Xuyên Không Level 999 (Max Level - Tiên Hiệp Cửu Giới Chúa Tể)

Chương 55

"Cái này.."

"Cứ như vậy mà đi rồi sao..?" 

Một số Tông môn bên ngoài bất ngờ chưa kịp phản ứng vì hành động vừa rồi của Phá Thiên, thật cứ như vậy để bọn hắn ở bên ngoài sao?

"Sư phụ...chuyện này?" - Tô Thanh Vân nhìn nữ phụ trung niên bên cạnh hỏi

"Nam tử vừa rồi, có thể trong nháy mắt kích hoạt Hộ tông đại trận, ngay cả ta cũng không thể làm được, độ khó có thể hiểu.. " - Sư phụ Tô Thanh Vân hồi tưởng lại cái phất tay của Phá Thiên lúc nãy, trong lòng bỗng có một chút áp lực 

"Sư phụ thế nhưng là nửa bước Hư Vô Cảnh, thanh niên nọ mạnh như vậy sao?" - Tô Thanh Vân khó hiểu gãi đầu

"Đồ ngốc, thế gian còn rất nhiều người mạnh hơn ta, không được khinh suất." - Sư phụ Tô Thanh Vân lắc đầu, thở dài một cái.

"Nói như vậy, nếu chẳng phải có người này giúp Tông môn. Thì cơ hội đạt được vật đó tại Thiên Môn Chi Tinh lần này của chúng ta tăng lên nhiều sao?" - Tô Thanh Vân nghĩ ngợi gì đó, đôi mắt sáng lên

"Ừm, nên chúng ta cứ tiếp tục đợi đi" - Sư phụ Tô Thanh Vân - Thái Chân Nhân nở nụ cười hiền từ, trẻ nhỏ dễ dạy

"Vâng, sư phụ" - Tô Thanh Vân gật đầu

Một số Tông môn sau đó, ngẫm lại một chút cũng đồng ý với lời nói của Phá Thiên. Lần này bọn hắn đến thật đúng là không báo trước, người cầu cũng là bọn hắn, ở lại đợi một chút, cũng không mất mát gì.

"Phó tông chủ, vậy còn Bát Kỳ Môn Chúng ta...?" Bên trong tửu lâu, đám người của Bát Kỳ Môn nhìn nam trung niên ở giữa, hỏi

"Ừm, chúng ta cũng đợi đi" - Phó Tông Chủ - Bạch Tiêu Diêu lên tiếng

"Vâng, Phó Tông Chủ "- Đám người còn lại đồng loạt gật đầu

..

Quảng trường Hồng Hưng Môn

Sau khi kích hoạt xong Hộ tông đại trận, Phá Thiên một đường phi hành đến giữa quảng trường, nơi tụ tập hơn một vạn đệ tử của Hồng Hưng Môn 

"Công tử, ngài trở lại rồi" - Đan Thanh Tử là người đầu tiên bước đến

"Thiên ca ca.." - Dạ Tuyết thấy Phá Thiên trở về, cũng từ từ phía Bách Quỷ Dạ Hành dẫn theo đệ tử cũng bay đến quảng trường

"Ừm, ta đã trở lại" - Đáp một chân xuống, Phá Thiên khẽ mỉm cười gật đầu, sau đó nhìn quanh rồi hét to một cái 

"Ahhh, cảm giác này thật là tốtttt"

"Được rồi, mọi người vẫn đông đủ chứ hả? Đoàn Dự, Đường Tiểu Long, Tây Thi, Bắc Trưởng Lão..." - Phá Thiên nhìn xuống bên dưới đám đệ tử đang xôn xao, điểm tên từng người một

Xôn xao

Từng đám đệ tử xì xào to nhỏ

"Chuyện gì vậy..?"

