Tiếp sau đó, Bạch Cơ truyền thụ cho hắn một môn pháp quyết Hoán Cốt Diện, có khả năng thay đổi cơ mặt, vị trí xương, hình thành một diện mạo mới.
Bất quá, tu vi Mặc Trấn Thiên là Luyện Pháp Kỳ, chỉ có thể thay đổi vị trí cơ mặt, không thể thay đổi cấu trúc xương được. Nhưng như thế với hắn đã là quá đủ. Theo lời Bạch Cơ nói, như vậy cũng đủ để lừa gạt pháp sĩ Kết Pháp Kỳ.
Tu luyện Tinh Nguyên Công thì cần chờ đến ban đêm mới có thể tu luyện. Nhưng Mặc Trấn Thiên cũng không có rảnh rỗi, nhân thời gian ban ngày này hắn tìm hiểu xem xét kỹ pháp quyết Tinh Nguyên Công, để tối nay tu luyện suôn sẻ, không xảy ra sai sót.
Tầng thứ nhất của Tinh Nguyên Công gồm ba thiên kỳ, tu luyện một thiên sẽ kích phát huyệt đạo đặc thù trong cơ thể, hấp thụ Tinh Khí vào huyệt đạo đó, mang tới hiệu quả luyện thể, cường hoá lực lượng cho bộ phận tương ứng. Thiên thứ nhất tu luyện bốn huyệt ở hai tay, thiên thứ hai tu bốn huyệt đạo ở chân, thiên thứ ba tu một huyệt đạo tại đầu.
Đồng thời theo quá trình tu luyện, nhờ sự bồi bổ của nguyên linh chi khí trong Tinh Khí, thần thức cũng nhờ đó chậm rãi tăng trưởng.
Tầng một của công pháp hắn xem một thiên đầu, cái hiểu cái không, rõ ràng là mỗi một chữ đều hiểu, vậy mà ghép lại với nhau không ra nghĩa gì. Những thiên sau hắn nhìn như xem thiên thư, càng đừng nói là tầng hai.
Nguyên do là vì tu vi hắn không đủ. Đợi sau này tu vi hắn tăng tiến, mới có thể tu luyện.
Bạch Cơ ở một bên chợt mở miệng:
- Ta không biết uy lực của môn công pháp này ra sao, nhưng trông pháp quyết huyền ảo của nó thì hẳn đây là công pháp cấp bậc Kết Pháp Kỳ, tốt nhất ngươi cũng đừng để ai biết về công pháp này. Có ngọc mang tội. Một pháp sĩ tu vi Luyện Pháp như ngươi cầm công pháp Kết Pháp chạy nhảy bên ngoài sẽ khiến nhiều người đỏ mắt.
- Biết a!
Không cần Bạch Cơ nhắc nhở, Mặc Trấn Thiên cũng hiểu rõ điều này. Nếu tính cả việc hắn là người xuyên việt, thì hắn đã sống lại những hai lần. Bởi vậy nên Mặc Trấn Thiên trông có vẻ cà lơ phất phơ, nhưng nội tâm lại vô cùng cẩn trọng tỉ mỉ. Hắn cũng không muốn mạo hiểm mà chết thêm lần nữa.
Thời gian thấm thoắt trôi đi như dòng chảy thác thủy cuồn cuộn không bao giờ dừng lại, đảo mắt, màn trời bạch quang đã hoá đêm tối.
Mặc Trấn Thiên rời khỏi mộ thất, trên vai là Bạch Cơ, đi đến đỉnh núi tu luyện.
Vì tu luyện Tinh Nguyên Công cần hấp thụ Tinh Khí của sao trời, nên hắn cần đến một địa phương cao nhất, thoáng đãng dễ cho việc cảm ứng, hấp thu Tinh Khí. Tu luyện trong rừng những nơi thấp hẹp rậm rạp, chắc chắn sẽ có ảnh hưởng đáng kể.
Cùng với đó, tu vi của hắn là Luyện Pháp Kỳ, thần thức yếu ớt, lực cảm ứng của thần thức hắn non yếu, nên không thể chủ quan mạo hiểm tu luyện trong rừng.
Bước đầu tu luyện, cần phải cẩn thận chu toàn.
Mặc Trấn Thiên đi tới đỉnh núi, tìm một chỗ quang đãng nhất, dọn sạch sau đó ngồi xuống. Bày ra tư thế tu luyện như trong pháp quyết chỉ dẫn. Đầu ngửa lên trên bầu trời.
Cách đấy không xa, Bạch Cơ ngồi trên một tảng đá sạch sẽ, quan sát hắn tu luyện. Đối với công pháp này, Bạch Cơ cũng vô cùng hứng thú.
Trước đấy Mặc Trấn Thiên cũng biểu thị ý tứ nếu Bạch Cơ tò mò cũng có thể tu luyện, nhưng Bạch Cơ từ chối, tuy cũng có chút hứng thú với Tinh Nguyên Công, nhưng cũng chỉ là hứng thú mà thôi. Thứ nhất là lúc này Bạch Cơ không có nội đan không thể tu luyện. Thứ hai là Bạch Cơ có phương pháp tu luyện riêng, không muốn tu thêm nhiều một công pháp khác.
Lúc đấy Mặc Trấn Thiên nghĩ thầm, nguyên bản tu vi của Bạch Cơ là Kết Pháp, đẳng cấp công pháp đang tu luyện hẳn không dưới Tinh Nguyên Công, nên hắn cũng không để ý nhiều.
