Xuyên Không Sang Thế Giới Khác Cùng Em Gái

Chương 42

Chúng tôi hiện tại đang cách Thành phố Friya 3km về phía nam. Tôi vừa chấp nhận một giao kèo từ một chủ buôn lớn trong thành phố, và để đổi lấy thông tin về nơi Alisha, Tina bị đưa đến, tôi phải moi được tim một con Sâu Cát khổng lồ, được mệnh danh là [Vua Biển Cát].

Sau khi rời khỏi cổng tầm vài trăm mét, chúng tôi nhanh chóng nhảy lên xe và đi hoàn thành nhiệm vụ đó...Ít nhất thì tôi dự tính như vậy...

________________
•『1 Tiếng trước』•

Chúng tôi cùng James, người sẽ cung cấp thông tin về Chợ Đen cho tôi, đến Tòa Công Hội để xác nhận nhiệm vụ.

"Ông giao nó vào vùng Nhiệm Vụ đặc biệt sao?"

"Thì không phải cậu cũng công nhận độ khó của nó sao? Không có giới hạn nhóm người thực hiện sẽ càng dễ dàng và ta sẽ nhanh chóng đạt được mục tiêu đúng chứ?" (James)

Đưa tay vút bộ ria của mình, James yêu cầu người nhân viên ở Tòa Công Hội gia tăng phần thưởng cho nhiệm vụ mà ông đặt ra, kèm với tấm bản đồ.

Tôi đợi Seimon với Sonomi, Ichigo đăng kí xong Thẻ Mạo Hiểm Gia rồi cả bốn cùng nhận "nhiệm vụ đặc biệt" ấy.

Đúng lúc chúng tôi định rời đi thì rắc rối bắt đầu xảy ra.

"Ôi bây ơi, nhìn này, lượng tiền này có mà không làm gì vẫn đủ ăn những 2, 3 năm"

"Mày chỉ nghĩ tới ăn uống thôi à? Mày không nhận ra chúng ta có thể xây 4 tòa biệt thự với số tiền này không?"

"Thằng ngu, mày mới là thằng lãng phí ấy, tao sẽ mua hẳn một mảnh đất cạnh biển, cưới tới 100 con vợ và cho quẩy tối ngày"

"Dăm ba cái dục vọng vớ vẩn, học tập chị mày này, chị sẽ mua những con nô lệ ngon nhất, mở một nhà nghỉ và dùng nó để móc tiền từ lũ đần như các ngươi đó"

Bốn Mạo Hiểm Gia, tôi có thể gọi vậy bởi cái vòng cổ Ánh kim mà 4 người đó đeo. Có vẻ bọn họ cũng để mắt tới nhiệm vụ của James đưa ra. Tôi không chắc họ có chọn cùng nhiệm vụ hay không nhưng nhìn thái độ chỉ tập trung vào phần thưởng dù đã xem qua nội dung thì có khả năng cao điều đó sẽ xảy ra.

"Nào nào, đừng nói những điều như vậy, chúng ta đường đường là những dũng giả vô danh cơ mà"

Một giọng nói cực lớn vang lên, và đặc biệt là đoạn "dũng giả vô danh" như thể cố tình muốn thu hút mọi sự chú ý trong công hội vậy.

Tôi ngoảnh lại. Một thanh niên khôi ngô tuấn tú, dáng đi oai hùng tiến tới trong anh mặt trời chói lóa phía sau. Trên cổ anh ta là một mặt dây chuyền vàng bóng loáng.

Anh ta thật sự tập trung toàn bộ sự chú ý của mọi người trong Công Hội.

"Haha, xin lỗi đội trưởng, nhưng anh nhìn phần thưởng của nhiệm vụ này xem"

Thanh niên tuấn tú kia khựng người lại giây lát khi nhìn vào nhiệm vụ, song anh ta chống hông và vô vào vai người động đội kia một phát nghe cũng thấy rát.

"Hahahaha, Cậu quên chúng ta là Dũng Giả Vô Danh sao? Chúng ta chiến đấu vì hòa bình chứ đâu vì phần thưởng đúng không?"

Đoạn "Dũng Gia Vô Danh" được nói to một lần nữa.

Tôi thở dài, định kéo tay Seimon đi thì một giọng nói quen thuộc làm tôi phải giật thót mình mà quay mặt lại.

"Này, này, mấy người, chúng tôi đã nhận nhiệm vụ đó rồi nên đừng có tranh giành nó" (Sonomi)

Cả tôi và Ichigo tự đập tay vào mặt và như muốn hét: "Con ngốc!!!!".

"Sonomi, cậu làm gì vậy, nhiệm vụ đặc biệt không có giới hạn nhóm tham gia, nhóm nào hoàn thành trước thì nhận thưởng thôi, cậu đang gây rối đấy" (Seimon)

"Eh?" (Sonomi)

"Hô, cô gái nhỏ, cô hình như là tân binh phải không? Cô cho mình có thể thực hiện nhiệm vụ này sao? Cô biết con quái vật mình phải đối mặt đáng sợ tới mức nào chứ?"

Tên đòi ăn ban nãy áp sát Sonomi.

"Dù bây giờ tôi mới đăng kí nhưng trước đây tôi vẫn luôn chiến đấu, anh không thể lấy điều đó áp đặt cho tôi là tân binh" (Sonomi)

"Hahaha, chiến đấu? Mọi người nghĩ đối thủ của cô gái này là gì đây? Cún con à? Hahahaha!"

