Xuyên Không Sang Thế Giới Khác Cùng Em Gái

Chương 36

Ruyt.Ruyt.

Tiếng chim kêu và âm thanh của những tán lá va chạm nhẹ nhàng vào nhau bởi cơn gió thoảng làm khu rừng trông thực sự yên bình.

Và tiếp sau đó là tiếng nổ nhỏ dần lớn lên đang tiến vào từ ven rừng.

Bùm. Bùm. Những miệng hố trông khi vết tích của thiên thạch rơi chúng với kích thước chỉ bằng một cái đĩa rải rác trên mặt đất. Còn người gây ra chúng không ai khác, chính là Kaga.

Vừa để lại người em gái và hai cô bé Á Nhân tại thị trấn, Kaga có thể sử dụng khả năng cậu nghĩ ra hồi bị Taoka-Nữ Anh Hùng- truy đuổi.

Sẵn tiện bây giờ nên cậu quyết định luyện tập nó.

"Sử dụng chân để tạo ra xung kích từ Order, giảm thiểu lực gây ra nhưng vẫn tạo đủ phản lực để phóng cơ thể đi...Cũng không hẳn là dễ lẵm"

Kaga lẩm bẩm vậy trong khi cố gắng giữ đều nhịp chuyển động của mình, cùng lúc bám theo dấu chân của đám quái vật.

Cậu đã bám theo vết máu từ thị trấn đến địa điểm xuất hiện những dấu chân 4 móng. Dựa vào mật độ xuất hiện, có thể thấy tổ của chúng nằm không còn xa với cậu nữa.

"Fu◇k....Đáng ra hôm nay ta có thể đi mua sắm với Seimon, và chỉ vì chúng bay mà hỏng hết kế hoạch..."

Kaga không phải người sẽ càu nhàu một mình, song lần này cậu có vẻ khá khó chịu. Chẳng mấy chốc cậu đã tới một khu đất trống.

Nói là đất trống, nhưng nó được tạo ra bằng cách chặt hết số cây bên trong. Nên hiện tại vẫn đầy những gốc cây bị chặt nham nhở trên mặt đất.

Nằm trong khu vực đó, là xuất hiện của loài quái vật kia.

Chi sau ngắn hơn chi trước nhưng đủ dài để đứng trên mặt đất, các ngón tay thon hơn, nhưng vẫn có vết tích của móng, dáng đi gù gù với cái đầu một sừng hơi chúi ra trước. Toàn bộ cơ thể bọc trong lớp da vảy sần sùi, cứng cáp, bảo vệ chúng khỏi những đòn đánh thông thường.

Một đàn Lizard Horn (Thằn Lằn có sừng).

Kaga không chắc lũ này sinh sản ra sao vì chúng không hề có bộ phận sinh dục. Song dáng đi bành hai chân ra vẫn làm cậu cảm thấy chướng mắt.

Không cần giáp ngoài vì da chúng đủ để thực hiện nhiệm vụ đó, có những con sử dụng cánh tay khổng lồ để tấn công, nhưng phần lớn con nào cũng được trang bị một vũ khí bằng đá thô.

Chúng nhá những ngọn cỏ xanh lam quanh những gốc cây rồi nhổ lên chính cây vũ khí của mình. Kaga cho rằng nguồn độc chắc chắn đến từ đó.

"Vậy lũ này miễn nhiễm độc luôn à? Chẳng bù cho mình..."

Lặng lẽ quan sát đàn Lizard Horn, Kaga than thở.

Dựa vào hình dáng, có vẻ chúng không thể di chuyển quá nhanh, cơ thể cũng quá đồ sộ để ẩn nấp trên cây và bụi rậm. Cơ bản là không lo mai phục hay đánh lén.
Tuy nhiên với số lượng này, vẫn rất nguy hiểm nếu ba cô bé đối đầu với chúng.

