Xuyên Không Sang Thế Giới Khác Cùng Em Gái

Chương 20.2

(Đoạn Kaga đập xong Nữ anh hùng)

Né khỏi lưỡi kiếm nguyền rủa của Takao, Kaga "dịu dàng" đấm một cú "nhẹ tựa lông hồng" vào mặt cô ta và thổi bay cả Takao lẫn đội lính của Nữ anh hùng.

"Chết thật..."

Kaga chống tay vào hông, nhìn ngắm lại đống hỗn độn cậu vừa dựng lên. Còn mấy tên lính may mắn không nằm trong vùng bị cậu thổi bay, giờ đang ôm nhau, nước mũi nước mắt trào ra khiến chúng trông thật tức cười.

[lộp cộp]

Takao chật vật đẩy đống đất đá đang đè lên người cô. Cô đưa mắt nhìn xung quanh. Gần như toàn bộ đội lính đi theo cô bị thổi bay sau một đòn của cậu thanh niên kia.

"Ouch..."

Cô vô thức đưa tay chạm và trán, ngay chỗ mà Kaga ra đòn. Cô rên rỉ khi xoa nhẹ vào vết sưng trên đầu.

Kaga lại gần, tay cầm một lọ nước kì lạ và đổ lên đầu Takao. Hành động đột ngột và kì quặc này làm cô giật nảy mình khi.

"Cô thấy ổn hơn rồi chứ?"

"Ổn...ý ngươi ổn là thế nào?"

"Là vết bầm trên đầu cô đó"

Kaga búng một phát vào đầu Takao.

"Ahh----Ủa"

Vết bầm do Kaga gây ra đang lặn rần và biến mất khỏi làn da của cô. Và cũng chẳng có xung lực nào thổi bau cô lần nữa. Nó chỉ đau như bị búng một cách bình thường.

"Ngươi rốt cuộc là ai?"

"Một thằng mạo hiểm gia? Trông tôi giống thứ quái đản lắm à?"

Tina nhảy vồ lên lưng Kaga, vòng tay ra trước và kéo da mặt cậu.

"Thấy không, thấy không!!? Kaga-san là một người bình thường đó"

"Ưm..."

Takao không nói gì trong khi Tina tiếp tục kéo, nhào nặn da mặt Kaga. "Cô thực sự tin lời một đứa trẻ nói sao?", Kaga nói vậy khi hất Tina ra khỏi lưng.

"Tôi có thể cảm nhận luồng ma lực đặc biệt của bọn Quỷ Tộc, và cậu không hề có dấu hiệu đó"

"Lần sau làm ơn hãy xác minh điều đó trước"

"Nhưng, cậu đã một mình giết chết Quái Thú, thậm chí tàn sát gần như toàn bộ quân đội của tôi, một mạo hiểm gia làm sao có thể gây ra sự hủy diệt như vậy với một đấm chứ?"

"Này, tôi chưa giết ai cả, nhìn lại đi"

Kaga chỉ vào đống đất đá phía sau Takao, những tên lính và số ngựa của chúng đang cố bò ra khỏi chỗ bị vùi lấp. Kaga giải thích về việc cậu đã mở rộng phạm vi xung lực để thôi bay họ thay vì tập trung xung kích vào một điểm để khiến Takao bị chấn thương não bộ. Cô ấy ngạc, cô suy nghĩ một hồi, nuốt một hơi và nói nhỏ với Kaga.

"Có phải...cậu đến từ thế gi----"

"Ặc, sao nặng vậy?"

Kaga hét lên trước khi Takao định hỏi cậu câu gì đó.

Là thanh kiếm nguyền rủa của Takao. Kaga đang nhấc nó lên một cách bình thường thì bất ngờ cảm thấy sức nặng vô lý của nó.

"Cô thực sự vung chém bằng thứ này à?"

"Nó có nặng hơn kiếm bình thường là bao đâu"

"Nặng vỡ mồm ý! Tina, Alisha, ra đây nâng cùng anh xem"

Cả ba cùng thử nhấc thanh kiếm nhưng cuối cùng chỉ có Kaga là cảm nhận thấy sức nặng của nó.

"Một thanh kiếm nguyền rủa với khả năng chém qua mọi vật"

Kaga để nó xuống đất và ngắm nhìn nó.

"Nếu mọi người vung nó được bình thường thì dù thay đổi trọng lượng của nó, tôi cũng khó cầm lên được"

Chuôi kiếm có đính một viên ngọc, tay cầm thì làm hoàn toàn bằng vàng. Kaga đoán nó cũng nặng nhưng không thể nào nặng vô lý như thanh kiếm. Cậu cẩn thận quan sát cẩn thận rồi rút trong |Rương đồ| ra một cuốn sách ghi 【Thế Giới】.