"Người này là ai, tại sao lại gọi tục danh của các vị Trưởng lão?" - Một đệ tử lên tiếng

"Đúng vậy, ta nghe loáng thoáng Tông chủ còn gọi hắn là Công tử nữa" - Đệ tử khác lên tiếng

"Ta từng nghe trước kia, khi thuở khai tông là một vị đại năng trẻ tuổi sáng lập ra Hồng Hưng Môn.

Nhưng cũng cùng ngày sau đó, mà vị đại năng đó vô tung vô ảnh biến mất " - Một đệ tử chợt nhớ ra..

"Có khi nào..." - Các đệ tử còn lại nhao nhao lên

"Các ngươi không được vô lễ, đó là Đại Tông Chủ của bản môn" - Đoàn Dự cắt ngang lời của đệ tử còn lại, sau đó một chân quỳ xuống hành lễ trước Phá Thiên

"Mừng Đại Tông Chủ trở về" - Đoàn Dự khí lực trầm thấp, nhưng lời nói vẫn mang theo hơi thở nội lực, uy nghiêm vang vọng khắp quảng trường

Đồng loạt sau đó, các nhân vật được Phá Thiên điểm tên, từng người một đến trước quảng trường, quỳ xuống hành lễ với Phá Thiên

"Mừng Đại Tông Chủ trở về"

"Mừng Đại Tông Chủ trở về" 

"Mừng Đại Tông Chủ trở về"

Phá Thiên nhìn xuống toàn cảnh bên dưới, trong lòng không khỏi một trận vui vẻ, sau đó liền phất tay cho bọn hắn đứng dậy,

Tiếp đến, đám người không tự chủ được tự động đứng dậy. Đoàn Dự trong lòng âm thầm kinh hãi, 1,000 năm qua hắn đã từ Thần Cảnh Nhị Trọng, tu luyện đến Hóa Hồng Cảnh, là cao thủ một phương tại Tiên Giới. Vẫn không thể cảm nhận được chút cử động nào của Đại Tông Chủ, vậy mà vô thanh vô tức đứng dậy.

"Các ngươi tốt, các ngươi tốt. Ta đã trở về" - Không để ý đám người đang kinh hãi, Phá Thiên vẫy tay nhìn đám người cười nói

"Tạ ơn Đại Tông Chủ" - Đám người Đoàn Dự, Đường Tiểu Long nhanh chóng cảm tạ 

"Không có việc gì, các ngươi tạm đứng đó, lát nữa chúng ta hàn huyên sau" - Nói xong, Phá Thiên dời mắt xuống hơn 1 vạn đệ tử bên dưới, trong lòng suy nghĩ không biết làm sao giải thích.

Bỗng Đan Thanh Tử bước đến bên cạnh Phá Thiên, âm thanh dõng dạc, nói

"Các đệ tử bên của Hồng Hưng Môn nghe lệnh, kể từ giờ phút này, ta không còn là Tông Chủ của Hồng Hưng Môn nữa. Ta chỉ là một thị nữ bên cạnh Phá Thiên công tử, nay ngài trở về, chức vụ Tông Chủ hiển nhiên trở về đúng vị trí của nó. Đệ tử nào có dị nghị, trục xuất khỏi Tông môn" 

Nói xong, nàng lùi một bước về, đứng phía sau Phá Thiên. Thần thái vẫn như cũ ủy mị, lại có chút phong tình vạn chủng. Phảng phất như việc làm Tông chủ cũng không quan trọng, trong lòng nàng suy nghĩ, chỉ cần là thị nữ mãi mãi bên cạnh công tử là tốt rồi

Phá Thiên liếc nhìn Đan Thanh Tử, liền hiểu được tâm tư của nàng. Hắn lắc lắc đầu 

"Ah, nha đầu này.. Được rồi"

Sau khi Đan Thanh Tử tuyên bố xong, các phương đệ tử bên dưới càng nhao lên

"Cái gì, hắn là ai, dựa vào cái gì phế đi Thanh Tử Tông chủ"