Không tiêu diệt được toàn bộ thì ít nhất cũng phải giảm lực lượng tối đa, có vậy khi chúng tấn công cũng không gây khó khăn cho Seimon, Alisha và Tina, không thì ít nhất cũng kéo dài thời gian cho tới khi Carlos gọi được đám mạo hiểm gia lành nghề tới. Kaga nghĩ vậy.

Cuộc đi săn Lizard Horn bắt đầu.
___________________________________

Hít sâu một hơi, Kaga bật mình khỏi bụi cây dại trước khi một con Lizard Horn bắt đầu đánh hơi tới gần chỗ cậu.

Một cú đạp trực diện, nghiền nát xương cổ của con Lizard Horn, ấn sọ nó vào sâu bên trong phần xương ngực.

Xác con Lizard Horn đổ xuống, thu hút sự chú ý của những con còn lại.

Chúng gầm lên và nổi gân cốt khắp cơ thể khi nhận ra Kaga đang đứng trên xác của con đã chết.

Cả đàn Lizard Horn đổ xô lại, vây kín tứ phía của Kaga.

"Order-Impact!"

Một cú đấm thổi tung không gian xung quanh, kéo bật rễ từng gốc cây trên mặt đất. San bằng khu đất của lũ Lizard Horn.

Song nhờ lớp da vảy cùng cơ thể đồ sộ, lũ thằn lằn này cắm những thanh vũ khí đá xuống mặt đất, ngăn việc chúng bị thổi bay.

"Order-Hắc Lôi!"

Từng tia sét đen phóng ra từ quả cầu trắng trong tay Kaga, đánh thẳng vào đàn Lizard Horn xung quanh. Nhiều con bị giật, cơ thể chúng giãy nảy lên với dòng điện đột ngột chạy qua người.

Để đối phó, chúng cắm chiếc đuôi của mình xuống mặt đất. Sử dụng chiếc sừng như vật thu sét và dẫn truyền điện qua lớp da xuống đất. Hạn chế về tốc độ, nhưng chúng vẫn sống sót.

Chúng khá khôn ngoan so với các loài quái vật sống theo đàn khác.

Tới lúc lũ Lizard Horn bắt đầu phản công.

Một con thân hình nhỏ và mảnh hơn số còn lại, lao tới như một cơn gió. Nó vung cây kiếm đá thẳng vào vùng ngực Kaga, khiến cậu phải bẻ người né nhát chém đó.

Dù cây kiếm có thể không làm thương cậu, nhưng độc tố của nó thì không thể khinh thường.

Cầm vào cổ con Lizard vừa tấn công, Kaga găm thẳng đầu nó vào sừng của con đã chết dưới đất, bẻ gãy cổ tay nó và tước đi thanh kiếm đá.

"Order-Thao Túng!"

Thanh đổi hình dạng thanh kiếm thô kệch thành một cây rìu chiến bằng đá. Kaga gia tăng độ cứng cho nó và tấn công lại lũ Lizard.

Đỡ và chém trả lại từng đòn. Dù đều cùng nguồn gốc nhưng độ cứng bất thường của cây rìu có thể ngăn lại 2, 3 thanh kiếm đá cũng lúc và cũng nghiền nát chúng như bông gòn.

Bổ cây rìu thật mạnh vào đầu một con to xác, Kaga lấy lực lộn nhào ra phía sau nó, cướp thấy vũ khí và biến đổi nó thành một đôi kiếm ngắn.

Xoay người ra khỏi vị trí, cậu nhẹ nhàng đưa hai thanh kiếm lách vào bên trong lớp da vảy rồi cứ cổ hai con Lizard Horn tiếp theo.

Găm lại hai thanh kiếm trên mắt một con khác, cậu lại biến đuổi cây kiếm đá thanh một món vũ khí khác. Cứ như vậy, từ giáo, trùy, côn, đao,...thậm chí cả cung và tiễn. Số lượng của Lizard Horn giảm dần.

