Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần

Chương 452

Ngày hôm sau, lập tức có không ít kẻ tới những gia tộc này nghe ngóng.

Nhưng đối với những chuyện kinh doanh thế này, mấy gia tộc đó tất nhiên sẽ không chủ động tiết lộ.

Vì thế Thời Khanh Lạc lại trở nên nổi tiếng, không ít gia tộc đều phân phó nam nữ tiểu bối, bằng bất cứ cơ hội nào, phải tận lực kết giao với Thời Khanh Lạc.

Cũng bởi vậy mà mỗi khi Thời Khanh Lạc ra cửa, thỉnh thoảng sẽ lại gặp được vài người trẻ tuổi, thái độ đối với nàng vô cùng nhiệt tình.

Một lần hai lần thì không sao, nhưng thường xuyên như vậy lại có chút phiền phức, làm cho nàng gần đây rất ít khi ra khỏi cửa.

Ở Phủ Tướng quân, Tiêu Nguyên Thạch tất nhiên cũng đã nghe nói chuyện này.

Thật ra ông ta không có ý nghĩ muốn theo đuổi vụ này.

Chỉ là muốn biết, đứa con dâu xấu này lại nghĩ ra trò gì, mà có thể đẩy ông ta ra khỏi cái ghế trong bộ binh.

Vì thế lập tức sắp xếp gian tế đi điều tra.

Gần đây tâm trạng ông ta không tốt, mỗi ngày đều loanh quanh trong Phủ tướng quân không có đi ra ngoài, nếu không phải là uống rượu đến say mèm, thì chính là đi tìm Đào Liễu.

Còn đối với tiểu kiều thê của mình thì ngược lại, luôn luôn trốn tránh không muốn gặp.

Ông ta biết, tuy rằng bản thân bị mất chức, là do phu thê nhi tử, nhưng đồng thời cũng bởi vì quan hệ giữa ông ta và Cát Xuân Như bị lộ ra, cho nên mới gặp phải chuyện này.

Bởi vậy, hiện tại ông ta không biết phải đối mặt với Cát Xuân Như thế nào.

Lúc trước, là nàng ta chủ động tiếp cận, không ngừng dụ dỗ ông ta, lôi kéo ông ta lâm vào vũng bùn này.

Tuy rằng trong lòng ông ta vẫn luôn có Cát Xuân Như, nhưng nếu nói không có chút tức giận nào, thì chính là nói dối.

Cái gai này vẫn luôn chôn trong lòng.

Cát Xuân Như không gặp được Tiêu Nguyên Thạch, thường xuyên cố ý chặn đường tìm ông ta.

Nhưng Tiêu Nguyên Thạch đều có thể trốn được, sau đó lại đi tìm Đào Liễu, việc này làm cho Cát Xuân Như tức giận đến không chịu được, gần như ngày nào cũng lấy nước mắt rửa mặt.

Nàng ta cũng không ngốc, tất nhiên biết Tiêu Nguyên Thạch là bởi vì quan hệ giữa bọn họ, sau khi bị mất chức, mới giận cá c.h.é.m thớt, trút giận lên người nàng ta.

Nàng ta cảm thấy ủy khuất vô cùng, càng thêm hận Tiêu Hàn Tranh cùng với Thời Khanh Lạc.

Cho nên lại không nhịn được mà muốn trả thù, vì thế lén lút sai nha hoàn đi liên lạc với Trịnh Đồng Phong.

Hôm nay thời tiết nắng đẹp, Thời Khanh Lạc bảo Tiêu Hàn Tranh, đưa người trong nhà đi đến thôn trang do Hoàng đế ban thưởng để ngâm suối nước nóng.

Vừa mới đến kinh thành, Thời Khanh Lạc lại lập tức đi thôn trang, mời người đến tu sửa một lượt.

Tìm ra không ít nguồn nước nóng, dùng đá tảng để làm thành các suối nước nóng lớn nhỏ khác nhau.

Có những hồ còn được bỏ thêm dược liệu, như là hồ nước nóng của thời hiện đại vậy, mỗi cái đều có công dụng riêng.

Nàng còn cho xây lên mấy gian nhà cùng với suối nước nóng độc lập, buổi tối ngâm suối xong là có thể đi vào nghỉ ngơi.

Lại ở những nơi gần suối nước nóng, nàng cho người khai hoang ra rất nhiều đồng ruộng để trồng rau quả trái mùa.

Năng lực bắt chước của cổ nhân cũng không tệ.

Thời Khanh Lạc trồng được rau quả trái mùa, lập tức tặng cho bằng hữu một ít.

Mấy nhà đó thấy vậy cũng lợi dụng suối nước nóng để trồng rau quả trái mùa.