"Chúng ta không phục, hắn không thể làm Tông chủ"

"Thanh Tử Tông Chủ chịu cực khổ suốt ngàn năm qua, tại sao có thể nhường người khác vị trí Tông Chủ"

"Đúng, chúng ta không phục"

"Ta thà bị trục xuất khỏi Tông môn, cũng không tán thành tên kia làm Tông chủ"

Một số đệ tử quá khích, lớn tiếng hò hét. Trường cảnh vô cùng hỗn loạn

"Ah, tên nào vừa mắng Phá Thiên ca ca, có tin ta thịt ngươi không hả" - Dạ Tuyết đứng một bên khép nép nãy giờ, vẫn không nhịn được lên tiếng. Cho dù bọn hắn là ai đi nữa, nhưng dám xúc phạm Thiên Ca Ca, nàng thật không thể tha thứ

"Được rồi, ngoan nào Dạ Tuyết" - Phá Thiên quay sang cản Dạ Tuyết, cười khổ

Các ngươi...!" - Đan Thanh Tử nhìn các đệ tử bên dưới, không khỏi cảm động đảm nhiệm chức Tông Chủ đến nay đã 1,000 năm. Từng vị đệ tử trong Tông, nàng đều nhớ mặt. Hiển nhiên nay bọn hắn tự mình muốn bị trúc xuất chỉ vì nàng

Phá Thiên nghe xong, khẽ giật mình. Không ngờ Đan Thanh Tử vì hắn gánh trách nhiệm phát triển Hồng Hưng Môn lại tốn nhiều tâm tư như vậy, chiếm được tất cả tình cảm của bọn hắn. Khó nói, khó nói a

Đám Trưởng Lão nhìn tình hình bên dưới, cũng không biết giải thích thế nào. Bởi vì 1,000 năm qua, Phá Thiên chưa từng xuất hiện một lần, nay đột nhiên trở về thành Tông Chủ. Cũng khó trách bọn đệ tử kia không thể tiếp nhận điều này

"Đại Tông Chủ, có cần ta..." - Đoàn Dự trước tiên nhìn qua Phá Thiên, lên tiếng nói

"Không cần, haha, không ngờ Đan Thanh Tử nhà ta lại có sức ảnh hưởng lớn đến như vậy" - Phá Thiên chợt cười to, số mệnh đã định Đan Thanh Tử là Tông Chủ của Hồng Hưng Môn. Vậy hắn cũng không cưỡng cầu.

Sau đó, Phá Thiên quay sang xoa đầu Đan Thanh Tử, nói

"Bọn hắn đã một lòng như vậy, vậy thì ngươi tiếp tục đảm nhiêm vị trí Tông Chủ đi. Chúng ta ai làm Tông Chủ không được, không quan trọng lắm đâu" 

"Ta...ta.." - Đan Thanh Tử đôi môi ngập ngùng, muốn nói cái gì đó nhưng lại không nói được. Bởi vì thấp thoáng, nàng đã xem các đệ tử này là người một nhà, cũng không muốn chối bỏ

"Um, nhưng là Tông Chủ thì cũng phải ra dáng một chút. Ta tặng ngươi một ít lễ vật vậy" - Phá Thiên lấy tay ngắn không cho Đan Thanh Tử tiếp lời, chống cằm suy nghĩ.

Vài khắc sau, hắn từ trong Túi trữ vật lấy ra một kiện vũ khí, trang bị

[Vô Tận Kiếm]

Đẳng Cấp: Chí Tôn Thần Khí

Cấp độ sử dụng: 200

Ghi chú: Từng được Thái Ất Chân Tiên sử dụng, đúc bởi Tinh thiết vạn năm tại núi Côn Luân. Chí Tôn Thần Khí - Uy Lực Bất Phàm

Thuộc tính cơ bản

Sức mạnh: +2,000

Phòng thủ: +2,000

Nhanh nhẹn: +2,000

Năng lượng: +2,000

[Kỹ năng đặc biệt]

- Có 10% kích hoạt Bạo Kích, tăng gấp x3 lần sát thương cơ bản khi xuất chiêu.

