Vì Tiểu Tuấn, bà ta nói gì cũng phải lấy được số tiền này tới tay!
“Còn không biết xấu hổ nói con gái gả chồng như nước đổ đi cơ! Các người có thể đảm bảo tôi gả đi rời khỏi nơi này xong, thì không còn tới cửa tống tiền nữa không?” Lý Mộng Tuyết trợn mắt, vẻ mặt không tin.
Chu Thục Trinh bị cô ấy kích như vậy, lập tức nói:
“Sau khi kết hôn không trợ cấp trong nhà mà nói, 400 tệ không thể thiếu 1 xu, dù sao cũng là con gái nuôi mười mấy năm, nuôi lớn tốn không biết bao nhiêu lương thực!”
“Nhà bà mất tiền đều có thể đổ oan cho tôi, bà mở miệng chính là chuyện gì có lợi thì bà nói chuyện đó, ai dám tin lời bà nói. Nhỡ đâu bà lấy được 400 tệ này tới tay, sau đó lại tới quấy rầy cuộc sống của tôi thì làm sao bây giờ?” Lý Mộng Tuyết trào phúng nói.
Diệc Thanh Thanh ăn dưa say mê, sức chiến đấu của đồng chí Đại Kim Hoa đúng là không phải khoác lác, đây là muốn nhân cơ hội này hoàn toàn thoát khỏi gia đình của nguyên chủ, đoạn tuyệt khả năng sau này bọn họ dán vào!
Cô nhớ rõ trong nguyên thư, Lý Mộng Tuyết từ nông thôn trở về xong, phải 10 năm không về Hải Thị, hoàn toàn chặt đứt liên lạc với trong nhà.
Sau này vẫn là có người khác biết cô ấy ở Đế Đô phát đạt, trở về nói cho cha mẹ cô ấy nghe, bọn họ mới vì tiền tìm tới Đế Đô.
Lý Mộng Tuyết vốn là xuyên qua tới, còn rất đồng tình với cảnh ngộ của nguyên chủ, không muốn có chút quan hệ nào với đám người này.
Cuối cùng cũng là cầm chút tiền cho bọn họ xem như báo đáp ân sinh dưỡng lúc trước, xong xuôi mọi chuyện thì đoạn tuyệt quan hệ.
Hiện giờ vì tiệc đính hôn của Vương Linh Linh, chuyện này đẩy lên trước không ít, thực ra cũng là chuyện tốt.
Lúc này Lý Mộng Tuyết không có thủ đoạn kiếm tiền giỏi gì, không có tin tức này, có thể tiêu càng ít tiền hơn chuyện này.
Quả nhiên ngay sau đó chỉ nghe Lý Mộng Tuyết nói:
“Trừ phi bà viết chứng từ cho tôi, nói rõ lấy được tiền xong, ân sinh dưỡng này báo đáp xong, trực tiếp đoạn tuyệt quan hệ, tôi cũng không hiếm lạ có cha mẹ dùng tôi đổi lấy tiền như vậy.”
“Con nhóc chết tiệt kia, cánh cứng đúng không?” Chu Thục Trinh vừa nghe thấy thế, lập tức muốn vươn tay véo cô ấy hai cái theo thói quen.
Lý Mộng Tuyết vội vàng trốn phía sau Cao Ứng Hòa:
“Tôi không còn là cô gái nhỏ không biết phản kháng như trước đây nữa, bà lại ra tay, chúng ta đến cục công an nói chuyện đi, bà như vậy là ngược đãi!”
Chu Thục Trinh tức tới mức thở dốc liên tục, tiền này thực sự rất cần, nuôi món hàng phải bù lỗ này không kiếm một khoản, không phải thiệt sao?
Vừa định chuẩn bị đồng ý, lại liếc thấy áo khoác trên người cô ấy khá đắt tiền, còn rất mới, vừa nhìn gương mặt cô ấy thì biết thường ngày cô ấy ăn không tệ, vì thế lời nói đến bên miệng lại thay đổi.
“Được thôi được thôi, chứng từ ấy à, viết cho mày, viết thêm chứng từ thêm 100 tệ!”
Trong lòng Lý Mộng Tuyết vui vẻ, chỉ có 500 tệ, cô ấy căn bản không để vào mắt.
Nếu có thể dùng chút tiền này đuổi cả nhà này đi, khiến bọn họ không còn lý do dán vào, cũng vẫn có lời.
Hơn nữa 500 tệ này cho dù cho trong nhà, với hiểu biết của cô ấy về nhà này, số tiền này chỉ khiến bọn họ khoan khoái nhất thời, không phát tài được.
Đến lúc đó cuộc sống của mình tốt hơn, về Hải Thị nhiều lần, khiến bọn họ nhìn thấy nhưng không thể chiếm được tiện nghi gì, đây mới là trả thù lớn nhất đối với bọn họ.
Cô ấy vừa định mở miệng nói đồng ý, nhưng nghĩ một lát, nếu cô ấy đồng ý quá sảng khoái, Chu Thục Trinh lại muốn tăng giá thì sao, cô ấy không thể chiều bà ta.
Tuy cô ấy có tiền, nhưng tiền không phải gió to thổi tới, đều là cô ấy kinh hồn táng đảm buôn bán ở chợ đen.
Nếu không phải sợ sau này còn có phiền phức vô cùng vô tận, cô ấy còn lâu mới đồng ý cho mấy trăm tệ này.
Cô ấy nhớ kỹ xảo trả giá trước đây, lập tức xua tay xoay người làm bộ muốn đi:
“Bà đúng là giỏi, mở miệng là đòi thêm 100 tệ, còn không biết đủ sao? Cùng lắm thì tôi chạy đi thật xa, không bao giờ về Hải Thị nữa, chân lớn lên trên người tôi, các người còn có thể làm gì tôi? Hơn nữa hiện giờ tôi cũng không phải là không nơi nương tựa, đối tượng của tôi là công an đấy! Bà đừng mơ bắt nạt được tôi!”
Chu Thục Trinh nhìn thoáng qua người đàn ông gương mặt âm trầm đứng bên cạnh, giống như bà ta dám có hành động khác thường sẽ đưa bà ta tới cục công an, bà ta thực sự không có biện pháp ép cô ấy gả chồng.