"Ha! Tin tôi đi, mấy người có thể sẽ sợ vãi ra quần nếu gặp được chúng đấy" (Sonomi)

"Kưkư, nói mạnh miệng lắm, mà cưng trông cũng xinh xắn đấy, muốn làm đàn em của chị không?"

"Tôi không phải lũ phụ nữ hư hỏng như cô!" (Sonomi)

Khói có vẻ sắp bốc ra từ đầu Sonomi rồi. Tôi định lên kéo cô ấy về thì anh chàng tuấn tú kia đã làm vậy với người đồng đội của anh ta. Với dáng người cao lớn, anh ta cúi thấp xuống, gần như sát mặt với Sonomi.

"Cái..." (Sonomi)

"Xin lỗi quí cô đây về thái độ của những người đồng đội này, thay mặt cho họ, tôi mong cô sẽ nhận lời xin lỗi của tôi"

"...Đ, Được rồi..." (Sonomi)

"Những thưa cô, ngay từ đầu người sai đã là cô rồi đấy, cô không biết rằng đây là Nhiệm vụ không giới hạn nhóm, cô đã lên tiếng vu khống chúng tôi về ăn cắp nhiệm vụ của nhóm cô, điều đó thật xúc phạm và không tôn trọng công sức của những Dũng Giả Vô Danh này"

"Tôi đâu có nói vậy..." (Sonomi)

"Bị xúc phạm danh dự như vậy, thật là quá quắt, dù họ có thái độ sai với cô, nhưng là một trong những Mạo Hiểm Gia đi trước cô, chúng tôi cần nhận sự đền bù"

Một sự đe dọa toát ra từ thân hình bảnh bao ấy.

"....Vậy, các người muốn gì...?"

"Ồh, không gì cả, tôi chỉ cần cô lột sạch trang bị trên người, quỳ lạy xin lỗi chúng tôi giữa thành phố thôi"

Một yêu cầu vô lý vừa thở ra từ con người trông có vẻ lịch sử kia. Cả bốn chúng tôi tròn mắt nhìn hắn song không ai trong công hội tỏ ra phản đối. Họ đang sợ thì đúng hơn.

Tôi thở dài rồi kéo Sonomi về chỗ.

"Xin lỗi đã chen ngang, cô ấy là người mới nên không hiểu luật cho lắm, thay mặt nhóm, tôi sẽ bồi thường lại danh dự cho mấy người"

Một tiếng "oh" được thở ra khi tôi xuất hiện trước mặt tên bảnh trai này. Anh ta nhìn tôi từ trên xuống dưới một lượt rồi để ý cả những người phía sau tôi.

"Haha, được rồi, yêu cầu của tôi vừa rồi cũng thật vô lý, những trước đó, mấy người cho tôi biết mục đích nhóm tân binh mấy người lại nhận nhiệm vụ đặc biệt này được không?"

"Tất nhiên là vì phần thưởng"

"À, cũng là vì tiền sao..."

"Không, chúng tôi cần tấm bản đồ"

Tôi chỉ vào phần đính kèm của phần thưởng sau nhiệm vụ mà anh ta đã bỏ qua. Tôi nói rằng nó rất quan trọng, và tôi đang lãng phí thời gian nếu như không đi ngay bây giờ để hoàn thành nhiệm vụ.

"Anh thật sự cho rằng mình có thể hoàn thành được nó sao?"

"Tôi không cho rằng, tôi phải chắc chắn"

"Ôh, khí thế đấy, tuy nhiên, anh sẽ làm gì nếu chúng tôi giành được tấm bản đồ trước?"

"Tôi chắc chắn sẽ mua lại nó"

"Anh hiểu lúc đó những Anh Hùng Vô Dang này sẽ không cần quan tâm tới tiền bạc nữa chứ?"

"Vậy các anh muốn gì?"

Tôi nheo mắt một cách khó chịu. Tên bảnh trai đưa mắt suy nghĩ một lúc rồi nhìn vào Seimon, mắt hắn ánh lên một cái gì đó.

"Cô gái đáng yêu này thì sao? Tôi sẽ không ngại nếu nhận cô ấy vào đội mình đâu-"

"KHÔNG CÓ CHUYỆN ĐÓ Đ U"

Tôi bất ngờ lớn giọng và dần cảm thấy nóng trong người. Giao Seimon cho mấy bọn vô đạo đức này á? Đừng hỏi vì sao mà tôi cục súc.

"Anh vừa cắt lời tôi ư?"

"Phải (Nói lại xem tao cắt lưỡi mày luôn không)"

"Điều đó thật thô lỗ, nhất là khi anh sẽ phải có được thứ mình cần từ chúng tôi-"

"Điều đó sẽ éo xảy ra nếu bọn này hoàn thành nó trước"

"Đó không phải lời của một Mạo Hiểm Gia mới vào nghề nên nói đâu, đừng trách vì sao giá của tấm bản đồ sẽ cao ngất-"

"Tin ta sẽ mua nó bằng tính mạng cả lũ chúng bay chứ?"

Tôi sử dụng "Đe dọa" áp đảo tên bảnh trai này. Một bầu không khí yên ắng bao trùm cả Tòa Công Hội.

"H,Hãy để tới lúc đó hẵn tính"

"Cũng được, trước tiên vẫn phải hoàn thành nhiệm vụ đã"

Tôi quay mặt và cùng nhóm của mình rời khỏi đó. Không ai biết anh ta sẽ phản ứng ra sao với vụ vừa rồi, nhưng tôi chắc là cả Sonomi và Ichigo đều thấy thỏa mãn.

__________

Bình Luận (0)
Comment