Xuyên Không May Mắn Ta Chỉ Là Vai Phụ

Chương 42


Ly Thần, nàng thu hồi kiếm, quay người rời khỏi khán đài, làm ai nấy đều ngạc nhiên.
Nàng vậy mà bao phủ toàn bộ khán đài đều hóa băng a.
Ly Định không khỏi vui vẻ nói: "Nữ nhi của ta, không làm ta thấy vọng."
Tuyết Thư, nàng cũng đến xem xem rốt cuộc nữ nhi của mình có giành chiến thắng không hay bị ức hiếp nàng sẽ giải quyết.
Nàng chỉ cười mà không nói lên lời nào, thiếu niên bị nàng đánh bại rời khỏi khán đài.
Thanh Thanh đứng dưới ngồi không nói lên lời nào, chỉ biết nhìn xem thầm nghĩ chán ngắt.
Đứng trên đài cao phía trước, Hoàng Đế không khỏi cảm thán nói: "Ngươi xem, nữ nhân kìa là ai?"
Một tên quan công công liền cúi người đưa hai tay ra nói: "Thưa Hoàng Thượng, nữ nhân kia danh dưng Ly Thần là nhị tiểu thư của Ly gia, tính cánh băng lãnh."
Hoàng Đế gật đầu, liền nói: " Tân Hoàng, ngươi liệu có thắng được nàng ta?"
Một thiếu niên ngồi bên cạnh thì đứng dậy cúi người đưa tay ra nói: "Phụ Hoàng, ta chưa nắm chắc nhưng chắc chắn sẽ không thua, mang vinh hạnh về cho gia tộc."
Hoàng Đế gật đầu, thiếu niên tên Tân Hoàng là nhi tử của hắn, hắn cười cười.
Một bên khác Lư gia, gia chủ Lư Bình nhìn mà trầm ngâm nói: "Nàng ta mới có cảnh giới Trúc Cơ cảnh nhất giai, các ngươi có thể giải quyết nàng ta nhanh chóng."
Sau lưng hắn vài vị thiếu niên thiếu nữ gật đầu quỳ xuống nói: "Hảo."
Trận tiếp theo, được nữ nhân trên khán đài nói: "Mời Tân Hoàng lên khán đài, cảnh giới Trúc Cơ cảnh bát giai."
Tân Hoàng, từ trên cao nhảy xuống dưới khán đài, xung quanh ai nấy đều im lặng, vì tính cách tàn bạo của Tân Hoàng.
Giết người không chớp mắt, ngứa mắt là giết hay ham mê cờ bạc, không ai giám nói với Cẩm Y Vệ.
Luôn bắt nữ nhi nhà lành, làm thê thiếp.

Đối thủ của Tân Hoàng là một nam nhân đến từ Lư gia.

Thiếu niên này, cũng là một trong nhưng người được Lư Bình giao phó, hắn cầm trên tay song chùy sắt nhảy từ trên cao xuống.
Nhảy xuống tạo ra va chạm khiến nền bằng gạch đá của khán đài đều nứt ra từng mảnh.
Hắn cầm trên tay song chùy va chạm vào nhau, giống như muốn đập nát xương tan Tân Hoàng.
Nhiệm vụ của hắn không chỉ đánh bại Ly Thần mà còn có đánh bại các thiên kiêu khác.
Tân Hoàng nhếch miệng lên, nghe tiếng bắt đầu từ nữ nhân chủ trì.
Hắn liền biến mất, xuất hiện bên cạnh Lư gia tộc nhân, Lư gia tộc nhân cũng không yếu thế, hai người đều là cảnh giới Trúc Cơ cảnh Bát giai.
Biến mất ở đây không giống Luyện Hư cảnh mà là tốc độ nhanh không thể nhìn thấy.
Hai bên vũ khí va chạm với nhau, Tân Hoàng hắn lùi lại, tay không trượt trên đất.
Cầm trên tay thương dài, hắn dùng tay lui thương lại, hắn liền nói: "Thương Tàn Tình Tan." là công pháp hoàng giai trung cấp.
Hiệu quả công pháp có thể giảm độ cân nặng thương xuống nhẹ nhất, dễ dàng đánh liên tiếp.
Dứt lời, hắn tiến lên, thương của hắn cũng đã nhẹ dần tốc độ tăng cao hắn liên tục dùng thương đâm chém về phía Lư gia tộc nhân.
Lư gia tộc nhân dứt khoát nhảy lên cao, né hết thương đâm đến của Tân Hoàng, Tân Hoàng thẫn thờ suy nghĩ hồi lâu cũng bình tĩnh lại.
Né tránh ra xa, Lư gia tộc nhân không đợi lâu liền đánh chùy xuống dưới, không đánh chúng Tân Hoàng nhưng từng mảnh khán đài bằng gạch đá toàn bộ đều nứt ra lơ lưng trên cao.
Bởi vì do kết giới nên từng mảnh gạch đá không hề rơi xuống mà lơ lửng trên không.
Tân Hoàng cũng vì lý do đó mà bị thương do bị đá đánh trúng.
Hắn quay người bộ áo bạch y trên người hắn cũng đã tan nát từng mảnh.