Khác với Goblin, Lizard Hord không phải loài dễ sinh sản hay bù đắp lại số lượng. Chúng rất cẩn trọng trong quân số, vậy nên một khi có quá nhiều cá thể bị giết, chúng sẽ tự động rút lui.

Kaga mới nhận ra điều này. Cậu càng tiếp tục ra sức tấn công.

Từng thanh kiếm đá được biến đổi thành những cây giáo nhỏ, phóng đi với vận tốc siêu thanh và phát nổ khi chạm tới mục tiêu.

"Ngừng tay lại! Tên điên kia?"

"Nani the đú!"

Hai bóng dáng bất ngờ lao theo một quĩ đạo đối lập, giao nhau ngay lại vị trí Kaga chuẩn bị đặt chân xuống.

Hai tia sáng lóe lên do ánh mặt trời phản chiếu vào mắt Kaga làm cậu không nhận ra mặt của hai người kia, tuy nhiên, dựa vào chất giọng thì chắc chắn là một nam, một nữ.

[Roẹt!!!]

Co tay lại đỡ đòn, ống tay áo của Kaga bị cắt vụt một cách vô lý. Cậu tiếp tục nhận thêm một cú song phi bởi hai kẻ lạ mặt kia rồi va chạm mạnh với mặt đất, để lại một vệt lún dài.

Một sức mạnh, so sánh với cách đối thủ trước giờ phải nói là khá khác biệt.

"Trời đất...có quá con bị giết rồi, công sức chúng ta nuôi chúng biến mất như vậy à?"

"Aghhh, tất cả chỉ tại tên này"

"Cơ thể mình...khoan đã, da tay mình...rách ư?"

Kaga cố đứng dậy sau cú đạp vừa rồi, điều đáng ngạc nhiên là phần tay cậu sử dụng để đỡ hai nhát chém đó đang tuôn máu ra.

Xung lực quá nhẹ, uy lực nhát chém chắc chắn không khác gì so với một nhát chém bình thường, nhưng nó thực sự làm mình rỉ máu. Kaga vẫn chưa hết ngạc nhiên khi cậu nhớ lại những gì xảy ra.

Một vũ khí bình thường dù sắc bén tới mức nào, to lớn tới đâu cũng chưa chắc khiến Kaga xuất hiện những vết thương dù chỉ ngoài da như thế này, trừ khi-

Lưỡi dao vàng sáng loáng lại giơ trước mặt Kaga một lần nữa. Trong khoảng khắc đó, cậu tận mắt nhìn toàn bộ con dao găm bằng vàng với một viên ngọc bé nhỏ nằm giữa lưỡi.

Không nghi ngờ gì, vết thương này chắc chắn gây ra bởi những vũ khí tương tự như của Houji hay mọi Anh Hùng chiến đấu với vũ khí trong tay...Một Vũ Khí Nguyền Rủa.

Bình thường cậu sẽ cướp vũ khí và dùng nó khống chế kẻ địch, nhưng nhớ lại những gì xảy ra với thanh kiếm của Takao, cậu quyết định không làm vậy.

"Oi! Nói gì đi chứ? Kẻ sát hại động vật mất trí?"

"Eh? Cô đang nói tôi?"

"Chứ còn ai vào đây nữa?"

Cô gái lạ tiếp tục vung vẩy con dao trước mặt Kaga trong khi cậu trai kia bắt đầu đi thu lượm những viên đá lõi của đám Lizard Horn.

"Cô biết chúng là quái vật chứ?"

"Và cũng là cần câu cơm của tụm này đấy"

"Chúng đã làm hại dân quan vùng này đấy"

"Thế hả? Bao nhiêu người bị hại?"

"Một cậu bé"

"Trồi ui, tôi lấy làm tiếc"

"Éo ai tỏ thái độ vậy khi tiếc cho một người đã chết cả"

"À, ừm, nhưng nếu không có đám thằn lằn này thì mạng sống hai đứa này cũng bị đe dọa đấy"

Kaga đối chài với cô gái lạ một hồi.

