Xuyên Không Sang Thế Giới Khác Cùng Em Gái

Chương 50.2

Cung điện ElLast, biểu tượng của của quyền lực và sức mạnh vương quốc ElLast. Bao quanh bởi một con hào lớn khiến cung điện như được xây dựng giữa mặt hồ. Toàn bộ hào nước và bên trong cung điện được ngăn cách bởi những bức tường kiên cố với ma thuật phòng thủ.

Số lượng người ra vào tự do trong cung điện vô cùng hạn chế. Lối qua vào duy nhất là một cây cầu dựng ngang qua con hào, mỗi đầu là hai trạm gác khổng lồ. Bất cứ sự xâm phạm không được duyệt xét, hay bất chấp muốn vượt qua cầu đều chưa từng có kết cục tốt đẹp.

Nhiều người cho rằng cây cầu được xây trộn lẫn với xác thịt những kẻ ngoan cố xông vào, nhưng do xung đột gần đây, nhiều phần của cây cầu bị phá hủy nên thông tin đó được đính chính là sai sự thực.

Còn người đã phá hủy cây cầu gây đây, không ai khác, chính là vị "Anh Hùng" Houji.

Chuyện diễn ra vài ngày sau khi Houji trở về sau chuyến đi tới Han-dol. Trong quá trình dưỡng sức cùng những người bạn học, Houji được thông báo cũng như cảnh báo về tình trạng thực sự ở ElLast.

Nguy cơ chiến tranh và sự chia rẽ của những người bạn học còn ở lại ElLast, nhưng tin tức đó Houji không thể nào ngờ được. "Nhân loại đang dựa vào nhau để chống lại Quỉ Tộc, ấy vậy mà ElLast lại muốn chiến tranh ư? Vô lý". Và thế là trăm nghe không bằng một thấy, Houji đã quyết định trở về ElLast để xác định thực hư.

Tin tưởng rằng những người đã nhờ mình cứu lấy thế giới này sẽ không làm điều ngốc nghếch như vậy, song hình ảnh đập vào mắt Houji ngay khi trở về thủ đô là hành loạt những đội đoàn binh lính xếp hành ngang dọc khắp thủ đô.

Cậu và những người đi cùng đã lập tức xông vào trong cung điện, xuyên qua mọi sự ngăn cản của quân lính.
___________________

Trong lúc đó, tại phòng họp của Đức Vua Hagi đang có đôi lời to tiếng.

"Ông không hề nói gì về việc này cả!!"

"Các người chỉ đồng ý cung cấp lực lượng cho ta, bản thân ta thấy không các người không cần thiết phải hiểu chi tiết trong vấn đề này. Dù sao thì không phải các người cũng biết trước việc thống trị thế giới sao"

"Ông không hề nói rằng sẽ thực hiện một Ma Thuật Cổ Đại để xâm chiếm thế giới khác!!"

"Bình tĩnh lại, Garren. Mục đích vẫn là để thống trị thế giới thôi, ngài đâu cần phản ứng như vậy, sau cùng thứ ngài đạt được vẫn sẽ thuộc về ngài"

"Grừ...Nó làm ta có cảm giác bị lợi dụng..."

Ba kẻ đang ở trong phòng chính là Đức Vua ElLast, Hagi cùng với Garren và quân sư của hắn, Kai.

Garren đang gầm gừ khó chịu. Hắn cho rằng mình là kẻ đứng sau tất cả nhưng khi biết mục đích thật sự của Hagi, hắn nhận ra mọi chuyện không theo sự sắp đặt của mình.

"Thế còn vấn đề về quân lực Á Nhân? Hai người đã chuẩn bị xong rồi chứ?"

"Ờ, ta đích thân tới tận lãnh thổ của từng tộc để bắt chúng phục tùng. Lũ Á Nhân Gấu ở vùng núi phía Đông còn dễ nghe lời, lũ Điểu Nhân thì đòi hỏi sự trao đổi khá nhiều, riêng lũ Elf ở Rừng Thông Khổng Lồ thì ta phải tự tay chặt đầu tên tộc trưởng chúng mới nghe theo"

"Còn ngài thì sao, Đức Vua? Ma thuật Cổ Đại đã hoàn thành rồi chứ?"