Mặc Trấn Thiên niệm thầm pháp quyết trong công pháp, thần thức lan toả ra bốn phía. Nguyên bản linh khí trong trời đất vốn đang bình thường, hắn bỗng nhiên cảm nhận thêm được một cỗ thanh khí nhàn nhạt yếu ớt.
Cỗ thanh khí này tuy yếu ớt, nhưng lại rất tinh thuần, đặc biệt khác hẳn với sự nhu hoà của linh khí, thanh khí này lại có một sự khác biệt, thanh cao, sắc bén, lại tinh thuần. Nói chung rất khó diễn tả.
"Ắt hẳn đây là Tinh Khí của sao trời." Mặc Trấn Thiên nghĩ thầm.
Hắn dựa theo pháp quyết, bắt đầu tu luyện, hấp thụ Tinh Khí vào cơ thể thông qua miệng. Tư thế thôn nguyệt há miệng lên trời này có chút kỳ dị.
Sau đó, hắn chậm rãi dẫn Tinh Khí vào bàn tay phải để kích phát huyệt đạo ở đó. Không biết là do lần đầu tu luyện hay do tư chất hắn kém cỏi, mà mỗi một lần hấp thu Tinh Khí vào cơ thể, đều để Tinh Khí tán loạn mất đi đến bảy thành, dù có thử lại bao nhiêu lần đi chăng nữa, hắn đều không thể giữ lại Tinh Khí trong cơ thể quá ba thành.
Đến khi Tinh Khí xông đến huyệt đạo ở bàn tay phải cố gắng kích phát, trên đường di chuyển trong cơ thể, không hiểu vì sao Tinh Khí lại tán mất đi hai thành nữa, kết cục kích phát huyệt đạo, chỉ là một thành Tinh Khí.
Hắn thử nghiệm vài lần kết quả vẫn như cũ. Cuối cùng nhịn không được liền hỏi Bạch Cơ.
Bạch Cơ quả không hổ thẹn có tu vi nguyên bản là Kết Pháp Kỳ, nghe hắn nói liền nhận ra điểm trọng yếu:
- Cái này hẳn là do ngươi khống chế lực lượng Tinh Khí không tốt. Trước tiên ngươi hãy tập khống chế Tinh Khí đã. Đợi đến khi lực khống chế thuần thục ổn định tu luyện sẽ mang lại hiệu quả tốt nhất.
Mặc Trấn Thiên liền theo lời Bạch Cơ. Trước tiên tập khống chế Tinh Khí cho thuần thục. Cộng thêm chỉ điểm của Bạch Cơ trong quá trình tu luyện, dần dần hắn cảm thấy lực khống chế Tinh Khí của bản thân chậm rãi tăng lên.
Không biết qua bao lâu, âm thanh lười biếng của Bạch Cơ vang lên.
- Sáng rồi, về thôi a!
Mặc Trấn Thiên mở mắt ra, thấy mặt trời đã dâng lên phía Đông từ lúc nào không hay. Tại tảng đá sạch sẽ cách đấy không xa, Bạch Cơ đang ngáp ngáp vài cái, bộ dáng lại không chút mệt mỏi, tựa hồ vừa ngủ dậy sau một giấc dài.
Hắn mải mê tu luyện, vô tình quên mất thời gian. Chẳng trách tại chu thiên tu luyện cuối cùng vừa rồi, cảm giác như Tinh Khí trở nên yếu ớt mờ nhạt hẳn, sau đó là biến mất. Hắn đang nghĩ là bản thân tu luyện sai ở điểm nào. Nguyên lai là trời sáng, sao trời biến mất, Tinh Khí cũng mất theo.
Một đêm vừa rồi, hắn chưa thể kích phát được huyệt đạo đầu tiên. Duy chỉ có lực khống chế Tinh Khí là tăng lên rõ rệt.
- Tốt! Chúng ta về thôi!
Mặc Trấn Thiên uể oải vươn vai ngáp vài cái, sau đó cùng Bạch Cơ trở về mộ thất.
Sau đó, hắn liền đặt lưng xuống ngủ vùi. Trải qua một đêm tu luyện, tinh thần hắn quả thực rất mệt mỏi. Thần thức khô kiệt.
Trải qua tự thân tu luyện mới biết, quá trình tu luyện rất khó khăn gian khổ. Tư chất của hắn lại là Tam Pháp Mạch thấp kém, thiên phú yếu kém, hiệu quả tu luyện so với những người khác tự nhiên là không bằng.
Sau khi ngủ một giấc dài thoả mãn, Mặc Trấn Thiên lại tỉnh dậy với cơ thể tràn đầy năng lượng. Lúc này thái dương đã lên quá đỉnh đầu.
Hắn ra suối rửa mặt, sau đó ăn một chút gì đó. Tiếp đến lại bắt đầu nghiên cứu pháp quyết Tinh Nguyên Công. Đợi đến tối lại tiếp tục tu luyện.
Dù tư chất hắn thấp kém, nhưng nhờ có sự hỗ trợ của Bạch Cơ, nên mọi nghi hoặc của hắn đều được giải đáp, tốc độ thông hiểu tăng nhanh không ít.
Đương nhiên, Bạch Cơ chỉ hỗ trợ những điểm mà tự thân hắn nghi hoặc, đồng thời chỉ hướng tu luyện cho hắn đi đúng đường, còn lại không để hắn tự mình tu luyện, không nhúng tay quá nhiều. Muốn trở thành một cường giả, chỉ có thể tự mình tiến tới, không thể hoàn toàn dựa vào người khác, bằng không sẽ chỉ như một viên hầu chỉ biết bắt chước người ta, một khôi lỗi vô linh, Bạch Cơ nói ra điều này và Mặc Trấn Thiên cũng hiểu rõ.