- 2% xuất hiện Bỏ qua phòng thủ của đối phương

- 1% xuất hiện [Chí Tôn Uy] tăng tất cả thuộc tính 25%

"Ừm cây Chí Tôn Thần Khí này ngược lại không tệ, dùng nó Đan Thanh Tử có thể vượt tối đa Hai đại cảnh giới giết địch"

Tại Cửu Giới Tiên Hiệp, đẳng cấp vũ khí được chia theo thứ tự từ: Hoàng Khí, Huyền Khí, Địa Khí, Thiên Khí, sau đó đến Linh Khí, Bảo Khí, Bán Thần Khí, Thần Khí, Chí Tôn Thần Khí. Cao cấp nữa là Huyền Thoại Linh Bảo Khí, Thông Thiên Linh Bảo Khí cuối cùng là Thần Thoại Linh Bảo Khí

"Hmmm, trang bị thì hiện tại ta không còn, chắc là trước đưa nàng một môn pháp kỹ hộ thân vậy" - Nghĩ xong, Phá Thiên lại tiếp tục lấy từ trong Túi trữ vật ra một quyển bí tịch

[Tử Hà Công Pháp]

Đẳng cấp: Thần kỹ

Ghi chú: Nội công thượng thừa của phái Hoa Sơn, Khi thi triển ẩn hiện tựa như mây trời, rồi mạnh như lôi đình. Sau cùng bao phủ cả đất trời. Sắc thái của người thi triển đầy tử khí, cho nên được gọi là Tử Hà Công

Kỹ năng: Sau khi sử dụng nhận được Tử Hà Chân Khí hộ thể, tất cả thuộc tính tăng 25%. Hiệu quả duy trì 60 giây. Có 1% kích phát Tử Hà Lôi Đỉnh, khiến đối phương rơi vào trạng thái Tê liệt, duy trì 10 giây

Cấp độ Võ kỹ tại Cửu Giới Tiên Hiệp được chia theo từ: Hoàng võ kỹ, Huyền võ kỹ, Địa võ kỹ, Bán thiên kỹ, Thiên kỹ. Bán Thần kỹ, Thần kỹ, Bán Chí Tôn kỹ và cuối cùng là Chí Tôn kỹ

Lấy ra hết tất cả xong, Phá Thiên ấn tay một cái, toàn bộ vật phẩm rơi xuống trên tay Đan Thanh Tử.

Cảm nhận được uy lực của Vô Tận Kiếm và Tử Hà Công Pháp trước mặt, Đan Thanh Tử và các đệ tử xung quanh có phần không thở nổi vì sự uy áp của một cái Chí Tôn Thần Khí và một cái Thần Kỹ Công Pháp.

Nhưng cố thế nào, nàng cũng không thể cầm lên được 2 món vật phẩm vì đẳng cấp bản thân quá thấp. Lấy hết cả Hóa Hồng Cảnh Đỉnh Phong của nàng, cũng chỉ đạt đến Cấp độ 160, Tử Hà Công Pháp còn có thể miễn cưỡng. Nhưng Vô Tận Kiếm là Chí Tôn Thần Khí,nên yêu cầu cấp độ 200 mới có thể sử dụng

"Công tử...ta ta cảnh giới thấp kém quá không thể sử dụng lễ vật của công tử. Mong công tử thu hồi" - Đan Thanh Tử khuôn mặt đỏ lên, đây là lễ vật công tử tặng, nhưng nàng lại không đủ cảnh giới để sử dụng. Nàng hận không thể tìm một cái lỗ chui xuống, tự hứa bản thân sau này hảo hảo tu luyện tốt a

"Hửm, ta quên mất cấp độ" - Phá Thiên một bên ngẩng ngơ suy nghĩ, cứ ngỡ Đan Thanh Tử đã đạt cấp độ 200, nhưng quên mất nàng tu luyện bất quá mới 1,000 năm. Đạt đến Hóa Hồng Cảnh Đỉnh Phong cũng đã là tư chất thiên tài.

