thấy có người gọi cô, khi quay đầu lại thì tươi cười không giữ được nữa.
Không phải chứ, cô còn chưa nhân cơ hội chế nhạo anh ta, anh ta còn muốn vội vàng tới bị vả mặt ư?