Xuyên Không Sang Thế Giới Khác Cùng Em Gái

Chương 60



Toàn thân run lên vì cảnh tượng trước mắt mình, Yuo câm nín, nhích không còn nổi một ngón tay nhưng vẫn gắng ngước lên nhìn con người phía trước.

Ba người của Ma Kiếm Thuật Đạo, Ichijou và hai tên tai sai, biến mất ra sao, Yuo không rõ. Chỉ nhớ ngay lúc Kaga xuất hiện, ánh dương đột ngột dọi vào mắt cô.

Không có ô cửa sổ nào, ánh sáng đó là do cả vùng tường phía tây đã diệu kỳ bay mất. Toàn khu cốt tòa nhà động chuyển như vừa trải qua động đất.

"Tsk, Nhẹ tay nhất rồi đấy"

Kaga phàn nàn khi thu cánh tay lại, như kiểu cậu vừa vận hết công lực để ra đòn yếu nhất có thể.

"Ngươi vừa bảo vệ ta ư?"

"Trông giống vậy lắm à? Thằng khốn kia càng lúc càng ngứa mắt nên động chân động tay chút thôi"

"..."

Yuo lấy lại thăng bằng rồi đứng dậy. Cô nhìn chằm chằm Kaga bằng ánh mắt đầy nghi hoặc.

"Ngươi chắc chắn không có ma lực..."

"Cô sẽ định lặp lại cụm từ đó bao lần nữa?"

Kaga nghiêng đầu với câu trả lời khẳng định điều hiển nhiên đó. Song nó càng làm Yuo ngờ vực hơn. Bởi những kẻ có ma lực thấp yếu, những kẻ không có tài năng về ma thuật của tân thế hệ bị gọi là những kẻ Vô Năng. Đối với những người đó, làm rung lá của một mằn sồi non cách ở khoảng 1m bằng Phong thuật còn khó, huống gì là muốn hất ngã ai đó.

Ấy vậy mà kẻ mà cô luôn coi là bất tài vô dụng này còn dư sức thổi bay cả một bức tường kiên cố của Học Viện.

Đăm chiêu một lúc, Yuo quay lại hỏi.

"Lẽ nào...ngươi là một Võ Nhân?"

Võ Nhân. Khác với Ma Pháp Sư, những con người ôm trọn quyền năng của ma thuật, các Võ Nhân thường được biết đến là những người tu luyện thuần thạo võ công, vừa mạnh mẽ vừa dẻo dai với những khả năng cường hóa cơ thể và thế đánh hắc hiểm. Giống như các Kiếm đạo của Ichijou, Võ Nhân không yêu cầu Ma Lực hay tiềm năng Ma Thuật để tu luyện.

Song vì Ma Thuật trở nên phổ biến với sự xuất hiện của Ma Võ Nhân hay Ma Kiếm Đạo Thuật, các Võ Nhân cũng dần ít đi.

Kaga nhìn Yuo không nói gì với ánh mắt như muốn hỏi "Cái lề gì thốn?" nhưng Yuo thì lại nghĩ đó là hành động của đồng ý, chỉ là hắn không muốn nói về nó.

"Vậy...Tại sao ngươi phải nhảy ra cản thanh trường đao cho ta chứ?"

"Không muốn dính thêm phiền phức chứ sao"

"Hả?"

"Giả dụ hắn thực sự chém chết cô, không phải kẻ không can dự như tôi sẽ gặp liên lụy sao? Chỉ cần tôi bị ai đó nhìn thấy, thì dù tôi có đánh hay không, gia tộc cô lẫn của hắn sẽ đều ngắm tới tôi. Phiền phức, đau đầu...quá đáng để mà chịu đựng chỉ vì để nhỏ tiểu thư hàng xóm quý giá ngỏm ngay trước mắt"

Tồn tại trên thế gian đã hơn vạn năm, ẩn đi trước con mắt thường của nhân loại, những dòng họ đứng đằng sau cả thế giới.