"Được rồi, ta có một biện pháp giúp ngươi mau chóng tăng tiến tu vi. Nhưng tu vi cao đồng nghĩa sự ma sát cũng nhiều tương ứng. Ngươi sau này có thời gian phải nhanh chóng đi ra bên ngoài ma luyện một thời gian để quen với cảnh giới mới" - Phá Thiên nhìn Đan Thanh Tử cười nói, căn dặn một phen, sau đó rút Kinh nghiệm từ trong bản thân ra 40,000 điểm kinh nghiệm chuyển sang Đan Thanh Tử

[Phá Thiên]

Kinh nghiệm: 1,575,456/999,999 điểm kinh nghiệm

- 50,000 điểm kinh nghiệm

Còn lại 1,525,456/999,999 điểm kinh nghiệm

Ngay sau đó, Thiên địa bỗng nhiên biến sắc, toàn bộ không gian xung quanh bị bao phủ bởi tầng tầng, lớp lớp mây đen. Tiếp đến, từ trên trời giáng xuống từng đạo Lôi Kiếp, đánh thẳng vào tầng bảo hộ của Hồng Hưng Môn

"Chuyện gì xảy ra vậy"

"Tại sao tự dưng trời lại chuyển mây đen"

ẦMMMMMM

"Cái gì, kia là Lôi Kiếp"

"Tại sao Lôi Kiếp này lại đáng sợ như vậy"

"Kìa.. nhìn kìa, hình như là Tông Chủ đang độ kiếp"

ẦMMMMMMMM

ẦMMMMMMMMMMM

Khí tức Đan Thanh Tử không ngừng tăng lên, từ Hóa Hồng Cảnh Đỉnh Phong đến Hư Vô Cảnh, Kiếp Cảnh, sau đó là Đạo Cảnh, Vô Cảnh, rồi đạt đến Bán Tiên, Kim Tiên mới dừng lại

Quá trình diễn ra vô cùng nhanh chóng, khiến tất cả mọi người xung quanh đều choáng váng. Không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Khi tất cả còn không hiểu được chuyện gì đang xảy ra, thì đám người Đoàn Dự đứng bên cạnh cảm thấy run rẩy vì khí tức của Đan Thanh Tử chuyển biến cực lớn sau khi được Đại Tông Chủ Phá Thiên điểm hóa...

"Cái này..." - Đường Tiểu Long khuôn mặt ngơ ngác, quay sang nhìn Đoàn Dự

"Nàng đã đạt đến một cấp độ mà chúng ta không thể nhận biết được" - Đoàn Dự đôi mắt mở to, hơi thở có phần gấp rút. Vì sự việc diễn ra quá nhanh chóng

Nửa ngày sau, Đan Thanh Tử độ kiếp thành công, đôi mắt từ từ mở ra, thở ra một ngụm khí

"Hô...."

Sau đó, nàng từ trên hư không, bước xuống quỳ trước Phá Thiên, chắp tay nghiêm trang, nói

"Đa tạ công tử ân đức, Đan Thanh Tử sẽ cố gắng hảo hảo tu luyện, không phụ lòng công tử" 

Đối với nàng, Phá Thiên thủ đoạn quá nghịch thiên a.

Người khác có thể không biết, nhưng chính nàng làm sao lại không thông được, công tử chỉ điểm tay một cái. Mà nàng từ Hóa Hồng Cảnh vượt đến một cảnh giới mà nàng không thể biết đến. Nàng tự hỏi, còn có cái gì trên thế gian này, mà công tử không làm được?
Bình Luận (0)
Comment