Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần

Chương 63

Mấu chốt chính là vì một nữ nhân vậy mà phân gia đoạt tuyệt quan hệ với nhi nữ thân sinh của mình, thật là quá hỗn trướng.

Còn về chuyện người chủ sau màn có phải là ngoại thất kia hay không, hắn ta cảm thấy có khả năng rất lớn.

Rốt cuộc đối với thủ đoạn xấu xa độc ác của nữ nhân hậu trạch, hắn ta cũng đã tự mình thể nghiệm qua rồi.

Đương nhiên, những việc này còn phải đi điều tra, không thể vội kết luận được.

Rốt cuộc những lời của tiểu phụ nhân này nói, cũng không phải là sự thật.

“Chuyện này bản quan sẽ đi tra rõ.”

Mạc Thanh Lăng phân phó nha dịch, “Trước tiên áp giải Thạch thầy thuốc và đồ đệ của ông ta vào nhà lao, đợi bản quan tra rõ tất cả tội trạng rồi xử tiếp."

“Vâng, đại nhân!” Nha dịch kéo hai người kia đi xuống.

Mạc Thanh Lăng lại nhìn Thời Khanh Lạc nói: “Ta sẽ đi điều tra những chuyện ngươi nói, cũng cố gắng làm chủ chuyện có người đứng sau hãm hại tướng công nhà ngươi, sau khi có kết quả sẽ để người đến nhà ngươi thông báo."

Thời Khanh Lạc cười lại hành lễ nói, “Đa tạ đại nhân.”

Vừa thấy vẻ mặt của người này là biết có quen phụ thân cặn bã kia, nàng càng thêm khẳng định thân phận và bối cảnh của vị đại nhân này không đơn giản.

Dù tính không tra ra được chứng cứ nữ nhân kia hại Tiêu Hàn Tranh, nhưng khẳng định có thể tra ra những chuyện ghê tởm mà người phụ thân cặn bã đã làm.

Có lẽ có thể thông qua vị đại nhân này, truyền chuyện này đến kinh thành, để cho mọi người biết được gương mặt thật của phụ thân cặn bã kia.

Nhân tiện cũng có thể cho phu thận cặn bã và nữ nhân ti tiện kia một chút áp lực, trước khi làm chuyện xấu phải suy nghĩ kỹ, Tiêu Hàn Tranh đã xảy ra chuyện, bọn họ cũng không thoát được quan hệ.

Đây là thời đại hoàng quyền tối thượng, quyền quý và bình dân chênh lệch rất lớn.

Phụ thân cặn bã là đại tướng quân, nhưng hiện tại Tiêu Hàn Tranh chỉ là một tú tài.

Nếu mọi chuyện vỡ lỡ ra, sợ rằng phụ thân cặn bã kia sẽ hung ác liên hiệp với nữ nhân kia, trực tiếp lại muốn hại c.h.ế.t Tiêu Hàn Tranh, hoặc là nghĩ cách làm cho hắn không thể lớn mạnh được,

Hiện tại nếu như có một cái vòng kim cổ như thế này, phụ thân cặn bã và nữ nhân kia muốn hành động, cũng không thể thoải mái ra tay giống như trước được nữa.

Sau khi thăng đường chấm dứt, Thời Khanh Lạc đỡ Tiêu mẫu có chút mềm chân rời khỏi nha môn.

Chuyện này cũng bắt đầu từ những người thích xem náo nhiệt truyền ra bên ngoài.

Chẳng những có hành động ác độc của Thạch thầy thuốc, còn có chuyện tướng quân đương triều sủng thiếp diệt thê, vì ngoại thất muốn biếm thê làm thiếp, cuối cùng trực tiếp hòa li, càng quá đáng hơn là phân gia đoạt tuyệt với nhi nữ thân sinh của mình.