"Có đôi chút trở ngại diễn ra, theo thông tin thì một con bé Á Nhân Rồng của một quí tộc đã trở về, chúng ta đã lợi dụng con trai nhà Martin để tìm cách đưa nó về tay vương quốc, nhưng nó thất bại ngay ngày đầu tiên và còn bị đánh trọng thương, cuối cùng thì vài ngày sau con bé lại biến mất không còn tung tích"

"Hừm...Điều đó có trở thành một vấn đề cản trở ta không?"

"Không, may mắn là bản thân thằng nhãi nhà Martin cũng phù hợp để trở thành một Vật hiến tế, ta nói dối nhà Martin rằng sẽ đào tạo nó thành một pháp sư danh giá và giờ nó đang nằm dưới hầm ngục rồi. Nhà thờ cũng bảo tin là đã có được trái tim, chúng ta sẽ khởi động Ma Thuật không lâu nữa đâu"

"Ồh"

"Tch, hai người xong chưa? Ông, Đức Vua của ElLast, ta vẫn ngứa ngáy không hiểu được lí do mà ông muốn tìm đến thế giới khác thay vì thống trị thế giới này luôn chứ?"

Garren lại đập tay xuống bàn khi chỉ tay còn lại vào mặt người quyền lực nhất ElLast. Đáp lại nó là một tiếng cười ngắn, già nua.

"Nhìn xung quanh hai người đi, hãy nhìn và sử dụng toàn bộ thị giác ưu tú của Á Nhân đi"

Hagi giương hai tay lên, đoạn ám chỉ toàn bộ những vệt màu sắc mờ nhạt đang hiện hữu trong căn phòng.

"Phì—Cái gì thế này? Trẻ con vẽ vào đây sao? Hay là khả năng hội họa của con người lại kém đến vậy?"

Garren ôm miệng cười trong khi chỉ tay chế nhạo những hình nhân trên tường mà giờ hắn mới thèm để ý. Kai thì trái ngược hoàn toàn, hắn đưa mắt cẩn thận với tất cả nội dung của những hình vẽ từ đầu tới giờ. Thật vô lý khi một căn phòng cũ kĩ, bong tróc lại nằm ở trung tâm cung điện nguy nga. Chắc chắn có ẩn ý cho hành động này.

"Nó là một lời truyền sấm, một lời tiên tri được vị thần tối cao truyền đạt từ xa xưa...Sự thịnh vượng, sự vinh quanh, và cả sức mạnh tột cùng mà các môn đồ của ngài ấy sẽ nhận được"

"Hả? Cái gì vậy, xin lỗi nhưng ta không có theo đạo giáo nào đâu, đặc biệt là tôn giáo có khả năng hội họa thế này"

"Vậy...nội dung của lời truyền này là gì?"

"Nôm na thì nó nói về việc các tông đồ tìm và tạo ra một thế giới lí tưởng, chứng minh được sự xứng đáng của mình với vị thần tối cao và nhận lấy lời chúc quyền năng từ ngài"

"Đúng như vậy"

Cạch. Tiếng cánh cửa mở ra cùng một người phụ nữ diện trên mình bộ váy cao quý bước vào, che ngang vào câu chuyện của Đức Vua. Đó là Nữ Hoàng.

Bà từ tốn bước vào căn phòng và đứng cạnh chồng mình, nhẹ nhàng cúi xuống và âu yếm Đức Vua bằng cách vuốt ve bộ râu của ông ta.

"Nàng tới đây làm gì vậy?"

"Thiếp là một Tông Đồ mà, việc trọng đại như thế này làm sao thiếp có thể bỏ lỡ được"

"Hahaha, được rồi"

"Mà, thiếp cũng tới để báo rằng, hình như các Anh hùng đã trở về khi nghe 'tin vui' đó, có lẽ WildStone đã nhận ra chúng ta định làm gì rồi, chúng ta nên 'đón tiếp' họ tử tế một chút"

"Lũ anh hùng? Chúng trở về rồi sao?"

