Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần

Chương 448

Sau khi về, nàng lại nghĩ đến cúc ngân giao với đỗ trọng cũng có thể lấy ra cao su.

Hơn nữa, hai loại thực vật này khác nhau, không giống như cây cao su phải gieo trồng phiền phức.

Có thể gieo trồng ở diện tích lớn và nơi có khí hậu thích hợp, hoàn toàn không có chướng ngại gì.

Còn có thể mang về mở đất hoang ra để gieo trồng, cúc ngân giao có năng lực thích ứng rất mạnh.

Nhưng cũng sẽ tạo ra ảnh hưởng, nhưng nàng cũng đã viết mấy cách phòng chống rồi.

Hơn nữa, mấy ngày trước còn đưa cho tiểu tướng công nhờ Hầu lão mang vào trong cung.

Cũng chính là hoàng đế có thể sai người ta đi tìm ba loại thực vật có thể sản sinh ra cao su này.

Cao su thông dụng ở Đại Lương không còn xa nữa.

Bởi vì trước đã đưa cho hoàng đế, cho nên lúc này nàng mới vẽ cho đám ngườiHề Duệ, để họ theo sát bước chân của hoàng đế, nhanh chóng kiếm ba loại thực vật này cũng có thể trở nên nổi tiếng.

Dù sao mới làm ra cao su, vài năm đầu chắc sẽ trở thành vật khan hiếm, chắc chắn là loại cung không đủ cầu.

Nàng nói với mấy người này: “Đúng rồi, hai loại thực vật này cũng có thể lấy cao su, các ngươi cũng để cho người trong nhà đi tìm đi.”

“Nếu tìm được, có thể vận chuyển mầm hoặc là hạt giống ở nơi đó về, khai hoang ra để gieo trồng. Nếu thành công, tương lại sẽ kiếm được lợi nhuận lớn.”

Ánh mắt của mấy người Hề Duệ sáng rực lên: “Tốt quá! Khanh Lạc, ngươi thật sự là bạn rất chí cốt đó.”

Nhà ai không thích nhiều tiền? Không thích nổi tiếng vì chuyện này.

Đặc biệt là Lương Hữu Tiêu, không chỉ nghĩ cao su có thể kiếm tiền, còn muốn đến lúc đó buôn bán đồ dùng gì đó làm từ cao su cùng với Thời Khanh Lạc.

Tịch Dung muốn thành lập quân đội nữ nhân nên rất thiếu tiền, nên cũng rất kích động.

Cửa hàng phấn son của nàng ấy và Thời Khanh Lạc đã chạy đến tận Giang Nam, mở mấy chục cửa hàng.

Từng tháng bạc thu vào cũng rất nhiều, nhưng muốn dùng cái này duy trì một quân đội vẫn là không đủ.

Bây giờ, đi làm mấy trang viện, gieo trồng thực vật theo lời Thời Khanh Lạc, toàn bộ cộng vào chắc đã đủ cho tương lai rồi.

Kỳ Y Dương nhìn dáng vẻ xúc động của mấy người.

Lòng cũng rất ngứa.

Không kìm được hỏi: “Khanh Lạc, xem như chúng ta cũng là bạn bè, ta có thể đi theo lấy cùng không?”

Gã ta thật không ngờ mặt dày đi theo đến đây, lại có thể nhận được thông tin hữu ích như thế.

Lúc trước gã ta có chút hối hận, bây giờ lại vui vì da mặt mình dày.

Thời Khanh Lạc còn chưa nói, Hề Duệ đã nhướng mày, hỏi trước: “Sao đấy Kỳ đại công tử, muốn lăn lộn theo chúng ta sao?”

Kỳ Y Dương: “…” Quả nhiên tên này vẫn đáng ghét như vậy.

Kỳ Y Dương phải đi con đường thi khoa cử làm quan, đương nhiên sẽ không đi cùng với mấy người quần là áo lụa như Hề Duệ.

Nhưng da mặt của gã ta cũng đã dày hơn mấy phần rồi: “Ta đi theo Khanh Lạc.”

Đi theo Thời Khanh Lạc có “con đường tương lai” hơn đi với theo quần là áo lụa, tuy gã ta là công tử của phủ Quốc Công nhưng vẫn thiếu tiền!

Hơn nữa, nếu việc này thành, có thể khiến cho gia gia với cha coi trọng gã ta, để cho các huynh đệ kia hâm mộ đến đỏ mắt.