Chuyện sau càng kích thích hơn, càng có thể thỏa mãn các bá tánh muốn nghe chuyện bái quái của giới quyền quý, cho nên tốc độ lan truyền ngày càng nhanh.

Tiêu mẫu đi ra ngoài một lát, mới cảm thấy thân thể không run như vậy nữa



“Khanh Lạc, con thật là quá lợi hại.”

Hôm nay mọi chuyện con dâu làm, chẳng những đưa Thạch thầy thuốc vào nhà tù, còn dẫn mọi chuyện lên đầu tra nam tiện nữ kia nữa.

Mấu chốt là trước mặt huyện thái gia, vẻ mặt của con dâu vẫn bình tĩnh chậm rãi trình bày, bà thật sự bội phục.

Nếu đổi thành là bà, nói chuyện trước mặt Huyện thái gia nhất định sẽ vô cùng căng thẳng.

Thời Khanh Lạc đỡ bà nói: “Nương, thật ra nương cũng có thể, chỉ cần nương dũng cảm đi ra bước đầu tiên.”

“Phụ thân cặn bã và nữ nhân đê tiện kia, đối xử với huynh muội Tiêu Hàn Tranh và nương như vậy, tương lai có cơ hội, nương nhất định phải làm cho bọn họ đẹp mặt một chút.”

“Tốt nhất là ở trước mặt mọi người mắng xả giận một trận, để cho thanh danh của bọn họ vào bãi rác."

Nếu đổi thành là nàng, trước tiên đánh nát đầu chó của tra nam, sau đó đ.â.m c.h.ế.t tiện nữ kia.

Nhân tiện làm cho hai người kia không có đất dung thân ở kinh thành.

Hôm nay nàng không nói ra quan hệ hỗn loạn của phụ thân cặn bã và nữ nhân kia, trừ bỏ không có chứng cứ, cũng vì để sau này Tiêu Hàn Tranh lên kinh thành tự mình trừng trị đôi tra nam tiện nữ.

Rốt cuộc hiện tại thân phận và địa vị lực lượng của mình đều kém xe kẻ địch, trước tiên vẫn không nên bức đối phương chó cùng rứt giậu mới được.

Tiêu mẫu dở khóc dở cười, “Thật ra nương cũng muốn mắng hai người kia.”

Nhưng cảm giác có chút không chân thật!

Thời Khanh Lạc kiên định nói: “Nương yên tâm, sẽ có cơ hội, dù không có cơ hội, con và Tiêu Hàn Tranh cũng sẽ sáng tạo cơ hội cho nương.”

Tiêu mẫu mím môi, hít sâu một hơi, “Được, nếu có cơ hội, nương thử xem.”

Bà phải cố gắng thay đổi chính mình, không để cho con dâu và nhi tử thất vọng.

Thời Khanh Lạc nhẹ nhàng vỗ tay bà cổ vũ, “Vậy mới đúng, yên tâm đi dù sao phía sau còn có bọn con, không cần sợ.”

Tiêu mẫu gật đầu, “Ừ, không sợ.”

Sợ và chột dạ nên là đôi cẩu nam nữ kia mới đúng.

Tiếp theo Thời Khanh Lạc đi với Tiêu mẫu đến phường thêu bán túi tiền, lại đi đến tiệm sách, giúp giao sách mà Tiêu Hàn Tranh chép lấy tiền.

Đồng thời tiệm sách còn bán giấy bút mực, Thời Khanh Lạc giúp Tiêu Hàn Tranh mua một ít giấy.

Nàng nhìn giấy chẳng có chất lượng gì cảm thấy thật đắt, nhưng vẫn một trăm văn tiền.

Một chút đã một trăm văn tiền, mắc hơn thì là hơn một lượng bạc.

Cũng khó trách này nhà nghèo cổ đại khó ra quý tử, chỉ mua giấy cũng là một khoảng tiền lớn, người nhà nghèo nào cũng cấp nổi chứ.

Bình Luận (0)
Comment