"Vậy cô nuôi đám thằn lằn làm gì?"

"Chúng dễ bảo khi được cho ăn đầy đủ, và bọn này sẽ thịt chúng bán cả xác lẫn |Ma Thạch| bên trong"

"Nghe thật điên rồ nhưng lại hiệu quả..."

"hehe"

"Vậy giờ tôi hỏi mấy người vài chuyện được chứ?"

"Hả? Nghĩ mình đang nằm ở vị trí nào mà được phép hỏi-Ay! Đau đau!"

Ngắt lời cô gái bằng một cú vặn tay, Kaga túm vào cổ tay cô ấy và xoay ngược lại làm cô rên lên, tất nhiên, cậu chưa bẻ nó.

"Có vẻ mình sẽ không cảm thấy trọng lượng của con dao nếu không trực tiếp cầm vào"

"Này! Bỏ tay ra khỏi người Sonomi!"

"Cậu mà khua con dao đó lại gần thì tôi bẻ gãy tay cô ta luôn đấy"

Cậu thanh niên đang mải mê lụm lại số |Ma Thạch| giật mình khi thấy cô gái bị khống chế, song bị Kaga đe dọa, cậu ta cũng không dám manh động.

"Vậy là...việc những thứ nguyền rủa có thể chém được mình, hay sức nặng chỉ mình cảm thấy vì bản chất những thứ Vật Nguyền này cũng có thể tác động khái niệm của thế giới, mục đích của nó là ban cho người dùng một khả năng gì đấy, còn việc chém qua tất cả hay sức nặng ấy chỉ là ảnh hưởng phụ của Vật Nguyền..."

"Nói cái gì THẾ!"

Kaga lẩm bẩm khi quan sát con dao. Trong vài giây không để ý, cô gái đang bị vặn tay phía trước lộn người lại, sút trượt háng Kaga vì cậu đã nhanh chóng lùi lại.

Cậu bóp cổ tay cô và đỡ lấy con dao găm trong khi nhẹ nhàng đẩy cô gái ngã dúi về phía sau.

"Không nặng lắm, mặc dù không phải nhẹ nhưng cũng không nặng quá lố như thanh của Takao, có lẽ trọng lượng mình cảm nhận được tùy thuộc vào kích thước viên ngọc và lượng ma lực trong nó...Well, nó sẽ vô dụng khi vào tay mình. Này, trả lại cô đấy"

Kaga cắm con dao ngay trước mặt cô gái rồi phủi đám bụi trên quần áo. Một hành động cậu không nên làm khi vừa bị đe dọa.

Sonomi và cậu thanh niên kia đứng ngang nhau, đưa con dao găm sẵn thế tấn công.

"Anh làm gì vậy?"

"Về vụ lũ 'gia súc' tôi sẽ bồi thường,..."

"Eh? Thật à?"

"...Tôi không vô trách nhiệm tới mức mặc kệ hậu quả mình đã gây ra cho người khác *nhìn chằm chằm vào cô gái*. Nhưng mấy người phải trả lời vài thắc mắc của tôi"

"Thắc mắc ư?"

"Mấy người...biết tới Houji, Seimon hay Hiki với Ren gì gì đó không?"

"Eh??"

"Sao anh biết họ?"

"Biết họ hả?"

Cặp trai gái gật đầu. Có vẻ nhờ sự quen biết này mà sự căng thẳng trong không khí đột ngột biến mất. Cả hai hạ vũ khí và ngồi phệt xuống chỗ mình vừa đứng.