Trái Đất vốn dĩ trước kia đã tồn tại một thứ gọi là Ma Thuật. Bên cạnh đó, Dị năng, Siêu năng lực gia, phù thủy, ma thú,...tất cả những thứ đó đều tồn tại xuyên suốt lịch sử nhân loại, song tuyệt nhiên người thường không hề biết tới.

Những gia tộc nổi danh, những con người được ghi tên vào sử sách, những sự kiện thay thiên đổi thế từ trước đến nay đều do những biến năng đã kể tạo nên.

Ma pháp sư, dị nhân, siêu năng lực gia,...Tất cả bị che đi khỏi con mắt tầm thường của nhân loại.

Song cái kim không thể giấu mãi trong túi. Ngày Trái Đất nhận được nguồn năng lượng khổng lồ ấy, đi cùng với sự hình thành của Tân Giới, nhiều kẻ dẫn thức tỉnh khả năng đặc biệt, những dị năng nhân loại chưa từng được trông thấy nay xuất hiện trên toàn thế giới.

Các thế lực mới trỗi dậy, những kẻ ngông tàn vì chút sức mạnh mới bộc lộ mà coi mình như trung tâm vạn vật. Sự tranh giành quyền lực diễn ra liên tục với duy chỉ một phép tắc: "Kẻ nào mạnh, kẻ đó có quyền".

Bị hai Gia Tộc như Ichijou hay Okamake nhắm vào ắt chẳng kết quả chẳng bao giờ dễ chịu. Hành động của Kaga có thể nói là dễ hiểu.

____________

Sáng hôm sau.

"Nghe gì chưa? Hôm qua Đội trưởng Ma Kiếm Thuật Đạo bị đánh nhừ tử đấy, nghe nó sẽi phải nằm viện bó bột tới mấy tháng nữa"

"Cái gì mà ghê vậy? Không phải hắn vừa được ban thưởng sao, chẳng lẽ đám côn đồ quay lại trả thù?"

"Không, nghe mấy đứa về muộn hôm qua kể là, hắn bị thổi bay từ tầng 3, vài phút sau thì thấy Hội trưởng bước ra từ khu nhà đó"

"Ahaha! Hiểu rồi. Chắc mới nhận được chút danh hiệu nhưng đã kiêu ngạo tính độc chiếm Yuo-sama, ai ngờ bị từ chối nên định giở trò đồi bại, kết cục là ăn hành ngập mặt chứ gì"

"Shhhhh! Hội trưởng kia kìa"

Vẫn dáng vẻ nghiêm trang hằng ngày, Yuo bước qua không nói một lời gì. Điều tất nhiên là cô nghe thấy hết những hội thoại của những người ngoài cuộc đó. Ý thức cô dư biết điều họ nói là sai, nhưng không phải vì danh vọng, cô im lặng là vì sự an toàn của chính Kaga.

"Được rồi, Lý Thiên. Ta vào lớp đây, chị hãy về phòng hội trước đi"

"Vâng, vậy Lý Thiên xin lui trước đây ạ"

Nhìn Lý Thiên rời khỏi, Yuo thở dài rồi trở vào lớp. Song chưa kịp ngồi xuống vị trí hằng ngày, một bàn tay nhỏ nhắn đã vỗ nhẹ vào vai làm cô ngạc nhiên quay lại.

"S...Seimon-san?"

Nắm chặt tay Yuo, Seimon ngước lên bằng đôi mắt lấp lánh.

"Yuo, thực sự ngoài Alisha-chan ra, lâu lắm rồi mình mới thấy cảm kích người khác như vậy. Cậu đã liều mình làm một việc gì đó vì Nii-sama, đây sẽ là ơn nghĩa cả đời mình cũng không quên"

Ngơ ngác không hiểu gì, Yuo đưa mắt lên tìm lời giải thích từ Kaga, người đứng phía sau Seimon.

"Tôi chỉ kể cho con bé chuyện hôm qua thôi"

Seimon vui vẻ xoay một vòng rồi lại ôm lấy một tay Kaga.