Hắn cắn răng chịu đựng cơn đau nhảy lên cao dùng hai tay cầm chắc thương đánh xuống.
Nhưng không ngờ tới Lư gia tộc nhân, hắn không cho Tân Hoàng cơ hội, dùng hai chùy va chạm lại với cây thương.
Tạo nên va chạm cực mạnh, Lư gia tộc nhân liền nói: "Chùy Tu La." song chùy liền hiện ra màu đỏ, càng thêm nặng thêm, hiệu quả không tốt lắm.
Tân Hoàng nắm chắc thương khi chúng va chạm thương phản hệ khiến hắn tay không ngừng run rẩy đau nhức.
Tân Hoàng hắn có đầu óc liền suy nghĩ rồi bỏ thương xuống, quay người lên cao dùng chân phải đá trúng đầu của Lư gia tộc nhân.
Lư gia tộc nhân, đang đỡ cây thương vừa sử dụng công pháp, không ngờ tới vậy mà Tân Hoàng bỏ vũ khí dùng chân đá hắn.
Hắn bị Tân Hoàng đánh bay, vũ khí đang cầm trên tay hắn cũng bỏ xuống, người bị rơi xuống dưới nền khán đài.
Tân Hoàng nhảy qua bên cạnh, hắn đứng đấy 1s, rồi nhảy qua bên cạnh tảng đá cầm trên tay thương lớn rồi xoay thương đánh hai song chùy của Lư gia tộc nhân ra khỏi khán đài.
Song chùy không hề nhẹ hơn trăm cân, làm Tân Hoàng mặt biến sắc cố dùng cây thương đánh trả về phía Song Chùy.
Làm Song Chùy bay ra ngoài rơi xuống nền gạch đá dưới khán đài toàn bộ nứt ra vài mét.
Ai nấy thấy đều lùi ra xa không giám lại gần, vì bị ảnh hưởng.

Còn Lư Gia tộc nhân lúc này, một thân hình đầy cơ bắp rơi xuống đất.
Bùm.
Một tiếng vang này, có thể cảm nhận được rơi xuống đau như thế nào.


Tân Hoàng sau khi dùng thương đánh song Chùy xuống dưới khán đài.
Thương của hắn bị cong hơn nửa, cuối cùng cũng thẳng lại, cán thương hắn làm bằng sắt cứng rắn có linh khi luôn điều động bên trong, nên không dễ dàng gãy.
Hắn đứng trên cao, thở dài mệt mỏi nắm chắc cây thương nhảy từ những mảnh gạch đá xuống dưới tay vừa xoay thương vừa nói:
"Thương Tàn Nữ Nhân Mất." hoàng giai đỉnh cấp công pháp, hiệu quả có thể tăng cao sự sắc nhọn của mũi thương.
Còn có thể nâng cao sát thương từ trên cao đáp xuống, hắn nhảy xuống thương đưa lên cao đánh xuống.
Một tiếng nổ vang lên, bụi bay lên cao, không thể thấy trên khán đài rốt cuộc có truyện gì xảy ra.
Xung quanh khán đài ai nấy đều bán tán.
"Rốt cuộc đã phân thắng thua chưa?"
"Ta không biết."
"Ta cũng vậy."
Hoàng Đế trên đài cao, hắn cảm thấy trận chiến đấu này, Tân Hoàng nhi tử hắn nắm chắc phần thắng.
Quả như hắn dự đoán, trên khán đài bụi bận biến mất chỉ để lại, một thân một người cầm trên tay cán thương dài đánh xuống, làm rạn nứt toàn bộ gạch đá lần nữa.
Nằm bên cạnh là một thiếu niên cơ bắp, run rẩy, một kích đấy nếu đánh trúng hắn chết là truyện thường tình, không thể sai biệt vào đâu được.
Nữ nhân trên đài cao liền ấp a ấp úng nói.
"Tân hoàng tử thắng."
Ai nấy đều hô hào trận chiến quá kịch liệt a.

Thanh Thanh nàng ngồi dưới khinh bỉ.
"Công pháp tên nữ nhân???"
Nàng cười cười lắc đầu, trận chiến kết thúc ai cũng cổ vũ nhiệt tình.
Qua một trên trà liền đến trận tiếp theo: "Trận thứ tư."
Nghe đến đây ai đều mong chờ muốn xem tỷ thí võ đài.
Làm ai cũng hớn hở, nhưng khi nghe nữ nhân trên đài cao nói đến đây ai nấy đều mặt buồn bã.
"Lư gia tộc nhân, cảnh giới Trúc Cơ cảnh cửu giai."

Vì là phàm nhân, nên nữ nhân trên kia cũng lòng tư bi nói tên ra vì nhìn tấm thẻ trước mắt.
"Đấu với phàm nhân Thanh Thanh." càng về sau càng nhỏ, nên không nghe được Thanh Thanh từ.
Nghe đến đây, Lư gia Lư Bình không khỏi cười thầm.
Thanh Thanh liền biến đến tên mình, liền từ từ bước lên khán đài.

Lư gia tộc nhân từ trên cao nhảy xuống một tên thiếu niên.
Mặc áo bào đen hắn nhảy xuống cười nói: "Có dễ với ta quá không, vậy đối thủ của ta vậy mà là phàm nhân."
Thanh Thanh từ từ hiện ra từ đám đông, vậy mà là một thiếu nữ.
Ly Hoa, Ly Thần liền phát hiện ra mà hét to nói: "Thanh Thanh."
Ly Hoa nói thêm: "Thanh Thanh muội muội xuống đài đi a, muội không có tu vi không có khả năng thắng."
Ly Hoa hét to, làm ai cũng nghe được.

Nhưng không ai giám trả lời nàng, Lư Không bên phía khán đài liền nói: "Ly Hoa việc này ngươi không nên tham dự a."
Ly Hoa chỉ biết ngậm miệng lại, nhiều người nhìn nàng a.

Không nói lên lời nào.
Ly Thần nhìn về phía Lư gia tộc nhân băng lãnh nói: "Ngươi mà đánh tàn phế nàng ấy, ta sẽ giết ngươi."
Lư gia tộc nhân nghe đến đây sợ ngây người.

Bình Luận (0)
Comment