Garren đứng thẳng dậy, trừng trừng mắt nhìn Nữ Hoàng.

"Đúng vậy, tất nhiên nếu ngài muốn tự tay, tôi sẽ để họ cho ngài, ồh, quên mất, hãy để dành lại cậu nhóc bảnh bao đi đầu nhé! Cậu ta sẽ có ích cho chúng ta đấy"

"Ta chờ đợi giây phút này lâu lắm rồi!"
Garren nói vậy rồi hất tung ghế, lao ra khỏi căn phòng.

__________________

Quai lại với Anh hùng Houji và đồng đội. Với khả năng của mình, họ thành công vượt qua lớp bảo vệ của tường thành mà không gặp bất cứ khó khăn gì, quân lính không thể cản lại sức mạnh quá chênh lệch.

Houji đang muốn thừa thắng xông vào trong cung điện thì một ngọn lửa xanh phóng xuống, tạo thành hình vòng cung để ngăn cậu.

Hai con rồng cùng lớp vảy bóng nóng đỏ với những chiếc vòng bằng vàng quấn quanh cổ mỗi con, đứng sừng sững trước mặt Houji.

"Thế này là thế nào...Rồng ư? Sao nó lại ở đây" (Houji)

"Tên nhóccccc!!!" (Garren)

Không rõ từ đâu đến, mỗi Á Nhân nhảy từ trên không xuống với hai lưỡi rìu trên tay nhắm thẳng vào Houji mà công kích.

Houji nhảy lên lưng ngựa, đạp một cú để bật lên và rút cây kiếm ra, đỡ lại đòn tấn công của Garren. Một tiếng Đeng vang lên động trời cùng tia lửa tóe ra khi va chạm.

Cả hai tiếp đất và thứ đầu tiên Houji làm là nhảy bật lại, né lưỡi rìu bay theo quĩ đạo, bổ thẳng xuống vị trí cậu vừa đứng.

"Hử? Không đúng, đây đâu phải tên tóc vàng. Mà đỡ và phản xạ nhanh như vậy, xem ta mày cũng là một Anh Hùng nhỉ?" (Garren)

"Ông là ai? Tại sao lại tấn công nhau" (Houji)

"Nhóc, mày ngang nhiêu xông vào cung điện bằng vũ lực và giờ hỏi lại tại sao ta tấn công ư?" (Garren)

"Tôi chỉ muốn gặp nhà vua để hỏi rõ một số chuyện thôi" (Houji)

"Haha! Có giỏi thì bước qua xác ta đi đã" (Garren)

Houji nghiến răng và cố thuyết phục Garren tránh đường cho mình, nhưng đáp lại yêu cầu của cậu lại là những đường chém liên tục, đẩy lùi Houji về phía sau.

"HAAAAA!!!" (Roku)

KENGGGG!

Một thanh kiếm to quá khổ vung tới từ phía sau Houji, nghiền nát một cây rìu của Garren, thổi tung một mảng nền gạch bên dưới.

"Có vậy thôi sao?—" (Garren)

"Earthquake Waves!" (Roku)

Từ vị trí cây kiếm to lớn, một làn sóng tạo nên bởi đất đá tỏa mạnh về phía trước, rung chấn toàn bộ khu vực dưới chân Garren.

"Kư, được lắm, không tệ đâu, nhưng nhiêu đó đã nhằm nhò gì!" (Garren)

"Houji! Ông xông vào đi, tôi sẽ lo tên lông lá này" (Roku)

"Cậu..." (Houji)

"NHANH LÊN!" (Roku)

BENGGG! KENGG! KENGGG. Những tiếng va chạm của kim loại lại vang lên dữ dội. Roku đã dũng cảm đối đầu với Garren một mình để đồng đội tiến lên phía trước.