Lương Hữu Tiêu lườm gã ta một cái: “Lúc trước còn Thời nương tử, bây giờ lại gọi Khanh Lạc rồi?”

Hề Duệ cũng nói: “Đúng đấy, ngươi sửa miệng cũng nhanh quá.”

Kỳ Y Dương: “…” Hai người này có thể thôi đối chọi với gã ta được không vậy?

Gã ta lầm bầm nói: “Ta cũng là bạn của Khanh Lạc mà, sao lại không thể gọi?”

Gã ta lại mặt dày nhìn Thời Khanh Lạc, nói: “Khanh Lạc, ta cũng muốn đi theo ngươi.”

Từ khi Hề Duệ với Lương Hữu Tiêu đi theo Thời Khanh Lạc, hơn nửa năm gần đây cũng trở nên rất nổi tiếng.


Ví dụ như ván trượt, bàn mạt chược, cây bắp, áo lông với bàn lò sắt.

Ngay cả cha ruột của gã ta cũng có ngày cảm thán, tuy mấy người Hề Duệ là đám quần là áo lụa nhưng ít nhiều gì cũng có chút tác dụng.

Giống như cây ngô, mấy nhà Hề Duệ trồng, đợi mùa thu sang năm là có thể thu hoạch, chính là độc nhất trên triều đình.

Thời Khanh Lạc suy nghĩ, nói: “Ngươi đi theo tìm cũng được, nhưng ba năm đầu làm ra cao su, phải bán cho ta 30%, giá cả không thể cao hơn giá thị trường.”

Cao su có rất nhiều tác dụng, nàng cũng muốn dùng, nhưng lại không muốn đi tìm, quá phiền phức, để người ta cung cấp cũng không tệ.

Gần đây, Nhị hoàng tử làm nàng rất hài lòng, cho nên nàng không ngại cho hắn ta ăn chút ngon ngọt.

Nếu Kỳ gia tìm được đương nhiên Nhị hoàng tử cũng có rất nhiều lợi nhuận.

Chắc chắn, không có khả năng đứng cùng một hàng.

Nhưng cũng chỉ lợi dụng nhau mà thôi, chút chuyện này cũng sẽ không chạm vào thần kinh của hoàng đế đâu.

Dù sao, gia tộc của mấy người Hề Duệ cũng đi theo lấy cao su.

Chuyện mẫu chốt là mấy nhà Hề Duệ đều bắt đầu đã đứng thành một nhóm, gia tộc Kỳ gia sẽ không nhìn chằm chằm.

Một khi phát hiện thì phải làm sao, đương nhiên là bắt chước rồi.

Nếu sớm muộn gì cũng bị bắt chước, vậy nàng cứ bán một cái ân hệ cho Kỳ Y Dương vẫn hơn.

Cứ như vậy, chỉ cần cho họ ăn ngon ngọt, Nhị hoàng tử với Kỳ gia cũng sẽ không muốn gây chuyện hay chèn ép tiểu tướng công với nàng.

Còn phụ thân cặn bã kia cứ tự đi chơi thôi.

Kỳ Y Dương vui vẻ: “Không thành vấn đề.”

Thật ra gã ta cũng có thể lựa chọn, để người nhà nhìn chằm chằm mấy nhà Hề Duệ rồi đi theo tìm, sau đó trong nhà lén lút xây mấy trang viên rồi trồng cao su.

Nhưng dù sao vẫn là danh bất chính ngôn không thuận, nếu gặp phải chuyện không hiểu thì giải quyết cũng rất khó khăn.

Gã ta cũng không ngốc, Thời Khanh Lạc kể ra vào loại thực vật có thể cạo ra cao su cho gã ta biết, còn để cho gã ta xem hình dạng cây cao su nàng vẽ.

Nhưng mấu chốt là, cho dù gã ta có biết cũng không biết cách lấy cao xu, nhất định có phương pháp đặc biệt.

Đến lúc đó, còn phải lén lút sắp xếp gian tế vào nhà đám người Hề Duệ.

Làm sao mà tốt bằng đi theo Thời Khanh Lạc được, nếu không biết có thể đi hỏi một chút, dùng lợi nhuận để đổi là được.

Cũng may nàng nói muốn mua 30% sản xuất cao su, gã ta không do dự đồng ý.

Ngược lại, gã ta còn sợ nàng không nhắc đến điều kiện nữa, không có yêu cầu gì mới có vấn đề lớn.

Bình Luận (0)
Comment