Xuyên Đến Văn Mẹ Kế, Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 1

#Diệp Vân Linh cút khỏi giới giải trí

#Diệp Vi Vi lần đầu tham gia chương trình truyền hình thực tế

#Ảnh hậu Thư Nhã lần đầu tham gia chương trình truyền hình thực tế

Giữa trưa 12 giờ game show "Mẹ ơi cố lên" công bố danh sách khách mời tham gia mùa 4, lập tức xông lên bảng hot search.

Tổ tiết mục mời tổng cộng 5 tổ khách mời tham gia chương trình, tất cả đều là những ngôi sao đang nổi, ngoại trừ Diệp Vân Linh, cô cũng nổi, nhưng lại là nổi nhờ tai tiếng.

Diệp Vân Linh ngồi trên giường bệnh lướt hot search # Diệp Vân Linh xem, tất cả dưới bình luận đều là đang mắng chửi cô.

[Tổ tiết mục mời ai không được à? Lại đi mời loại người như Diệp Vân Linh?]

[Kiên quyết anti Diệp Vân Linh đến cùng, cô ta nếu dám lên chương trình này tôi dám spam ném trứng thối chết cô ta]

[Ẹc nữ nhân này, đi đâu cũng thấy mặt, hôm nay phải đi rửa mắt rồi hu hu]

[Mới 21 tuổi đã vội đi làm mẹ kế cho người ta, cô ta sao không biết xấu hổ như thế chứ.]

[Diệp Vân Linh cả ngày chỉ biết ké fame rồi dẫm lên người khác, mau cút khỏi giới giải trí đi.]

[Diệp Vân Linh mau cút khỏi showbiz +1]

Diệp Vân Linh lướt xem bình luận, hay lắm, không có nổi một bình luận nào khen cô, người có thể lăn lộn được đến trình độ ngàn người đều mắng này cũng xem là một loại bản lĩnh.

Chú Đức quản gia dẫn theo bác sĩ tiến vào kiểm tra cho Diệp Vân Linh, thấy cô lướt weibo, nghĩ chắc cô đang khổ sở bèn an ủi: "Phu nhân, người không cần để ý những ngôn luận trên mạng kia. Qua một thời gian nữa bọn họ sẽ quên thôi."

Diệp Vân Linh ngẩng đầu lên nhìn người đối diện, khoé miệng mang ý cười nhạt nói: "Tôi không thèm để ý."

Diệp Vân Linh xác thực là không thèm để ý thật, vì người bọn họ mắng cũng không phải cô.

Lúc còn ở mạt thế, không có nhiều phương tiện giải trí, đọc sách trở thành thú vui duy nhất của cô.

Mười lăm phút trước, cô vẫn còn trong thời kỳ mạt thế, vừa đối mặt với một đợt tấn công của sóng triều tang thi, chỉ muốn tìm chỗ để ngủ trưa một lát, kết quả mở mắt đã xuyên đến đây rồi.

Trước lúc cô xuyên qua có đọc một cuốn tiểu thuyết, trong đó tên nhân vật nữ phụ pháo hôi giống tên cô như đúc.

Cuốn tiểu thuyết tên là "Tình yêu không kể", một cuốn truyện mẹ kế, nữ chính tên Diệp Vi Vi, một người đẹp tâm thiện, xuất thân danh môn, từ nhỏ đã là con nhà người ta, người theo đuổi đông đảo.

Sau này nữ chính gả cho tổng tài hào môn Tưởng Đình Sâm, hai người họ sống ân ái hạnh phúc, đối xử với con riêng cũng chu đáo, ân cần được ca ngợi.

Tưởng Đình Sâm qua đời ngoài ý muốn, để lại khối gia tài bạc tỷ cùng con thơ, mọi người đều nghĩ Diệp Vi Vi còn trẻ như vậy nhất định sẽ rời khỏi Tưởng gia rồi tái hôn. Không nghĩ tới nữ chính ở lại nhà chồng nuôi con chồng, cùng con riêng vượt qua mọi cửa ải khó khăn, hết lòng trợ giúp con riêng lớn lên đoạt lại gia sản.

Hai người mẹ kế con chồng nâng đỡ nhau vượt qua khó khăn, thử thách. Sau này con riêng thành công, hai người cũng thành một đoạn giai thoại.

Bên cạnh mỗi nữ chính vĩ đại luôn có một vai ác khiến thần ghét người chê trợ công, nguyên chủ Diệp Vân Linh chính là vai ác kéo giá trị hận thù của người đọc kia.

Cô là đối chiếu tổ của Diệp Vi Vi, vừa tròn 20 tuổi gả cho tổng giám đốc tập đoàn Lục Thị- Lục Mặc.

Lục Mặc trong nhà có một trai, một gái. Cùng là làm mẹ kế cho người ta, người khác thì coi như con mình mà đối đãi, cô thì thường xuyên đánh chửi con trai con gái chồng khiến lòng người căm phẫn.

Vì đố kỵ, ghen tỵ cô cũng đua đòi dắt con riêng lên chương trình tống nghệ, ép các bé làm việc vượt quá khả năng.

Gián tiếp làm con trai bị thương một chân bị què, con gái thì bị huỷ dung. Nguyên chủ cũng trở thành kẻ thù quốc dân trên mạng, tất nhiên cũng không tránh được sự trả thù của Lục Mặc, tinh thần bị đày đoạ phát điên. Cuối cùng kết cục trong sách là cô bị gãy chân, huỷ dung, nhận hết tra tấn ốm đau rồi chết.

Không nghĩ tới vừa đọc xong, chưa tới 2 ngày sau cô đã xuyên đến đây.

Nhìn tình huống trước mắt thì tình tiết trong sách đã phát triển đến đoạn ba ngày trước khi cô mang con riêng tới tham gia chương trình tống nghệ "Mẹ ơi cố lên ".
Bình Luận (0)
Comment