Dù sao sau khi uống kiện não hoàn xong, cô nghiêm túc đọc qua một lần, thì có thể nhớ kỹ tất cả nội dung, học tập vô cùng dễ dàng.
Khoảng thời gian trước cô vừa ôn tập, vừa sắp xếp lại ghi chép, cho nên giải đáp vấn đề của Tống Hòa Mỹ không có chút khó khăn nào.
Bọn họ một hỏi một đáp, trong vô hình lấy lại thanh danh cho Diệc Thanh Thanh, lúc này không còn ai cảm thấy cô kiêu ngạo nữa, dù sao người ta không đi học còn học tốt hơn mấy bọn họ đi học.
Người lợi hại như vậy, không phải tương đương với một giáo viên nhỏ có thể giúp mọi người giải đáp nghi vấn ư?
Giáo viên tan học xong thì rời đi, luôn là một đám người tóm lấy giáo viên hỏi cũng không tốt, nhưng có thể hỏi bạn học Diệc Thanh Thanh mà!
Tống Hòa Mỹ mới hỏi xong, lập tức bị bạn học khác lanh tay lẹ mắt thế chỗ, sau đó chỗ của cô xếp một hàng dài.
Diệc Thanh Thanh ai đến cũng không từ chối, cô luôn cảm thấy khi giải đáp vấn đề giúp người khác, cô có thể thu hoạch được càng nhiều hơn.
Có người cầm ghi chép tới hỏi cô, cô còn có thể phát hiện trong ghi chép có chỗ nhớ nhầm, người ta tìm một bạn học khác hỏi, quả nhiên là như vậy, mức độ nắm vững tri thức không giống bình thường.
Chẳng qua người khác tới hỏi thì thôi, sao Trần Chân cũng tới?
Anh ta hoàn toàn buông bỏ ân oán lúc trước rồi ư?
Không chỉ Diệc Thanh Thanh kinh ngạc, Tống Hòa Mỹ càng kinh ngạc: “Lớp trưởng Trần cũng có vấn đề không hiểu muốn hỏi Thanh Thanh ư?”
“Ừm.” Tuy Trần Chân cảm thấy hơi mất mặt, nhưng đều là vì học được càng nhiều tri thức hơn, làm chuyện gì cũng không khó coi.
Muốn vượt qua cô, thì phải lợi dụng tất cả tài nguyên có lợi, bao gồm cô.
Nhưng mà anh ta vẫn hơi thấp thỏm, sợ Diệc Thanh Thanh từ chối:
“Bạn học Diệc Thanh Thanh, tôi cũng xin học cùng hai chuyên ngành, có vấn đề không hiểu có thể tìm cô thảo luận không?”
“Có thể.” Diệc Thanh Thanh sảng khoái đồng ý, chỉ cần anh ta đừng luôn âm dương quái khí, học tập và thảo luận với nhau như bình thường thì cô rất hoan nghênh.
Cô càng rộng lượng, Trần Chân lại càng cảm thấy biểu hiện của mình trong học kỳ 1 quá không phong độ, càng thêm khiêm tốn:
“Đây là một số vấn đề tôi gặp phải gần đây, đầu tiên là chỗ này…”
Diệc Thanh Thanh nhìn ghi chép anh ta mở ra, phía trên đều là ghi chép anh ta viết, còn có bút đỏ làm đánh dấu, gặp vấn đề khó gì thì viết sang bên cạnh.
Chỉ nhìn ghi chép, cũng biết anh ta nỗ lực tới mức nào.
Diệc Thanh Thanh không có ý giấu giếm, nghiêm túc giải đáp vấn đề của anh ta.
Có rất nhiều vấn đề nằm trong nội dung học kỳ 1 của hai chuyên ngành, có rất nhiều vấn đề gặp phải khi anh ta tự học chương trình tính tri thức, còn có rất nhiều vấn đề khi học tiết mới.
Năng lực của anh ta vốn tương đối mạnh, những chỗ anh ta không hiểu phần lớn các bạn học khác cũng không hiểu, mọi người đều nghe vô cùng nghiêm túc.
Thời gian nghỉ ngơi giữa hai tiết lớn thành thời gian Diệc Thanh Thanh giải đáp câu hỏi cho mọi người.
Khi thầy Hàn giáo viên của tiết thí nghiệm đi vào phòng học, phát hiện mọi người đều vây quanh một chỗ, chen chúc chật như nêm cối, ông ấy chắp tay sau lưng đi tới gần đám người, dựng lỗ tai nghe ngóng.
Vừa rồi ông ấy còn nghe lão Ngô nói Diệc Thanh Thanh không đi học, lo lắng cho tình hình tự học của cô.
Lúc này nghe thì biết ông ấy nên yên tâm, người ta không chỉ học tốt, còn nói cũng rất tốt!
Mãi đến khi tiếng chuông đi học vang lên, các bạn học mới chuẩn bị trở về chỗ ngồi, kết quả các bạn học vừa mới quay đầu lại thì thấy một ông già chắp tay sau lưng.
“!!!”
Ông cụ lúc này xuất hiện ở phòng học còn có thể là ai?
Chỉ có thể là giáo viên thí nghiệm bọn họ chưa từng gặp mặt, ông ấy đến đây từ lúc nào?
Sao không có một chút âm thanh nào?
“Chúng em chào thầy ạ!” Kinh hồn táng đảm gật đầu chào hỏi xong, bọn họ nhanh chóng về chỗ ngồi, ngồi thẳng tắp.
“Khụ khụ! Đừng sợ, nhìn thấy mọi người tan học xong còn tích cực học tập như thế, thầy vô cùng vui vẻ, mọi người cần tiếp tục duy trì, mọi người giúp đỡ lẫn nhau mới có thể cùng nhau đi xa hơn. Trong tiết thí nghiệm cũng như vậy, thiết bị của chúng ta có hạn, không có biện pháp để mỗi người tự mình thử, chỉ có thể phân tổ hợp tác, hi vọng sau này các em cũng cùng nhau học tập, cùng nhau tiến bộ trong tiết thí nghiệm của tôi!”