「Vật Nguyền

Phần 2: Vật nguyền rủa có nhiều hình dạng và bởi nhiều vật liệu quý khác nhau, tùy vào độ hiếm của nguyên liệu và khả năng trữ ma lực của nó mà Vật nguyền sẽ ban cho sinh vật/đồ vật mà chúng cố định những khả năng mạnh mẽ, không thể có được một cách vô điều kiện」

"Hmm, Alisha...hồi chúng ta mới gặp...thứ bằng vàng đó..."

"...là một Vật Nguyền" (Alisha)

"Vậy cái chuôi kiếm này cũng là Vật Nguyền?"

"Tôi nghĩ là do viên ngọc đó cơ" (Takao)

"Hừm... 「Con người tuy đã có được khả năng chế tạo nguyên liệu làm Vật Nguyền, song chúng không thể so sánh với nguyên liệu tự nhiên. Kèm thêm lượng ma lực dồi dào chỉ chiếm chưa tới 1/10000 số nguyên liệu tự nhiên có thể khai thác. Sau khi trích xuất lượng ma lực ra, số nguyên liệu còn lại sẽ tự phân hủy thành đất đá bình. (1tấn đá quý được khai thác trích xuất được 10g nguyên liệu tự nhiên」...Tức là để chế tạo ra cái viên ngọc bé tí này, họ đã tốn một lượng nguyên liệu đủ để xây dựng quốc gia thành một đế quốc vĩ đại?"

"Họ thực sự đầu tư vào sức mạnh" (Tina)

"Tôi nghe nói nhiều quốc gia đã sụp đổ vì chế tạo Vật Nguyền để hoàn thiện Vũ Khí nguyền rủa của họ" (Takao)

"Jeez...vấn đề bây giờ là tại sao chỉ mình anh không nhấc được thanh kiếm chứ?"

Kaga giơ chiếc vòng Trạng Thái ra và kiểm tra lại chỉ số của bản thân.

"Cái gì vậy?" (Takao)

"Hử? Bảng trạng thái, cô là anh hùng mà không có sao?"

"Bảng trạng thái? Thế giới này tồn tại thứ như vậy sao?"

"Hả? Không phải nó phổ biến với tất cả các mạo hiểm gia sao? Nghe nói dù đắt nhưng 10 người thì 6,7 người sở hữu nó mà, bộ quốc gia cô không có pháp sư nào tạo ra chúng hay mạo hiểm gia nào sử dụng chúng à?"

Takao lắc đầu và gây nên sự sửng sốt của Kaga, cậu nheo mắt lại nhìn Takao từ đầu tới cuối.

"Kaga? Đó là tên của cậu?" (Takao)

"Ê, Takao, Vương quốc của cô không cho Mạo hiểm gia rời khỏi lãnh thổ hay mạo hiểm gia bên ngoài vào trong sao?"

"Không hẳn, họ được phép vượt biên giới với giấy phép đầy đủ, nhưng trước khi đi, họ được đến các Tòa Công Hội làm thủ tục gì đó, đáng ra tôi cũng phải thực hiện thủ tục nhưng do có việc gấp ở thủ đô WildStone nên tôi và đội lính của mình đã xuất phát sớm...Cậu nghe không vậy?" (Takao)

"Ừ, có"

Kaga lật nhanh cuốn sách trên tay, dừng lại ở những phần「Hệ thống thế giới 」, 「Đa thế giới」, 「Du hành qua các thế giới」...sắc mặt cậu thay đổi liên tục.
Kaga đóng mạnh cuốn sách, cậu đột ngột đứng dậy và tiến tới chỗ một con ngựa.

Lũ lính không hiểu Kaga và Takao vừa nói chuyện gì nãy giờ, bỗng thấy Kaga lại gần nên sợ hãi lùi lại.

"Alisha, Tina, đi thôi"

Được Kaga gọi, hai cô bé chạy lại và leo lên lưng ngựa.

"Có chuyện xấu xảy ra gì sao?" (Takao)

"Không...tôi chỉ phát hiện ra đôi điều thôi,có lẽ tôi phải tìm người viết ra cuốn sách này khi hội ngộ cùng người thân ....Takao, hãy đến công hội của Thị trấn Arena rồi nói với họ về vấn đề chỉ số của mình"

"......" (Takao)

Kaga sử dụng kĩ năng và sửa chữa lại con đường đất, phục hồi lại số lính vẫn nằm ngất nãy giờ do chấn động.

"Vậy tạm biệt, mong có ngày chúng ta có thể gặp lại, Takao"

*** End Vol***

Bình Luận (0)
Comment