"Tối qua con bé định sang tận biệt thự của cô để cảm ơn cơ, nhưng tôi phải ngăn con bé lại...Chiếc xe đó, tôi chắc lần đầu thấy nó trước cổng nhà cô"

"Ừm, đó là gia tộc Ichijou. Con trai họ nhập viện trong đêm còn ta thì bị nhìn thấy tại hiện trường, chuyện gì sẽ xảy ra chứ?"

"Và cô giữ im lặng? Cô hoàn toàn có thể nói tôi là thủ phạm. Ngay từ lúc xác nhận sẽ đấm thằng khốn đó thì tôi đã chấp nhận sẽ đối đầu với chúng rồi, dù gia thế chúng to lớn tới mức nào"

"Hả? Dù nhà ngươi là Võ Nhân, tên tiểu tử Kaito cũng chỉ mới thành thục tu luyện được 2 năm, không có nghĩa ngươi có thể một thân chống lại chúng, chưa kể Ma Võ Nhân nhà hắn cũng không phải ít. Ngươi định nói nghiêm túc đấy à?"

"Tôi nghiêm túc đấy"

Kaga nhìn Yuo một cách chắc chắn.

"...Đừng tự phụ quá đấy, nếu lúc đó không vì ngươi thì ta cũng đủ sức hạ tên ngốc đó rồi. Nên đừng nghĩ ngươi hơn ta. Dù sao bây giờ cũng quá muộn để lí do với nhà hắn rồi. Không lẽ gia tộc ta lại phải sợ run tới mức đổ thừa tội cho một kẻ vô danh. Danh họ Ichijou đâu làm ta phải ngại"

Rung rinh bộ váy đồng phục, ưỡn ngực như một con thiên nga đang khoe sắc, Yuo nói bằng khí thế của mình.

"Ồ, đây không phải là tiểu thư Yuo Okamake sao?"

"Eh?"

________________

Bước tới chỗ của Yuo và Kaga đang trò chuyện, một thanh niên cao lớn, rực rỡ tóc đỏ, nước da ngăm rám cười rộ lên chào hỏi.

Kaga thoáng nhìn qua mặt hắn. Khuôn mặt này, cậu đã thấy từ trước rồi, gần đây thôi, chính xác hơn là đêm hôm qua.

Con trai trưởng gia tộc Ichijou, đại thiếu gia Mauto, Mauto Ichijou.

Cùng là anh em một nhà, thậm chí còn là học viên Học Viên AinCrown Đệ Nhất, nhưng danh tiếng của người em chưa bằng một góc của Mauto.

Hắn là nam sinh ở lớp bên, thuộc phần tu luyện Ma Bảo Khí. So sánh với Kaito thì thực lực tên này vượt xa, khác nhau một trời một vực.

"Tiểu thư đây biết mình vừa nói gì chứ?"

"..."

Yuo im lặng, những giọt mồ hôi lạnh hiện trên trán cô nữ sinh. Vừa rồi cô đã nói quá vì đứng trước mặt Kaga. Một mình cô thì có thể nhỉnh hơn Kaito, nhưng nói về các thế lực nhà hắn thì cô không hơn được con muỗi là bao. Đối với cô, những kẻ như Mauto đây là những kẻ mạnh thực sự.

"Đả thương em trai ta, giờ lại mạnh miệng tuyên ngôn như vậy, phải chi cô thực sự muốn so cao thấp với gia tộc ta? Đã vậy thì ta không ngại làm đối thủ của cô ngay tại đây đâu"

Nộ khí đằng đằng phía sau Mauto. Đám học viên quan sát mọi chuyện từ đầu tới giờ bắt đầu đầu loan tin đi khắp nơi, dự có đánh nhau to ở đây.

Yuo nhận ra mình thật dại dột, hành động thiếu suy nghĩ của cô vừa đẩy cô vào con đường cụt. Đang run lên vì sợ, Yuo bất ngờ nhận ra một bàn tay chắn trước cô.