Houji chần chừ nhìn Roku. Cắn răng như phải chịu đựng nỗi mất mát gì đó, cậu nắm chật cây kiếm và tiếp tục xông vào trong cung điện.

"Hỏa cầu! Ma Liên Đạn!"

"Ma thuật sáng tạo—Vòi rồng!"

"Khí Trang—Đại pháo khí!"

"Ma thuật sáng tạo—Thương Sấm sét!"

Hàng ngàn ma thuật được thi triển liên tục, nhắm thẳng vào hai con rồng lửa để mở đường cho Houji.

Những tiếng nổ vang trời rung đất lan tỏa thậm chí ra cả bên ngoài tường thành làm không chỉ người dân mà cả những đội đoàn binh lính từ con người tới Á Nhân đều phải kinh ngạc.

Houji cũng vậy, cậu kinh ngạc với tất cả những gì đang xảy ra nhưng vẫn giữ bình tĩnh tiếp tục tiến vào trong cung điện. Song sự xuất hiện tiếp theo làm cậu shock không nói được lên lời.

"Xin lỗi, Houji, nhưng ta không thể để cậu phá hỏng sứ mệnh này được"

"Rất lấy làm tiếc"

Houji run rẩy và suýt nữa làm rơi thanh kiếm trong tay mình. Trước mặt cậu là hai người mà từ ngày tới thế giới này, cậu đã trao cho họ sự tôn trọng tuyệt đối, những con người đã dẫn đường cậu để trở thành một anh hùng cứu thế, hai con người mà cậu lấy làm tấm gương của thanh kiếm chính nghĩa. Nhưng giờ đây họ lại chĩa thanh kiếm ấy về cậu.

"Homura...Meld?" Houji run rẩy khi cố tịnh tâm lại "Sao hai người..."

"Chúng ta sinh ra ở ElLast, chiến đấu vì ElLast, mong muốn của ElLast cũng là mong muốn của chúng ta" (Homura)

"Đó đâu phải chính nghĩa? Chúng ta phải cùng nhau chống lại Quỉ Tộc cơ mà, tại sao vương quốc lại muốn tạo ra chiến tranh với các vương quốc khác chứ? Lí do tôi đến thế giới này để cứu nó cơ mà, hai người đã huấn luyện tôi để làm gì cơ chứ?" (Houji)

"Đó là mệnh lệnh của Đức Vua, để tạo ra một lớp vỏ bọc hoàn hảo khi tìm cách khởi động lại cánh cổng thì tạo ra các anh hùng tới từ thế giới khác là an toàn nhất" (Meld)

"Dù sao thì chúng ta cũng không thể thanh lọc nội gián ra khỏi vương quốc" (Homura)

"Vỏ bọc ư? Cho cái gì chứ!? Rốt cuộc thì tôi bị lôi tới thế giới này để làm gì chứ??" (Houji)

Houji nghiến chặt răng sau khi hét ầm lên rồi vung thanh kiếm của mình. Một luồng gió lớn thổi tung bụi đất về hướng Homura và Meld, che đi tầm nhìn của cả hai người.

Keng!! Tia lửa vàng bắn ra ngay khi Houji đâm đường kiếm thứ hai của mình, trượt ngang phần giáp vai của Meld. Cậu xoay lưỡi kiếm ngang cổ Meld rồi thay đổi hướng chém vào phần không có bảo vệ.

Để lại một chút ngạc nhiên trên khuôn mặt với đòn đánh của Houji, Meld bẻ cong người và né thành công cú chém hiểm của cậu.

"...Houji, cậu vừa dùng kĩ thuật chiến đấu đầu tiên ta dạy cho cậu. Cậu thực sự nghĩ nó sẽ có hiệu quả với ta? Không, tốc độ đó còn chậm hơn nhưng gì lần đầu cậu thể hiện..." (Meld)

"Ha!" (Houji)

Houji nhảy lên và xoáy một vòng trên không theo chiều ngang, bổ một nhát kiếm thẳng sang Homura.
Đoán chắc ông sẽ đỡ đòn đó bằng kiếm, cậu đưa thanh kiếm về sau một chút, tránh sự va chạm.