Dần dần, những nhà có thôn trang suối nước nóng đều bắt đầu làm theo.

Không phải là để mùa đông mang đi bán lấy giá cao, mà chính là vì muốn giữa tiết trời lạnh cóng cũng có thể ăn được rau xanh.

Cũng bởi vậy mà các sơn trang có suối nước nóng ngày càng tăng giá.

Hôm nay Thời Khanh Lạc bảo nha hoàn cùng đám sai vặt dọn nồi niêu lên xe ngựa, chuẩn bị buổi tối sẽ làm hai bàn lẩu.

Khi mọi người trong nhà đến được sơn trang thì đã là giữa trưa, tùy ý ăn một chút đồ ăn rồi lập tức đi ngâm suối nước nóng.

Thời Khanh Lạc và Tiêu Hàn Tranh ở chung một tiểu viện.

Tiêu mẫu đưa Tiêu Bạch Lê cùng với nha hoàn vào một viện tử, Nhị Lang cũng mang mấy gã sai vặt đi đến một tiểu viện khác.


Thời Khanh Lạc cởi bỏ quần áo, mặc váy hai dây tự chế vào rồi lại khoác thêm một lớp áo choàng, sau đó đi ra ngoài.

Tiêu Hàn Tranh lúc này đang khoác áo choàng, đứng ở bên cạnh suối nước nóng.

Kiếp trước hắn cũng đã từng ngâm suối nước nóng, nhưng đều là đi một mình.

Hiện tại nghĩ đến có thể cùng ngâm suối với tiểu tức phụ, hắn lập tức cảm thấy nóng lòng.

Ở hiện đại, Thời Khanh Lạc ra biển chơi, còn mặc bikini hai mảnh, cho nên rất thoải mái mà cởi bỏ áo choàng, mặc váy hai dây xuống nước.

“Đứng ngẩn người ra đó làm gì, xuống đây ngâm nào!” Nàng vẫy vẫy tay với Tiêu Hàn Tranh.

Tiêu Hàn Tranh lúc này mới cởi bỏ áo choàng, bên trong hắn mặc một cái tiết khố, cũng xuống ao suối nước nóng.

Trước khi xuống nước, hắn thấy tiểu tức phụ cứ nhìn chằm chằm vào eo mình, không khỏi xấu hổ mà đỏ ửng vành tai.

Sau khi xuống nước rồi, hắn mới đi đến bên cạnh tiểu tức phụ, cười hỏi: “Nhìn cái gì vậy?”

Thời Khanh Lạc cười đáp: “Xem chàng có cơ bụng hay là không.”

Hiện tại nàng đã phát hiện, tiểu tướng công chẳng những đẹp trai, mà dáng người cũng là tỉ lệ vàng.

Chính là kiểu người mặc đồ thì gầy cởi đồ lại có da có thịt, cơ bụng tám múi muốn gì có đó.

Hơn nữa không phải là kiểu cơ bắp đồ sộ, mà là dạng rất khỏe mạnh lại còn quyến rũ, còn có đường nhân ngư.

Tiêu Hàn Tranh duỗi tay ôm lấy bả vai nàng, ghé vào tai nàng cười khẽ: “Đẹp không?”

Thời Khanh Lạc điên cuồng gật đầu: “Đẹp, thật sự là quá đẹp.”

Trước kia nàng chỉ là cẩu độc thân, cho nên chẳng bao giờ chú ý tới dáng người rồi cơ bụng của nam nhân gì gì đó.

Nhưng hiện tại, Tiêu Hàn Tranh đã là nam nhân của nàng, nàng muốn trắng trợn nhìn hắn.

Nàng nhìn Tiêu Hàn Tranh bằng cặp mắt long lanh, hỏi: “Tranh ca, ta còn muốn sờ nữa, có được không?”

Trước kia khi nằm bên nhau ngủ, bọn họ cũng đã hôn môi rồi, nhưng nàng còn chưa sờ qua cơ bụng của hắn.

Tiêu Hàn Tranh dở khóc dở cười: “Nàng muốn sờ thì cứ sờ.”

Vì thế, Thời Khanh Lạc lập tức duỗi tay sờ sờ cơ bụng hắn: “Tuyệt vời!”

Tiểu tướng công nhà nàng đúng là tuyệt phẩm.

Ánh mắt Tiêu Hàn Tranh dần dần chìm xuống: “Nương tử, nàng đang muốn đốt lửa đấy à.”

Thời Khanh Lạc chớp chớp mắt, duỗi tay chọc lên n.g.ự.c hắn, còn giả vờ giận dỗi liếc hắn một cái: “Thì thế nào? Chúng ta đã là phu thê rồi, còn sợ đốt lửa cái gì.”

Bình Luận (0)
Comment