"Xin lỗi, đây là lớp học, cũng sắp vào giờ rồi, tôi không muốn lỡ một thời gian được ngồi trong lòng Nii-sama, và chưa nói anh không có quyền gây chuyện với bạn của tôi như thế"

Seimon giương cánh tay can ngăn, mặc cho chiều cao của cô bé chỉ chạm tới ngực Yuo.

"Ồ, không phải Seimon-chan đây sao? Được rồi, ta xin lỗi vì đã làm cản trở giờ học của mọi người, nhưng nàng biết đấy, ta đâu phải người gây chuyện trước, nếu hội trưởng đây không đánh em ta tới nhập viện—"

"Cô ấy chỉ thực hiện đúng nghĩa vụ của một Hội trưởng thôi.

Tên Kaito đó, mang tiếng học viên của Học Viện Đệ Nhất nhưng lại cậy cơ bắt nạt kẻ khác, dám nói những lời thô bỉ với Nii-sama, nếu như lúc đó Yuo không xuất hiện thì Nii-sama sẽ phải nghe thêm bao nhiêu ngôn từ rác rưởi mà tên khốn đó nhả ra chứ? Biết ơn vì Nii-sama tha cho hắn đi"

"Haha...Ta biết nàng muốn bảo vệ cô bạn học, nhưng cũng đừng bịa đặt sự thật như vậy. Nếu nàng muốn thì...Chúng ta có thể dành một buổi để nói chuyện với nhau mà, khi đó ta sẽ suy nghĩ phải đối xử với Yuo-san thế nào"

Mauto cười nhạt rồi định nâng một nâng một đoạn tóc của Seimon lên, lợi dụng vẻ ngoài cao sang tuấn tú của mình mà tán tỉnh con bé.

Tất nhiên chưa chạm được tới nơi thì cô tay hắn đơ cứng lại, cảm giác như bị hàng ngàn tấn đè chặt lên.

Quăng một ánh mắt lạnh vào mặt Mauto, Kaga nắm chặt cổ tay hắn.

"Đừng động vào con bé"

Mauto kinh ngạc, trong giây lát hắn cảm thấy sự sợ hãi chạy dọc sống lưng mình. Lần đầu tiên trên đời, có kẻ dám chạm vào hắn và nói những lời đầy đe dọa như vậy. Thậm chí đến cả cha hắn, cũng chỉ khuyên nhủ hắn nhẹ nhàng. Vậy thì kẻ này là ai?

"Uồi, Nhìn kìa, thằng vô năng đang định bẻ tay Mauto-sama kìa"

"Não nhũn cmnr, nó chán sống rồi à?"

"Thằng bất tài đòi đấu lại Thiên tài sao? Nhìn kìa, nâng mãi còn chả nổi cô tay Mauto-sama"

Đám học viên chỉ chỉ trỏ trở hành động của Kaga, làm Mauto phải đảo mắt qua nhìn người đang giữ tay mình là ai.

(Người được đồn đại là 'Bất tài' đây sao?)

Song khác với những gì trong mắt đám học viên. Kẻ không nhích nổi tay mình lại là Mauto.

Sức nắm quá chặt. Chưa đầy hai phút mà đầu ngón tay hắn đã chuyển dần tím, cổ tay cũng đau đớn và lòng bàn tay thì tê dần.

Vẫn giữ nét bình tĩnh, nhưng bên trong hắn đang vận công vào cổ tay chỉ để thoát ra. Chật vật mãi tới một phần năm nội lực, hắn mới vung được tay ra, dù thực chất lúc đó Kaga chỉ còn hờ hững giữ bằng 2 ngón.

Giấu đi sự tê tái dưới nét mặt thản nhiên của mình, Mauto lại cười một điệu rồi quay về lớp.

Trước khi ra khỏi cửa, hắn vẫn liếc nhìn lại mặt Kaga.

"Tên khốn này, mày là ai cơ chứ"

______________________________________________________________________ 

Bình Luận (0)
Comment