Lợi nhuận như vậy quá lớn.
Cô thấy mấy chị em đang nhìn mình xem báo cáo hăng say, thiên ngôn vạn ngữ tập hợp thành một câu:
“Các cô vất vả quá!”
“Ha ha, vất vả cái gì, có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, vất vả nhiều tới mấy cũng đáng!” Vương Linh Linh nói.
Khi nhìn thấy số tiền này, cô ấy lập tức cảm thấy vất vả 1 năm qua của mình hóa thành ngọt lành.
“Vất vả hơn nữa, ở trước mặt thu hoạch như thế đều không tính là gì, rất nhiều người còn vất vả hơn cả chúng ta, nhưng cả đời đều không kiếm được nhiều như thế! Đổi lại là 1 năm trước, đánh chết tôi cũng không tin chúng ta có thể kiếm được nhiều tiền như vậy!” Tiền Lai Lai nói.
“Cô còn coi tiền như cặn bã không?” Lý Mộng Tuyết chế nhạo hỏi.
Diệc Thanh Thanh lắc đầu: “Không dám, không dám!”
Đám chị em chính là cha mẹ áo cơm của cô, kiếm tiền đều phải dựa vào bọn họ!
“Được rồi, bây giờ chúng ta thảo luận trọng tâm phát triển năm nay, trừ đi những khoản chi tiêu xong, dư lại có thể chia hoa hồng.” Lý Mộng Tuyết nói.
…
Lý Mộng Tuyết cầm cuốn sách viết kế hoạch phát triển mấy năm nay nói:
“Sau tết âm lịch năm nay, chúng ta sẽ học đại học năm tư, một năm cuối cùng nhiệm vụ học tập càng nặng, cửa hàng quần áo của chúng ta năm nay vẫn đi theo con đường phát triển bảo thủ, chuyện mở chi nhánh đợi tốt nghiệp xong, nhân thủ đầy đủ lại bắt đầu.”
Đại học hiện giờ, sau khi tốt nghiệp sẽ phân công việc, đặc biệt là sinh viên tốt nghiệp đại học Đế Đô như bọn họ, các nơi sẽ tranh nhau cướp.
Cho nên không tồn tại cách nói năm tư ít tiết hơn, nhiệm vụ tìm công việc thực tập, học tập không ít đi chút nào.
“Nhưng mà không mở chi nhánh, không đại biểu chúng ta không mở rộng kinh doanh. Lúc trước có khách hàng phản ánh, kiểu dáng quần áo của chúng ta không đủ nhiều, tuy mỗi mùa đều có kiểu mới, nhưng không có nhiều kiểu, cho nên tuy sang năm không mở chi nhánh, cũng phải suy xét thêm mấy kiểu dáng. Tuy thời trang trẻ em hưởng ứng không tốt như thời trang nữ và nam, nhưng doanh số cũng không tệ lắm, năm nay chúng ta suy xét chính thức thiết lập khu thời trang trẻ em.” Lý Mộng Tuyết lại nói.
“Như vậy trong tiệm có chen chúc quá hay không? Thể nghiệm mua sắm của khách hàng có khả năng không được tốt lắm.” Tiền Đa Đa nói: “Thực ra hiện giờ có một số khách hàng cũ cảm thấy phòng thử đồ trong tiệm quá nhỏ, trong tiệm dùng rèm vải che vào làm phòng thử đồ cũng không an toàn, nếu tới một mình, khi thay quần áo luôn lo lắng có người kéo rèm. Trong tiệm của chúng ta có quần áo nam và nữ, như vậy không tiện lắm.”
Lý Mộng Tuyết gật đầu:
“Vậy chúng ta mở rộng cửa hàng một chút. Thanh Thanh, số 9 phố Kim Mã là của đồng chí Vân nhà cô, có thể cho chúng ta thuê không? Nhưng mà có khả năng cần đả thông bức tường ở phía giữa.”
“Tôi trở về sẽ nói với anh ấy, có lẽ là có thể.” Diệc Thanh Thanh nói.
Lý Mộng Tuyết viết chuyện này ra giấy:
“Đến lúc đó chúng ta đả thông hai bên, phân ra khu đồ nữ, khu đồ nam và khu thời trang trẻ em. Ngoài ra phía sau số 9 phố Kim Mã chúng ta trực tiếp cải tạo thành khu thử đồ, cũng đổi thành phòng thử đồ phòng ô vuông nhỏ bằng gỗ, trên cửa có thanh cài còn bố trí gương, bên ngoài khu thử đồ thì đặt mấy ghế dài, tiện cho khách đi cùng có thể ngồi ở đó đợi, có lẽ như vậy đã đủ. Nhưng mà cửa hàng mặt tiền rộng như thế, thường ngày có một mình chị Đa Đa trông coi không được, còn cần tuyển thêm hai nhân viên cửa hàng.”
“Được, chuyện này cứ giao cho chị.” Tiền Đa Đa vỗ ngực đảm bảo.
“Vậy em phụ trách liên lạc với bên Hải Thị, năm nay chúng ta nhập hàng chắc chắn nhiều hơn, nói không chừng còn cho chúng ta ít ưu đãi.” Vương Linh Linh nói.
“Ngoài ra, tuy năm nay chúng ta tạm thời không suy xét mở chi nhánh, nhưng mà có thể vì sau khi tốt nghiệp khuếch trương công ty mà làm chuẩn bị trước. Tôi kiến nghị năm nay chúng ta lấy ra một phần lợi nhuận, chuyện dùng để mua cửa hiệu mặt tiền và đất vùng ngoại ô ở hai nơi Đế Đô và Hải Thị. Cửa hàng mặt tiền có thể dùng để mở chi nhánh, đất thì có thể dùng để sau này xây nhà xưởng, mua càng sớm càng có lời, có thể tiết kiệm chi phí khuếch trương sau này. Cũng không cầ một lần mua quá nhiều, mấy năm này có thể mỗi ngày chia ra ít tài chính để mua.” Lý Mộng Tuyết sớm đã có ý tưởng này, cô ấy đều bận rộn chuyện mua đất đợi tăng giá trị, nếu muốn mở công ty lớn, vì sao không chiếm mua trước tiên?