Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài (Dịch Full)

Chương 539 - Chương 539: Nấu Gì Không Nấu, Vì Sao Lại Nấu Canh Gà Chứ?

Unknown Chương 539: Nấu gì không nấu, vì sao lại nấu canh gà chứ?

“A Viễn, không cần mượn, lát nữa anh muốn đọc cuốn nào, trực tiếp chỉ cho em xem là được.” Diệc Thanh Thanh nhìn xung quanh, nhỏ giọng nói: “Em có biện pháp trực tiếp phục chế, anh xem anh muốn đọc sách gì, em có thể sao chép ra một quyển. Đến lúc đó đặt trong phòng sách, cũng không cần sốt ruột trả, có thể chậm rãi đọc!”

Bùa phục chế của cô còn có rất nhiều lần sử dụng nữa!

Vân Cô Viễn cảm thấy mình lại được thơm lây, nhưng càng vui sướng cô chuyện gì cũng nghĩ tới mình:

“Được, anh mượn mấy quyển là được, phòng sách của em lần trước anh đã nhìn lướt qua, có rất nhiều quyển sách anh cảm thấy có hứng thú.”

“Ừm ừm!” Lúc trước Diệc Thanh Thanh vốn phục chế phần lớn sách y, không chỉ điều chế thuốc, mấy ngành khác cũng có.

Hai người lại đến thư viện chọn sách, Diệc Thanh Thanh cầm bùa, sờ sách là phục chế xong.

Vân Cô Viễn hoàn toàn không hiểu được rốt cuộc là có chuyện gì, nhưng mà lòng tò mò của anh cũng không mãnh liệt, chỉ cần tin tưởng cô là được.

Đi dạo ở thư viện non nửa tiếng, bọn họ lập tức rời đi, trên đường trở về còn mua vịt quay.

Vân Cô Viễn xách theo vịt quay mới ra lò, Diệc Thanh Thanh kéo anh rẽ đông rẽ tay, khi tới một góc không có ai, thì kiễng chân nói thầm với anh:

“A Viễn, em che cho anh, anh cho vịt quay vào âm thổ quỷ quan của anh đi, đừng để đến lúc đó hơi mềm, vị không còn ngon nữa!”

Vân Cô Viễn: “…”

Diệc Thanh Thanh thấy anh cứng đờ không nhúc nhích: “Làm sao vậy?”

“Chuyện đó, nhiệt độ trong âm thổ quỷ quan của anh tương đối thấp, có thể phòng đồ ăn thối rữa, nhưng không thể đảm bảo ăn đồ ăn chín.” Vân Cô Viễn gian nan nói.

Diệc Thanh Thanh nháy mắt: “Cho nên canh gà anh nấu sáng hôm qua là sáng sớm nấu ư?”

Vân Cô Viễn gật đầu, giống y như đứa bé làm sai chuyện, ước gì có thể đánh chết mình sáng hôm qua.

Nấu gì không nấu, vì sao lại nấu canh gà chứ?

Còn ngượng ngùng không nói mình tối hôm qua không ngủ được, dậy nấu canh gà, lừa cô nói là lấy trong âm thổ quỷ quan ra, không phải lúc này lòi ra à?

“Hương vị đó, anh nấu hơn tiếng đồng hồ đúng không!”

Buổi tối hôm trước khi bọn họ ngủ đã là rạng sáng, buổi tối cô cũng chỉ ngủ hơn 4 tiếng, như vậy tính ra hình như A Viễn trên cơ bản không ngủ!

Diệc Thanh Thanh giống như hiểu rõ vì sao anh lừa mình, e rằng là không muốn để cô biết anh dậy sớm như vậy nấu canh gà cho cô!

Cô chỉ cảm thấy ấm áp, không có chút tức giận nào, còn có chút lo lắng.

“Là do ở phòng mới nên ngủ không quen ư? Hôm nay em trở về sửa lại cho anh?”

“Không có không có.” Vân Cô Viễn liên tục phủ nhận, sợ cô hiểu lầm: “Phòng rất tốt! Anh đặc biệt thích, anh… Chẳng qua là ngày đó anh vui quá, có chút không ngủ được, nên dứt khoát dậy hầm canh gà.”

Vừa nói tới chuyện này, anh lại nghĩ tới hình ảnh và âm thanh ngày đó.

Diệc Thanh Thanh mắt sắc nhìn thấy tai anh đỏ bừng, mỗi lần anh thẹn thùng tai sẽ đỏ, lập tức muốn trêu bạn trai dễ thẹn thùng của cô:

“Là vì ở cùng một chỗ với em rất vui vẻ sao?”

“Ừm! Đặc biệt vui vẻ!” Vân Cô Viễn gật đầu.

“Vui vẻ cũng không thể không ngủ được, còn tiếp tục như thế thì không được, thời gian sau này còn dài mà, mỗi ngày không ngủ được thì làm sao bây giờ? Nếu còn tiếp tục như thế, vậy chỉ có thể tách ra ở hai nhà riêng!” Diệc Thanh Thanh làm bộ hùng hổ nói.

“Hôm nay anh chắc chắn có thể ngủ!” Vân Cô Viễn vội vàng đảm bảo.

Nguyên nhân chủ yếu ngày đó là anh tiến vào rửa mặt không đúng thời điểm, nghe thấy được âm thanh không nên nghe, sau này đảm bảo sẽ không!

“Đã nói rồi nhé, đừng lại nửa đêm dậy hầm canh gà nữa, thứ này đặt ở chỗ em đi!” Diệc Thanh Thanh lấy vịt quay trong tay anh, cho vào trong không gian của mình.

“Ừm, sau này anh đều nấu sẵn vào ban ngày, đặt ở quầy để đồ ăn chín trong phòng bếp của em, sau này muốn ăn có thể trực tiếp ăn.” Vân Cô Viễn đã nghĩ kỹ rồi.

“Được, trở về đi!” Diệc Thanh Thanh nghiêm túc nói.

Chẳng qua khi hai người song song rời đi, cô vẫn luôn không nhịn được cúi đầu kìm nén khóe miệng hơi nhếch lên, che giấu tám cái răng lộ ra.

A Viễn nhà cô đúng là ngây thơ!

Ở cùng một nhà còn kích động đến mức không ngủ được!

 


Bình Luận (0)
Comment