Dưới vây xem của đám chị em, Tiền Lai Lai viết một lá thư thật dày, đợi rửa ảnh chụp xong, cộng thêm mấy bức ảnh này mới cùng gửi đi.
Mãi đến hai tháng mới nhận được hồi âm.
Phải đến hai tháng sau khi năm học bắt đầu, bọn họ mới nhận được thư trả lời.
Một tháng này, mỗi tuần bọn họ đều đến bưu cục một chuyến, cuối cùng lần này cũng có tin tức.
“Mau nhìn xem!” Lý Mộng Tuyết còn sốt ruột hơn Tiền Lai Lai.
Tiền Lai Lai mở thư ra, đọc nhanh như gió: “Thật tốt quá! Chị của tôi đồng ý!”
“Thật tốt quá! Cuối cùng chúng ta cũng có cửa hàng trưởng!” Lý Mộng Tuyết vui sướng đến mức suýt nữa nhảy lên.
Vì chị Tiền, cô ấy vẫn luôn không tìm kiếm cửa hàng trưởng, hiện giờ đều tháng 11, chuyện kinh doanh hộ cá thể đã có chút tiếng gió, có lẽ cách công bố chấp hành chính thức không bao lâu, áp lực của Lý Mộng Tuyết rất lớn.
“Chị của tôi nói, mấy ngày nữa sẽ xuất phát, phía dưới ghi thời gian là mùng 3 tháng 10, nói không chừng chị ấy đã sắp tới Đế Đô!” Tiền Lai Lai kích động nói.
“Vậy hôm nay chúng ta đến trong tiệm quét dọn đi, tránh cho chị Tiền tới, trong tiệm chúng ta bẩn như vậy.” Lý Mộng Tuyết đề nghị.
Khi nghỉ hè bọn họ bận rộn chuyện làm quần áo, sau khi khai giảng việc học nặng nề, nên ít tới đây.
Nhiều nhất nửa tháng tới xem quần áo trong kho hàng một lát, kiểm tra cửa sổ, đều không quét dọn cẩn thận.
“Được!” Diệc Thanh Thanh gật đầu nói.
Mấy người lại đến tiệm quét dọn một lát.
Lại qua mấy ngày, vào ngày thứ bảy.
Diệc Thanh Thanh và Vân Cô Viễn giữa trưa ăn cơm ở căn tin xong, thì đạp xe về nhà ở đường Học Phủ ngủ trưa.
Ngủ trưa chưa được nửa tiếng Diệc Thanh Thanh nghe thấy tiếng gõ cửa, cô nhanh chóng ngồi dậy, mới đi giày vào thì nghe thấy tiếng mở cửa.
“Đồng chí Vân, Thanh Thanh có ở đây không?”
Diệc Thanh Thanh nghe giọng hình như là Tiền Lai Lai, sao cô ấy lại tới vào lúc này?
Nghĩ tới gì đó, trong lòng cô xao động, chạy nhanh tới mở cửa đi ra ngoài.
Quả nhiên không chỉ có Tiền Lai Lai, bên cạnh cô ấy còn có một người nữa.
Cô gái kia mày rậm mắt to, tóc ngắn, đeo hoa tai plastic màu đỏ rất khoa trương, ăn mặc cũng trung tính giống với kiểu tóc, bên trong áo vest là áo sơ mi rộng thùng thình, phía dưới cũng là quần jean rộng rãi.
Diệc Thanh Thanh nhớ không nhầm mà nói, niên đại này Hương Giang đang lưu hành phong cách trung tính như vậy.
Hơn nữa cô gái này mặt mày có sáu phần tương tự Tiền Lai Lai, thoạt nhìn thoải mái sạch sẽ, khiến người ta sinh ra hảo cảm.
Diệc Thanh Thanh nhìn thoáng qua, lập tức đoán được thân phận, trên gương mặt tràn ngập ý cười hỏi:
“Đây là chị Đa Đa đúng không ạ! Cách trang điểm thật đặc biệt, đẹp không nói nên lời!”
“Ừm!” Tiền Đa Đa vô cùng sảng khoái đáp một tiếng, cô gái này thoạt nhìn rất ngoan, miệng cũng ngọt, linh động hơn trên ảnh chụp nhiều: “Chị nghe nói các em muốn mở cửa hàng quần áo, nghĩ tới ngành sản xuất quần áo bên Hương Giang phát triển hơn nội địa một chút, trước khi trở về đặc biệt khảo sát thị trường lớn ở Hương Giang một lát.”
Tiền Đa Đa vỗ túi của mình:
“Nghe nói cửa hàng của các em bao ăn bao ở, chị nghĩ mang tiền về không bằng mang quần áo, trước khi đi đổi tiền thành quần áo, trong này là toàn bộ tài sản của chị, có muốn xem không? Các em là bạn của Lai Lai thì chính là bạn của chị, quần áo các em cứ chọn thoải mái!”
“Thật ạ? Để em xem bên Hương Giang lưu hành quần áo thế nào!” Diệc Thanh Thanh cảm thấy có hứng thú, vội vàng kéo Tiền Đa Đa vào nhà.
“Bên Hương Giang thoải mái hơn…” Tiền Đa Đa kiên nhẫn giới thiệu hiểu biết của mình ở Hương Giang cho cô.
Sau khi vào cửa, Tiền Lai Lai còn chưa kịp giới thiệu nhìn hai người, bất đắc dĩ đỡ trán!
Chị cô ấy luôn lớn gan, nói cũng nhiều, mấy năm không gặp càng thích lải nhải, lị gặp người giỏi ăn nói như Cố Thanh, hai người vừa gặp đã quen quên mất em gái này cũng không kỳ lạ.
“Lai Lai, còn thất thần làm gì, mau tới đây!” Diệc Thanh Thanh thấy cô ấy không theo kịp, quay đầu gọi cô ấy một tiếng.
“Tới đây!” Tiền Lai Lai trừng chị gái cô ấy một cái, đuổi theo ôm lấy cánh tay của Diệc Thanh Thanh, vẫn là Thanh Thanh tri kỷ, không quên cô ấy!
Ba cô gái đến phòng Diệc Thanh Thanh xem quần áo.
Đồng chí Vân dậy mở cửa bị bỏ qua một bên đã quen, Diệc Thanh Thanh nhanh chóng thân thiết với Tiền Đa Đa.