"Cái—" (Homura)

Chạm một tay xuống đất, giảm tốc độ xoay và lợi dụng quán tính, Houji đấm mạnh, nhắm thẳng vào ngực Homura.

Cầm chặt vào lưỡi kiếm và thực hiện một cú xoay người ra khỏi đường tấn công của Houji, Homura thụi cán kiếm vào bả vai Houji bằng toàn bộ lực của mình. Song trước đó Houji đã thả cây kiếm và bật lùi về phía sau.

Những đòn tấn công chớp nhoáng của ba người ẩn hiện liên tục. Tuy nhiên đó vẫn là cuộc chiến 1 cân 2, chưa kể 2 người kia còn là người đã rèn giũa cậu, nên Houji nhanh chóng thất thế. Những đòn tấn công đẹp mắt của cậu bị cản lại, vô hiệu và phản đòn một cách dễ dàng.

Cuối cùng thì cậu cũng bị ăn phải một cú đạp trực diện và lao thủng một bức tường.

"Gahue—!" (Houji)

Houji nằm đó, bất động. Homura và Meld cũng dừng lại vì thấm mệt, cả hai không ngờ rằng tên học trò của mình đã có thể đạt tới trình độ như vậy. Nếu đối thủ của cậu chỉ là một trong hai người thì có lẽ kết quả đã ngược lại.

"Rốt cuộc thì...mục đích của tôi khi bị kéo tới thế giới này...chiến đấu một cách sống còn...để làm gì?" (Houji)

Thấy Homura và Meld không trả lời, Houji lặp lại câu hỏi nhiều lần, liên tục cho tới khi một trong hai người thở ra câu trả lời.

"Để phục vụ cho nhu cầu của vương quốc"

"Tôi, chúng tôi chỉ là con rối trong tay mấy người sao?" (Houji)

"Đừng tiêu cực như vậy, rốt cuộc thì cậu vẫn đã ngăn chặn một mối nguy hiểm cho nhân loại rồi mà"

"Còn các người thì lại tạo ra thêm mối đe dọa cho thế giới?" (Houji)

"Đó là sự hi sinh, vì một nhân loại mới mà cậu chưa hiểu được thôi"

"LÀM SAO TÔI HIỂU ĐƯỢC CƠ CHỨ!"

Houji đột ngột vùng dậy, bật tung bức tường xung quanh rồi bay thẳng về phía Homura.

"Siêu Cường Hóa, Hủy Bỏ Giới Hạn"

Trong chưa đầy một cái nháy mắt. Houji đã nắm chặt cổ áo Homura và quật ông 5 lần liên tục vào các bức tường xung quanh. Tung toàn bộ cơ thể ông ta lên, cậu ra những cú đấm móc trái, phải liên hoàn làm cơ thể Homura gần như lơ lửng trên không.

Bộ áo giáp hoàng bào vỡ dần ra, cùng bàn tay thấm đẫm máu của Houji.

Túm chặt cổ Homura một lần nữa, cậu giương nắm đấm chặt hơn bao giờ hết và ngắm thẳng vào khuôn mặt người thầy của mình.

"Sao...cậu sẽ ra tay chứ? Nó chắc chắn sẽ kết liễu ta đấy" (Homura)

"Gư..." (Houji)

Trong giây lát, Houji lại không dám ra đòn. Cậu không nỡ làm vậy. Cũng như lúc cậu tấn công Meld và đã để ông ta né được.

Cậu hiểu việc họ đang làm là sai, nhưng trong tâm, cậu vẫn cho họ là những người thầy của mình.

"GAHHH—" (Houji)

Houji phân tâm và ngay giây phút đó, một lưỡi kiếm đâm xuyên qua bụng phải của cậu, kém theo một cú đấm trả của Homura, đưa cậu vào trạng thái bất tỉnh một lần nữa.

__________________

"Houji, tỉnh lại, tỉnh lại đi Houji"

"Ư...ưm, Roku?"

12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau

Bình Luận (0)
Comment