"Quen biết với Houji...Không rõ quan hệ hai người ra sao, nhưng ít nhất có thể biết rằng anh sẽ không gây nguy hiểm cho chúng tôi"

"Chúng tôi là đồng đội mà, tuy lâu không gặp nhưng không thể nào quên được, mà chắc cũng không có cơ hội gặp lại được đâu nhỉ...haha"

"Mà sao cậu biết tới họ vậy hả, tóc vàng? Nói thật là mặt cậu quen lắm, chắc tôi gặp ở đâu rồi thì phải"

"Do hoàn cảnh nên biết tới thôi,...Xem ra có vẻ các Anh Hùng bị bỏ lại ở ElLast bắt đầu đổ đốn hết rồi nhỉ?"

Kaga thở dài. Không cần nói sâu xa thêm, chắc chắn hai người này là đồng đội trước đây của cậu. Cậu đã đoán như vậy khi nhìn thấy hai |Vũ Khí Nguyền Rủa| kia. Dù không mang danh bảo vật Quốc Gia như thanh kiếm của Houji hay Takao, nhưng để sở hữu mấy thứ này ắt phải có mối quan hệ gì đó với Đức Vua.

"Phải...Đáng buồn thật, nhưng sau khi những nhóm được chọn đi sang WildStone, nhóm ở lại bắt đầu ăn chơi quá đà do Houji không còn ở đó, các huấn luyện viên cũng lo việc của Đức Vua mà không thể trông coi họ được nữa"

"Vài nhóm bắt đầu rời cung điện bởi cuộc sống nhàm chán trong đó, nghe nói có một nhóm nữ sinh quyết định trốn sang WildStone vì Houji. Vài người như bọn này cũng dần bắt đầu cũng rời cung điện để đi làm Mạo Hiểm Gia hay kiếm sống bằng mọi nghề mà họ biết"

"Tất cả cũng là sau khi Đức Vua đồng ý tạo ra liên minh gì đó giữa ElLast và Á Nhân, một gã với mái tóc bờm sư tử nào đó suốt ngày ở cạnh Đức Vua, lâu dần tôi cảm thấy như lão Vua ấy như mặc kệ số phận của đám Anh Hùng vậy"

Hai người kia kể lại những gì họ phải trải qua. Nó thực sự căng thẳng. Kaga khá ngạc nhiên với việc xuất hiện một liên minh giữa Á Nhân và ElLast. Cậu mở |Rương Đồ| ra trong khi tiếp tục đặt câu hỏi cho đôi kia.

"Việc gì khiến hai người với cái đàn thằn lằn này kéo nhau tới đây?"

"Đâu phải cố ý"

"Chẳng may có cháy rừng bên ElLast, ngay sát nơi chúng tôi bí mặt chăn bọn này nên chúng thi nhau bỏ chạy đấy chứ"

"Cháy rừng?"

"Ừ, nghe nói chẳng may có một nhà kho chứ Hỏa Thạch bị cháy và ngọn lửa đã lan ra"

"Cũng do không ai trông coi nơi đó, một nhà kho của gia đình Calcedonia, bị thu hồi qua nằm quá gần ElLast thì phải"

Kaga trầm ngâm. Cậu vươn vai rồi đứng thẳng dậy, tay cầm một túi vải trắng khá lớn rồi ném vào ngực cô gái kia.

"Mong hai người sẽ tìm được khu vực chăn nuôi tốt hơn, dù sao thì vài ngày nữa, có thể sẽ có những đoàn mạo hiểm gia tới và xử nốt số còn lại"

"Eh, khoan đã"

"Gì vậy?"

"Tên anh là gì?"

"Hai người cần biết sao?"

"Chúng tôi vô ý tấn công anh, vậy mà anh không những không tức giận mà thậm chí còn bồi thường cho chúng tôi. Trên đời này không phải ai cũng làm như vậy, nên ý nhất hãy cho chúng tôi biết tên.
Ah, phải thực sự xin lỗi, tên tôi là Sonomi"

"Còn tôi là Ichigo"

"Kaga, hãy gọi tôi là Kaga"
___________________________________

Bình Luận (0)
Comment