“Mẹ, mẹ nhìn nhà chúng ta xem, có phải hơi nhỏ không? Lần này con dẫn theo A Viễn trở về, còn cần mẹ và cha chia phòng ngủ, chúng ta mới có thể chen chúc ở được, sau này Tiểu Tuệ và Tư Tư trưởng thành càng không ở được.”
“Chuyện này thì con không cần lo lắng, anh trai và chị dâu con đều làm việc chính thức trong xưởng, lại hợp thành gia đình nhỏ, đã xin nhà ở với đơn vị. Nếu chia nhà ở nhỏ, đến lúc đó sẽ để bọn họ dọn ra ở, phân phòng to mà nói, chúng ta có thể ở cùng nhau.”
“Trong đại viện chúng ta hẳn là không có phòng trống đúng không? Nhà máy còn có phòng ở để phân à?”
“Đại viện không có phòng trống, nhưng mẹ nghe cha con nói trong xưởng cũng đang xin phía trên, tính toán sau này lại xây thêm.”
Diệc Thanh Thanh cảm thấy lại thành công thêm một căn e rằng không cao, lại qua một thời gian hộ cá thể hợp pháp hóa, loại nhà xưởng quốc doanh hiệu quả và ích lợi phần lớn sẽ năm sau kém hơn năm trước, đến cuối cùng thậm chí phá sản giải tán lượng lớn.
Hiện giờ là bát sắt, sau này sẽ không còn.
Nhưng mà đương nhiên là cô không nói ra.
“Mẹ, chuyện xây thêm nhà này chắc chắn không phải trong chốc lát sẽ thành, mẹ có cảm thấy nhà máy phân phòng càng ngày càng khó không? Không chỉ là xưởng máy móc, có phải những xưởng khác cũng thế hay không?”
“Đúng vậy, xưởng dệt của bọn mẹ rất nhiều nữ công nhân trẻ tuổi đã kết hôn hơn 1 năm, thường ngày đều chen chúc ở bên ký túc xá đơn!”
“Mẹ, tuy huyện Nam Bình chúng ta là huyện tương đối giàu có, nhưng vẫn kém xa Đế Đô đúng không? Ngay cả huyện Nam Bình chúng ta đều như vậy, người Đế Đô sẽ thế nào?
Mẹ nói xem nếu nhà ở trong xưởng một năm hai năm ba năm đều không có, trong tay nhà chúng ta còn có ít tiền tiết kiệm, mẹ nguyện ý bỏ tiền đến cục quản lý nhà ở mua nhà to cho cả nhà chúng ta ở hay không?”
“Đương nhiên nguyện ý.” Dường như Triệu Hương Lan đã hiểu ý của con gái: “Con muốn nói, sau này nhà sẽ tương đối khó khăn, mọi người không đủ nhà ở, có tiền mà nói sẽ đi mua nhà ư?”
“Vâng, chính là ý này.” Diệc Thanh Thanh gật đầu: “Vì sao bây giờ lại cho phép mua bán nhà ạ? Còn không phải vì không thể phân chia nổi nhà ở, rất nhiều người gặp vấn đề về nhà ở, lúc này mới có chính sách như vậy! Hiện giờ chính sách mới ra, mọi người còn chưa nhớ tới chuyện mua nhà, giá nhà rất rẻ, bây giờ mua đợi thêm mấy năm nữa mọi người nhớ tới, đều muốn mua nhà, người nhiều nhà ít giá nhà sẽ không tăng sao? Đến lúc đó không phải là tiền sinh tiền ư! Mẹ nói xem có phải lý lẽ này không? Lý Mộng Tuyết nói như vậy gọi là ‘đầu tư’!”
“Có đạo lý! Chị em tốt này của con, đầu óc kiếm tiền thật lợi hại! Mấy năm nay nhà chúng ta cũng tích trữ được ít tiền, cũng không dùng gì, dứt khoát lấy ra mua nhà đi! Qua tết mẹ đến cục quản lý nhà ở nhìn xem, cho dù thiệt cũng không sợ, nhà chúng ta có thể ở nơi rộng rãi hơn cũng tốt.” Triệu Hương Lan không phải người do dự, hiểu rõ đạo lý xong thì bà ấy nhanh chóng làm ra quyết định.
“Mẹ, thứ này hiếm mới đắt, càng là đồ hiếm có, tốc độ tăng giá mới càng nhanh, nơi nào nhà ở hiếm nhất? Đương nhiên vẫn là nơi nhiều người nhất đúng không ạ? Cho nên chúng ta mua, cũng phải ưu tiên mua nhà ở thành phố lớn như Đế Đô, Hải Thị.
Nơi như vậy phát triển tốt, dân cư nhiều, người có tiền cũng nhiều.
Tiền đổi thành nhà tương đối linh hoạt tự do, nhà ở đổi thành tiền phải xem nhà ở đoạn đường nào và mức độ chú ý, Nam Bình chúng ta chắc chắn vẫn kém Hải Thị, Đế Đô.
Nơi như vậy, tương lai cho dù không bán được nhà, tìm người thuê cũng tương đối dễ dàng, có thể liên tục kiếm tiền cho chúng ta.
Nếu được thì mua mấy căn, chỉ riêng tiền thuê cũng hơn tiền lương.
Lai Lai, Linh Linh đều tính toán góp tiền với đối tượng của bọn họ mua nhà ở Đế Đô, con và A Viễn cũng có quyết định này. Nếu trong nhà có tiền dư, cũng mua ở thành phố lớn tương đối tốt hơn, mẹ cũng nói chuyện này với anh trai và chị dâu đi, mọi người cùng nhau phát tài, Đế Đô và Hải Thị đều được, Lý Mộng Tuyết đều xem trọng.”
Diệc Thanh Thanh lại giơ cao lá cờ đồng chí Đại Kim Hoa, tiếp tục cổ động.
Thực ra nhà bọn họ ở huyện Nam Bình cũng không có người thân gì, cũng nhất định phải ở lại huyện Nam Bình phát triển, cô rất tin tưởng có thể lừa trong nhà đến Đế Đô.
Không đến được thì tới Hải Thị cũng được, khi mẹ cô còn nhỏ cũng lớn lên ở Hải Thị.